Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 30: Chạy tứ phía

Chương 30: Chạy khắp nơi Chương 30: Chạy khắp nơi "Khụ khụ khụ."
Akame cúi người ho khan, từng ngụm từng ngụm phun ra máu tươi.
Trong cơ thể năng lượng bị thiêu đốt, cơn đau kịch liệt làm nàng toàn thân run rẩy, nhưng Akame không hề phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Ở nơi xa, Tatsumi muốn xông lên phía trước hỗ trợ, nhưng vừa mới có động tác tiến lên, một luồng laser màu cam xuyên thẳng vào mặt đất phía trước chân hắn, xuất hiện một lỗ nhỏ to bằng ngón tay, khói xanh bốc lên.
Ý của Mine rất rõ ràng, đừng có lên trước chịu chết, Akame còn không thể đối kháng trực diện với địch nhân, ngươi càng không thể đối phó được.
Hiện tại trạng thái của Akame thực sự không lạc quan, toàn thân có nhiều chỗ xương bị nứt, ngực chịu tổn thương xuyên thấu.
"9, 7, 3, 7, 9."
Akame hô to một dãy số, rõ ràng đây là một đoạn ám hiệu.
Tatsumi mới gia nhập Dạ Tập, đối với loại ám hiệu này cũng không quen thuộc, nhưng Mine hiểu được.
Ba đạo laser màu cam bắn về phía Tatsumi trước mặt, ba đạo laser màu cam này dần dần tiến đến gần Tatsumi, ý là rút lui.
Akame kéo lê thân thể bị thương, bắt đầu dần dần lui về phía sau, hỏa lực của Mine biến mất. Tatsumi cũng đã rõ ràng được đại khái sự tình, bắt đầu chậm rãi rút lui.
Akame nhìn chằm chằm Tô Hiểu, chờ mong Tô Hiểu đuổi theo nàng.
Tô Hiểu liếc nhìn Akame, lại nhìn về phía Mine ở nơi xa, cuối cùng liếc nhìn Tatsumi, ba người theo ba hướng rút lui, hắn chỉ có thể truy sát một người.
"Bị ép bất đắc dĩ, dùng đến loại phương thức này à."
Tô Hiểu đột nhiên bộc phát, với tốc độ cao nhất phóng về một người.
Mục tiêu của hắn là Tatsumi! Hắn không tin Akame sẽ thấy chết mà không cứu.
Akame nghiến chặt hàm răng, địch nhân so với trong tưởng tượng giảo hoạt gấp trăm lần, nàng chỉ có thể từ bỏ sách lược ban đầu.
Lúc này Tatsumi đã rõ ràng tình huống hiện tại, hắn trở thành liên lụy.
Nghĩ thông suốt điểm này, trong ngực Tatsumi tựa như đè ép một tảng đá lớn, ánh mắt của hắn dần dần trở nên kiên định, thiếu niên này đang dần dần trưởng thành.
Tatsumi nhìn về phía Tô Hiểu đang bước nhanh vọt tới, lại nhìn dòng sông sâu không thấy đáy, cách đó ba mét.
Thả người nhảy lên, Tatsumi từ bến tàu nhảy xuống sông, việc này cần có dũng khí rất lớn, phải biết rằng toàn bộ lồng ngực của Tatsumi đều bị chém, coi như không bị chết đuối, cũng có thể chết do vi khuẩn lây nhiễm.
Phù phù một tiếng, Tatsumi rơi xuống nước.
"Thiếu niên có cốt khí."
Phương hướng Tô Hiểu chạy có sự thay đổi, chuyển thành Mine.
Ở nơi xa lại là một tiếng phù phù, Mine cũng nhảy sông, mặc dù Mine tuổi tác không lớn, nhưng lại là một thành viên ám bộ lão luyện.
Bước chân Tô Hiểu dừng lại, mấy thành viên Dạ Tập này, không đi tham gia hạng mục gánh nước đúng là uổng phí nhân tài.
"Như ngươi mong muốn."
Lần này Tô Hiểu truy hướng Akame, sau khi Akame phát hiện Tatsumi và Mine nhảy sông, liền xoay người bỏ chạy, chạy nhanh hơn cả thỏ.
Nếu như không có vết máu ven đường, Tô Hiểu cũng sẽ hoài nghi, không biết muội tử này có bị thương không, chạy thực sự quá nhanh, hơn nữa Akame hiểu rất rõ địa hình của Đế Đô.
Trong quá trình truy kích, Tô Hiểu có chút do dự, hắn đang suy nghĩ có nên tiếp tục đuổi theo hay không.
Từ giữa trưa, hắn đã bắt đầu truy sát địch nhân, đến hiện tại đã là mặt trời ngả về tây, hôm nay hắn giống như không phải cùng địch nhân liều mạng tranh đấu, mà là tham gia đại hội thể dục thể thao.
Đầu tiên là Marathon (truy sát Leone).
Sau đó là bùn đất nhảy xa (nhảy qua một đống đầm lầy có thể thấy được).
Còn làm một phen người xem gánh nước (chính mắt trông thấy Tatsumi và Mine nhảy sông).
Hiện tại lại bắt đầu Marathon mới (truy sát Akame).
Hướng Akame chạy trốn là bên trong Đế Đô, hoàn cảnh bên trong Đế Đô phức tạp, càng thích hợp cho nàng thoát thân, Leone lựa chọn rừng rậm trước đó là do ảnh hưởng của teigu Lionel, 'Dã thú' càng thích hợp với thiên nhiên.
Một thiếu nữ đầy người máu tươi chạy ở phía trước, mấy phút đồng hồ sau, một nam tử cầm đao ở phía sau truy đuổi.
Tình cảnh này doạ sợ cư dân Đế Đô, một vài cư dân đã báo cho thị vệ bên trong Đế Đô.
Ở bên đường Đế Đô truy sát người, đương nhiên là không được phép, một lượng lớn thị vệ Đế Đô xuất động.
Bọn họ không ngăn cản Akame ở phía trước, mà ngược lại, nửa giờ sau lại ngăn Tô Hiểu lại.
"Dừng lại, bỏ đao xuống, ngươi là hung đồ."
Một đội trưởng đội thị vệ giơ lên một cây thương có tạo hình kỳ dị, thị vệ Đế Đô sẽ được phân phối vũ khí nóng.
"Ám sát bộ đội làm việc."
Tô Hiểu đưa ra chứng minh thân phận của ám sát bộ đội.
"Đại nhân, thật xin lỗi."
Sau khi Tô Hiểu đưa ra chứng minh thân phận của ám sát bộ đội, thái độ của tên đội trưởng thị vệ kia xuất hiện chuyển biến 180 độ.
"Ta đang đuổi giết một thành viên Night Raid, lập tức đi thông báo trung đoàn trưởng của các ngươi, phong tỏa tất cả lối ra của Đế Đô, phạm nhân bỏ trốn là một thiếu nữ khoảng mười tám, mười chín tuổi, có mang theo đao, quần áo màu đen, trên người có súng, bất kỳ nhân viên khả nghi nào tương tự, đều không được ra vào Đế Đô."
"Vâng!"
Đội trưởng đội thị vệ đứng thẳng người, lúc này mặt mũi đã tràn đầy mồ hôi lạnh.
Mấy thị vệ Đế Đô này ở trước mặt bình dân thì ngang ngược, nhưng trước mặt ám sát bộ đội, đều biến thành những con cừu nhỏ ngoan ngoãn.
Ám sát bộ đội bình thường là do hoàng thất hoặc các vị tướng quân trực tiếp quản hạt, có quyền tiền trảm hậu tấu, coi như chém bọn họ ở ven đường, cũng chỉ có thể tự nhận không may, người nhà thậm chí còn không chiếm được bồi thường.
Đây chính là Đế Đô, quyền lực là tất cả, người có quyền liền có thể tùy ý chà đạp tôn nghiêm, thể xác và tinh thần của người khác.
Đế quốc như vậy bị hủy diệt là chuyện hợp lý.
Thị vệ bên trong đế quốc rất nhanh đã bị điều động, từng cái cửa ra vào đều bị phong tỏa, thành viên Night Raid chui vào Đế Đô cũng không phải việc nhỏ.
Đi vào trong một con hẻm nhỏ, Tô Hiểu cúi người, trên mặt đất có một vũng máu.
Ngón tay chỉ vào vết máu, vết máu vẫn còn hơi ấm, điều này nói rõ Akame vừa rời đi, hắn đã rất gần Akame.
Gần đây còn vương vãi một ít vải trắng, phía trên dính đầy vết máu, đây là do Akame đem quần áo trên người đập vỡ vụn để băng bó vết thương.
Tô Hiểu khẽ cười một tiếng, sau khi Trảm Long Thiểm đâm vào ngực Akame, hắn đã nghiêng cắt ra vết thương.
Loại vết thương này mặc dù không dài nhưng rất khó băng bó, huống chi Akame là nữ tính, vết thương ở ngực càng khó băng bó hơn.
Đi theo vết máu, Tô Hiểu ở trong Đế Đô săn đuổi, Akame tựa như một con nai bị thương đang chạy tán loạn trong Đế Đô.
"Mất máu nhiều, ta xem ngươi có thể kiên trì bao lâu."
Đi theo những đốm máu tươi để truy tìm tung tích, hai mươi phút sau, Tô Hiểu phát hiện kiến trúc xung quanh bắt đầu lụi bại, ven đường ngẫu nhiên có thể nhìn thấy một vài gã đàn ông say như chết.
Nơi này là khu ổ chuột, là nơi nghèo khó và hỗn loạn nhất Đế Đô.
Nếu như một nữ nhân có chút tư sắc, dám một mình đi trên đường phố khu ổ chuột, vậy thì rất có thể sẽ bị người bắt đi, ngày thứ hai sẽ xuất hiện ở Hoan nhai cách đó không xa.
Nơi này hỗn loạn vượt xa tưởng tượng, nữ nhân bị bắt đi còn không phải kinh khủng nhất, mấy gã đàn ông say rượu ở ven đường mới là những người đáng thương nhất, bọn họ có lẽ hôm nay còn ngủ ở ven đường dơ bẩn, nhưng sáng mai có lẽ sẽ nằm lên một bàn thí nghiệm lạnh lẽo nào đó, chờ đợi bọn họ chính là những thí nghiệm cơ thể người điên cuồng.
Đầu tiên, Tô Hiểu đi đường tắt qua một con hẻm nhỏ đen nhánh, không lâu sau, hắn đi vào một con đường náo nhiệt.
Lúc này sắc trời dần dần tối.
Con đường này lấy màu hồng và màu đỏ làm màu sắc ánh đèn chủ đạo.
Hai bên đường, chủ yếu là kiến trúc lầu nhỏ hai tầng hoặc ba tầng có mái nhọn. Mái ngói lưu ly, phía trước lầu nhỏ treo theo từng chiếc đèn lồng hình tròn hoặc hình vuông.
Tiếng nhạc cụ du dương, nhẹ nhàng, chậm chạp, hòa cùng tiếng cười nói vui vẻ trên đường phố, nam nữ thân mật ôm nhau.
Ở trên lầu các ven đường, lờ mờ có thể nhìn thấy một vài nữ nhân ăn mặc hở hang, tay cầm tẩu thuốc dài nhỏ, ánh mắt của mấy nữ nhân này liếc nhìn những người đi đường phía dưới, tựa hồ đang tìm kiếm bạn giường hoặc dê béo cho đêm nay.
Tô Hiểu đi tới Hoan nhai của Đế Đô, nơi này là địa phương náo nhiệt nhất của khu ổ chuột.
Tô Hiểu không chỉ đi tới Hoan nhai, mà còn là cầm đao đi vào Hoan nhai, vết máu trên vạt áo đại biểu cho việc hắn vừa mới hành hung.
Điều này doạ sợ các khách nhân của Hoan nhai, từng đôi nam nữ ôm nhau bỏ chạy.
Tô Hiểu cầm đao tiến vào Hoan nhai, ảnh hưởng tới lợi ích của một số người, lập tức có người không thể ngồi yên.
(Chương này hết)
Bạn cần đăng nhập để bình luận