Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 39: Cướp sạch người khác bảo khố

**Chương 39: Cướp Sạch Bảo Khố Của Người Khác**
Đứng trước cửa kim loại, Tô Hiểu bắt đầu xem xét cấu tạo của cánh cửa này.
Toàn bộ cánh cửa kim loại vô cùng kín kẽ, phân bố rất nhiều bánh răng và cơ quan.
"Xem ra tên kia không nói dối."
Tô Hiểu đặt thiếu nữ trên vai xuống, nâng cánh tay thon nhỏ của thiếu nữ lên, đưa vào một lỗ hổng trên cửa kim loại.
Cùm cụp cộc cộc...
Bánh răng trên cửa kim loại bắt đầu vận hành, vài giây sau cửa kim loại dần dần nâng lên.
Vật này không đơn thuần là một cánh cửa, đây là một Shingu.
Cái gọi là Shingu chính là hàng giả của Teigu, bắt chước công nghệ Teigu, nhưng so với Teigu, năng lực của Shingu kém hơn một mảng lớn.
Teigu xuất hiện bốn trăm năm sau, một vị hoàng đế muốn chế tạo lại Teigu, nhưng cuối cùng chế tạo ra ngụy Teigu không còn mạnh mẽ như trước.
Vị hoàng đế đó coi đây là nỗi hổ thẹn, đem Shingu toàn bộ cất vào kho, mấy trăm năm sau đế quốc vì chiến loạn mà đem Shingu ra sử dụng.
Cánh cửa trước mặt này chính là một loại Shingu, tên là Mosenia • Eienomon, chỉ có người sử dụng Shingu này mới có thể mở ra.
Tô Hiểu bắt cóc thiếu nữ này chính là người sử dụng Shingu này, không có thiếu nữ này muốn mở ra cánh cửa này rất khó, chỉ có thủ đoạn bạo lực.
Cảm giác tình hình chung quanh, thực an toàn, nhưng hắn cũng không vội tiến vào phòng chứa đồ Teigu của quân cách mạng.
Tô Hiểu nheo mắt lại, hạ thấp thân thể nhìn về phía tầng hầm, một ít sợi tơ kim loại không dễ phát giác trải rộng toàn bộ tầng hầm.
Lấy ra một bao bụi, Tô Hiểu rắc bụi xuống phòng chứa đồ.
Một làn sương đỏ lan tràn ở tầng hầm ngầm, sương đỏ dần dần chìm trên mặt đất, hàng trăm sợi tơ màu đỏ xuất hiện.
Chạm vào những sợi tơ này rất có thể sẽ dẫn phát cảnh báo, những sợi tơ này hẳn là có thể gỡ bỏ, nhưng tiểu đầu mục bị hắn bắt được không biết có loại sợi tơ này tồn tại, đây là điều Tô Hiểu vừa mới phát hiện.
Có thể giải được 'Mosenia • Eienomon' đã là vạn hạnh, không thể quá tham lam.
Quan sát kỹ sợi tơ trong tầng hầm, Tô Hiểu tìm được khe hở giữa các sợi tơ.
Ở trung tâm tầng hầm có một cái bàn gỗ, phía trên bày mấy món Teigu.
Thấp người di chuyển qua các khe hở giữa các sợi tơ, bây giờ chỉ cần hắn hơi không cẩn thận liền sẽ bại lộ.
Thời gian dần dần trôi qua, Tô Hiểu chầm chậm tới gần bàn gỗ trong tầng hầm ngầm, đó là một công việc thực tinh vi.
Mười mét, năm mét, ba mét.
Tô Hiểu đi vào trước bàn gỗ, lúc này xung quanh hắn san sát đầy sợi tơ, cơ thể chỉ cần rung lắc một chút đều sẽ đụng vào sợi tơ.
Tô Hiểu đưa tay là có thể chạm tới Teigu trên bàn gỗ, nhưng sự tình không thuận lợi như vậy.
Teigu bày biện trên bàn gỗ bị rất nhiều sợi tơ quấn quanh, mạo muội cầm lấy Teigu nhất định sẽ phát động cảnh báo.
Việc này không làm khó được Tô Hiểu, gian phòng tràn đầy tia hồng ngoại hắn đều vượt qua được, huống chi là những dây kim loại nhỏ này.
Trước khi tiến vào Luân Hồi Nhạc Viên, Tô Hiểu đã có thói quen tùy thân mang theo một ít công cụ, huống chi hiện tại có không gian dự trữ.
Lấy ra một cái kìm lớn cỡ bàn tay cùng rất nhiều công cụ nhỏ, Tô Hiểu bắt đầu phá giải hệ thống báo động trong phòng.
Hệ thống báo động đơn giản là do những sợi tơ này phát động, hắn vừa rồi đã thử qua, chỉ cần không kéo sợi tơ trên diện rộng thì sẽ không có vấn đề.
Nguồn gốc của hệ thống báo động nằm trong vách tường, phương diện này có thể bỏ qua, như vậy chỉ có thể làm công tác ở tuyến tơ kim loại.
Cắt đứt từng sợi dây kim loại nhỏ và cố định sợi tơ kim loại, năm phút sau, món Teigu thứ nhất đã vào tay.
Tô Hiểu không xem công năng của Teigu, trực tiếp thu hồi, trên bàn gỗ tổng cộng có năm kiện Teigu, trong đó còn có một Teigu sinh vật, điều này làm hắn tâm tình tốt đẹp.
Chỉ cần không xuất hiện sơ hở, hôm nay là có thể xoay sở đủ vật phẩm cần cho bản thiết kế.
Ngón tay Tô Hiểu linh hoạt mà ổn định, từng kiện Teigu bị hắn thu vào không gian dự trữ.
Hai kiện, ba kiện, bốn kiện.
Tô Hiểu nhìn về phía Teigu cuối cùng, đây là Teigu sinh vật, Teigu sinh vật được ngâm mình trong một ống nghiệm cỡ trung, bên trong tràn ngập dung dịch màu xanh nhạt.
Bởi vì thể tích lớn, Teigu này quấn quanh nhiều sợi tơ kim loại nhất, hắn thử qua mở ống nghiệm này ra, trực tiếp lấy Teigu sinh vật bên trong, nhưng ống nghiệm là kín.
Teigu khác nhiều nhất quấn quanh mười mấy sợi tơ kim loại, nhưng ống nghiệm cao nửa thước này quấn quanh hơn mấy chục sợi tơ kim loại.
Hoạt động ngón tay có chút đau nhức, Tô Hiểu hít sâu tiếp tục.
Đây là phòng chứa đồ Teigu của quân cách mạng, những thủ vệ bên ngoài kia có thể sẽ thường xuyên đổi ca, hắn đã vào tầng hầm một giờ.
Nhiều nhất dừng lại hai giờ, đây là điều Tô Hiểu đã lên kế hoạch trước.
Hắn có thể mạo hiểm, nhưng không thể vô mưu mạo hiểm, vì một Teigu sinh vật mà bỏ mạng không đáng.
Cắt đứt từng sợi tơ kim loại, thời gian trôi qua trên đầu ngón tay.
Nửa giờ trôi qua, ống nghiệm quấn quanh tơ kim loại còn ba sợi.
Két, cắt đứt một đầu cuối cùng tơ kim loại, đồng thời cố định lại, Tô Hiểu tay đè lên ống nghiệm, ống nghiệm biến mất không thấy gì nữa.
Tô Hiểu chậm rãi rời khỏi tầng hầm, tơ kim loại dày đặc trong tầng hầm không ngăn được hắn.
Đến cửa ra vào tầng hầm, hắn thở phào một hơi, việc này còn mệt hơn so với chiến đấu một trận.
Tô Hiểu xoa xoa trán có chút trướng, phá giải cơ quan trong tầng hầm đồng thời hắn còn phải cảm nhận gió thổi cỏ lay xung quanh, nhất tâm nhị dụng làm hắn thực mệt nhọc.
Đối với bốn phía cảm giác bắt đầu mơ hồ, Tô Hiểu biết đây là di chứng của việc tiêu hao tinh lực, trước đó từng có loại tình huống này, nghỉ ngơi một thời gian là có thể khôi phục.
Cảm giác khôi phục một chút, tròng mắt Tô Hiểu co rụt lại.
Có người đến, thẳng đến tầng hầm, điều trí mạng hơn là chỉ có một con đường duy nhất thông tới tầng hầm, vách tường sắt thép trơn bóng không có chỗ nào để ẩn núp.
Quay đầu liếc nhìn tầng hầm, Tô Hiểu lắc đầu, trở về tầng hầm sẽ bị bắt rùa trong hũ.
Giết ra ngoài! Hơn nữa tốc độ phải nhanh.
Trảm Long Thiểm xuất hiện trong tay, Tô Hiểu ngẩng đầu nhìn lên phía trên bậc thang, địch nhân tiếp cận.
Một người tóc trắng ngự tỷ đi ra từ chỗ rẽ, bên cạnh có mấy sĩ quan của quân cách mạng.
Tô Hiểu nhanh chóng xông lên bậc thang, lúc này một giây cũng không thể lãng phí.
"Najenda?"
Chạy tới Tô Hiểu nhìn về phía tóc trắng ngự tỷ, hắn thế mà lại ngẫu nhiên gặp Najenda - thủ lĩnh của Dạ Tập ở đây.
Najenda sau khi nhìn thấy Tô Hiểu, sững sờ, hai mắt trừng lớn.
"Bạch... Byakuya!"
Najenda cắn chặt răng, vừa định hét lớn một tiếng, Tô Hiểu đã nhanh chân xông lên trước.
Giờ khắc này Tô Hiểu sẽ không nói nhảm cùng đối phương.
"Đến..."
Najenda vừa mới rống to ra nửa tiếng, thanh trường đao trong tay Tô Hiểu đã chém tới, Najenda vô ý thức lui về phía sau một bước.
Phốc phốc.
Máu tươi bắn lên người Tô Hiểu, quân cách mạng đứng trước người Najenda đã bị chém giết.
Mấy sĩ quan khác của quân cách mạng vô ý thức vọt tới trước bảo hộ Najenda, ánh đao màu bạc xẹt qua, tàn chi văng ra, mấy người trong nháy mắt bị chém giết, Tô Hiểu xông tới trước mặt Najenda, Najenda tốc độ rất chậm, tựa hồ có chút suy yếu.
Trảm Long Thiểm vạch phá không khí, đao quang dưới ánh trăng dị thường dễ thấy.
Phốc phốc.
Najenda bị chém thành hai đoạn từ bụng dưới, Tô Hiểu đang đứng ở phía trên bậc thang, chỉ có thể chém vào phần eo Najenda.
Bị chém ngang lưng, Najenda nằm rạp trên mặt đất.
"A! !"
Najenda không phải kêu thảm, mà là cố ý phát ra tiếng hô to hấp dẫn sự chú ý của quân cách mạng khác, dưới đao của Tô Hiểu, nàng căn bản không kịp nói chuyện.
Tô Hiểu bước tới trước mặt Najenda, mặc dù đối phương hẳn là đã c·hết không thể nghi ngờ, nhưng tuyệt đối không thể để đối phương tiếp tục hô to, phải nhanh chóng giải quyết.
Ầm ầm.
Một tiếng vang thật lớn ở phía trên truyền đến, một nam nhân trần truồng toàn thân đánh nát trần nhà nhảy xuống, là Denkō Sekka • Susanoō, hình người Teigu sinh vật đang trong giai đoạn điều chỉnh thử.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận