Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 27: Đao đao tận xương

Chương 27: Từng đao cắt vào xương
Chương 27: Từng đao cắt vào xương
"Kanako, chuẩn bị sữa cho ta, tên gia hỏa này rất có thể là một kẻ g·iết người không chớp mắt."
Nữ vương cảm nhận được khí thế của Tô Hiểu lúc này, đột nhiên có chút hối hận, có lẽ ba người bọn họ không nên tới trêu chọc nam nhân này.
Nhưng Tô Hiểu tự mình tại một phe cánh, g·iết c·hết hắn sau thu hoạch được chỗ tốt quá lớn, nữ vương làm khế ước giả cấp 6 (lv 6), tiến vào thế giới cấp 3 (lv 3) về sau, hành sự khó tránh khỏi có chút qua loa.
Tô Hiểu đạp mạnh xuống mặt đất, phảng phất một viên đ·ạ·n p·h·áo rời khỏi nòng, hướng nữ vương phóng đi.
Nữ vương giơ cự thuẫn trong tay lên, ngăn tại trước mặt.
Tô Hiểu hai tay cầm đ·a·o, hắn cũng không có lựa chọn chém kích, mà là dùng tay trái chặn cuối chuôi đ·a·o, một đ·a·o đ·â·m về phía tấm thuẫn.
"Răng rắc."
Mũi đ·a·o của trảm Long Thiểm đâm vào tấm thuẫn rồi bị kẹt lại, trảm Long Thiểm mặc dù là v·ũ k·hí đỉnh cấp màu trắng, nhưng cũng chỉ là trang bị màu trắng.
Tay nữ vương đang cầm chính là một tấm thuẫn màu xanh lá cho điểm 26, nếu như không phải lực c·ô·ng kích của Tô Hiểu quá cao, căn bản không có khả năng phá được thuẫn.
Nhìn mũi đ·a·o đ·â·m vào bên trong tấm thuẫn, nữ vương lòng đang nhỏ m·á·u, phí tổn chữa trị mặt khiên màu xanh lá này sẽ đắt đến mức khiến nàng hoài nghi nhân sinh.
Nếu như nói pháp sư tại Luân Hồi nhạc viên là pháp gia, vậy khiên t·h·ị·t chính là gấu trúc lớn.
Tại thế giới diễn sinh sơ kỳ, có rất ít khế ước giả phát triển theo hướng thuộc tính thể lực.
Chặn ở phía trước để b·ị đ·ánh, không phải là chuyện người bình thường có thể chịu đựng.
Không nói trước việc b·ị đ·ánh có bao nhiêu đau, riêng việc b·ị đ·ánh không thể hoàn thủ, chỉ có thể giơ đại thuẫn bài trong tay lên, đã khuyên lui được đại bộ phận khế ước giả, đó là một việc biệt khuất đến cỡ nào.
Cho nên khiên t·h·ị·t chỉ có thể bồi dưỡng đặc biệt, tỷ như một số mạo hiểm đoàn ổn định, liền sẽ bồi dưỡng một ít khế ước giả có thiên phú khiên t·h·ị·t.
Cũng may khiên t·h·ị·t không cần nhiều, mạo hiểm đoàn mười người, chỉ cần có khoảng một chủ tank cùng một phó tank là đủ.
Dù sao tại thế giới diễn sinh bên trong chém g·iết, g·iết đ·ị·c·h là mục tiêu hàng đầu.
Sau khi trảm Long Thiểm đ·â·m vào tấm thuẫn, Tô Hiểu hung ác đạp một chân lên chính diện tấm thuẫn.
"Phanh."
Một tiếng vang trầm, nữ vương lùi lại mấy bước.
Một đ·a·o kia của Tô Hiểu là để kiểm tra lực phòng ngự của địch, lực phòng ngự của đ·ị·c·h nhân vượt qua tưởng tượng của hắn, cần phải dùng trí.
Tay bắn tỉa ở chỗ cao đã rất lâu không có động tác, xem ra Juuzou đã tìm được đối phương.
Thời gian dài như vậy không nhận được hỏa lực chi viện, nữ vương cũng p·h·át giác được dị thường.
"Kuroshiro, Kuroshiro?"
Nữ vương ý đồ liên lạc với Kuroshiro, trong tai nàng truyền đến tiếng thở dốc nặng nhọc.
"Nữ vương, ta tạm thời không chi viện được cho ngươi, có đ·ị·c·h nhân p·h·át hiện ta."
"Ai?"
"Nhân vật trong kịch bản, Suzuya Juuzou."
Sắc mặt nữ vương có chút khó coi, không có Kuroshiro ngắm bắn, bọn họ không có bất kỳ biện pháp nào với Tô Hiểu.
"Cho ta năm phút đồng hồ."
Kuroshiro thực sự tự tin, nữ vương dường như cũng phi thường tin tưởng Kuroshiro.
"Ta tận lực tranh thủ năm phút đồng hồ."
Nữ vương lấy ra một bình t·h·u·ố·c, ngậm ở trong miệng, mặc dù Kanako tùy thời có thể trị liệu cho nàng, nhưng lực c·ô·ng kích một đ·a·o phá thuẫn của Tô Hiểu, khiến nàng phi thường kiêng kị.
Trong lúc nữ vương cùng Kuroshiro nói chuyện, Tô Hiểu đã lần nữa xông lên trước.
Nữ vương lập tức phản kích, tấm thuẫn trong tay vung về phía trước, bề mặt tấm thuẫn p·h·át ra ánh sáng màu vàng kim.
"Thánh thuẫn tập kích."
Nữ vương khẽ kêu một tiếng, tay cầm tấm thuẫn, vùi đầu phóng tới Tô Hiểu.
Một kích này có thể nói là vừa nhanh vừa mạnh, tấm thuẫn mang theo tiếng gió vù vù hướng Tô Hiểu đánh tới.
Tô Hiểu mẫn cảm p·h·át giác được một kích này không tầm thường, có khả năng đây là kỹ năng.
Tấm thuẫn lóe ra ánh sáng màu vàng kim nháy mắt tập kích đến trước mặt Tô Hiểu, Tô Hiểu không chút hoang mang nghênh đón.
Ngay tại lúc tấm thuẫn lập tức vỗ trúng Tô Hiểu, hắn linh hoạt nhảy lên, một chân giẫm lên trên khiên, mượn nhờ lực lượng của tấm thuẫn, phiêu dật lộn ngược ra sau.
Ổn định rơi xuống đất, kỹ năng của nữ vương kết thúc.
Nữ vương ở sau tấm thuẫn, không dám tin nhìn Tô Hiểu, lộ ra vẻ mặt tam quan vỡ nát."
"Làm sao có thể tránh thoát kỹ năng?"
Kỹ năng 'Thánh thuẫn tập kích' của nữ vương có đ·á·n·h dấu, đây là kỹ năng tất trúng.
Tô Hiểu không t·r·ả lời, chỉ là dần dần tới gần nữ vương.
Tên khế ước giả này rất ỷ lại vào kỹ năng, nhưng nàng không biết, kỹ năng chỉ là dùng để phụ trợ chiến đấu sao?
Trong lúc chiến đấu cần phải tùy cơ ứng biến, sử dụng kinh nghiệm chiến đấu phong phú đ·á·n·h bại đ·ị·c·h nhân.
Luân Hồi nhạc viên không phải trò chơi, kỹ năng tất trúng ở trong đó sẽ thay đổi tùy theo tình huống.
Tô Hiểu vừa rồi làm ra động tác né tránh, chỉ là dựa vào lý giải của hắn đối với chiến đấu.
"Kỹ năng thì thế nào."
Tô Hiểu giậm chân, bay lên một chân, đạp lên trên tấm thuẫn của nữ vương.
Dù cho trên người nữ vương có quang hoàn gia tăng lực lượng, cũng bị Tô Hiểu đạp lui về phía sau mấy bước, thân hình bất ổn.
Nhờ vào cơ hội đó, thân ảnh Tô Hiểu lóe lên, mười ba điểm nhanh nhẹn của hắn làm hắn trực tiếp vòng ra phía sau lưng nữ vương.
Theo một tay cầm đ·a·o đổi thành hai tay cầm đ·a·o, Tô Hiểu toàn lực một đ·a·o chém về phía sau lưng nữ vương.
Xoạt một tiếng, trảm Long Thiểm phá vỡ áo giáp của nữ vương, trường đ·a·o cắt vào thịt, năng lượng đặc thù của Thanh Cương ảnh xâm nhập vào trong cơ thể nữ vương.
Thanh m·á·u trên đỉnh đầu nữ vương, nháy mắt tụt mất hai mươi bảy phần trăm, một đ·a·o kia có thể nói là tàn nhẫn đến cực điểm.
Độ sắc bén của bản thân v·ũ k·hí + thuộc tính lực lượng của Tô Hiểu + tổn thương chân thật của Thanh Cương ảnh.
Cảm giác đau đớn do Thanh Cương ảnh đốt cháy giá trị pháp lực làm nữ vương kêu thảm một tiếng, lảo đảo về phía trước mấy bước.
Cơ hội tốt như vậy, Tô Hiểu đương nhiên sẽ không bỏ qua, nhắm ngay sau gáy nữ vương lại là một đ·a·o.
Thanh Cương ảnh lần nữa đốt cháy mười điểm giá trị pháp lực của nữ vương, đồng thời tạo thành mười điểm tổn thương chân thật.
Cơn đau kịch liệt do Thanh Cương ảnh tạo ra trước đó còn chưa biến mất, cơn đau kịch liệt mới lại ập đến.
Hai lần đau kịch liệt chồng chất lên nhau, sắc mặt nữ vương trắng bệch, quá độ đau kịch liệt, thế mà làm nàng sinh ra một loại dị dạng k·h·o·á·i cảm.
Một đ·a·o kia, làm nữ vương tổn thất ba mươi mốt phần trăm giá trị sinh mệnh.
Nếu như dựa theo tình huống hiện tại tiếp tục, trong vòng bốn đ·a·o, nữ vương chắc chắn phải c·hết.
Khi nữ vương còn chưa thích ứng được với cơn đau kịch liệt trên thân thể, đ·a·o thứ ba của Tô Hiểu đã đến.
Trảm Long Thiểm xẹt qua không khí, phát ra tiếng nghẹn ngào đáng sợ.
Nữ vương nghe được thanh âm này, dùng hết toàn lực cắn nát t·h·u·ố·c trong miệng, nuốt cả mảnh thủy tinh.
"Phốc phốc."
m·á·u tươi phun ra, một đ·a·o kia còn ác hơn, làm nữ vương tổn thất trọn vẹn ba mươi tư phần trăm giá trị sinh mệnh.
Liên tục chịu ba đ·a·o, nữ vương cảm thấy nàng sắp hỏng mất, không phải là do nàng bị thương nặng bao nhiêu, mà là cơn đau kịch liệt lan tràn trong cơ thể nàng, gần như khiến nàng sụp đổ.
Sự đáng sợ của Thanh Cương ảnh đã hiển hiện, chỉ cần bị Tô Hiểu chém trúng đ·a·o thứ nhất, nếu như không thể gắng gượng qua được cơn đau do Thanh Cương ảnh đốt cháy pháp lực, gần như không có khả năng hoàn thủ.
Trong ánh mắt tuyệt vọng của nữ vương, đ·a·o thứ tư của Tô Hiểu đã đến.
Bộ hộ giáp cồng kềnh kia của nàng, ở trước mặt Tô Hiểu chẳng khác nào giấy, đây là tác dụng của tổn thương chân thật từ Thanh Cương ảnh.
Liên tiếp ba đ·a·o không thể g·iết địch, làm Tô Hiểu cũng có chút ngoài ý muốn, vị thuẫn chiến sĩ này thực sự quá nhẫn nại.
Phải biết, thạch sùng trước đó còn không chịu được ba đ·a·o của hắn.
"Phốc phốc."
Một cánh tay thon dài bay lên, trên cánh tay còn đang nắm một mặt đại thuẫn, cánh tay cầm thuẫn của nữ vương bị hắn chặt đứt.
Một đ·a·o kia bởi vì không chém vào thân thể, chỉ lấy đi của nữ vương mười sáu phần trăm giá trị sinh mệnh.
Nếu như nữ vương vừa rồi không cắn t·h·u·ố·c, nàng hiện tại đã là một cỗ t·hi t·hể.
Chính là như vậy, nữ vương cũng chỉ còn lại mười chín phần trăm giá trị sinh mệnh.
Khi Tô Hiểu định chém xuống đ·a·o thứ năm, một quả cầu ánh sáng màu xanh lục bỗng nhiên bay tới từ nơi xa, nhập vào trong cơ thể nữ vương.
Giá trị sinh mệnh của nữ vương khôi phục nhanh chóng, từ mười chín phần trăm ban đầu khôi phục lại ba mươi tư phần trăm, hơn nữa còn đang tiếp tục tăng lên.
"Rốt cuộc cũng xuất hiện, đồng đội thứ ba của ngươi."
Tô Hiểu một đ·a·o chém về phía nữ vương, nhưng nữ vương bởi vì quả cầu ánh sáng màu xanh lục vừa rồi, đã hồi phục lại từ trong cơn đau kịch liệt.
Nữ vương làm động tác lăn một vòng trên đất, miễn cưỡng tránh được một đ·a·o của Tô Hiểu.
"Ngươi cái đồ, biến thái!"
Nữ vương cúi người, thở hổn hển, một tay chống đất, m·á·u tươi nhỏ xuống mặt đường.
Trước đó nàng nói muốn kiên trì năm phút, nhưng hiện tại chỉ mới qua ba mươi giây mà thôi, nàng suýt chút nữa c·hết dưới đ·a·o của Tô Hiểu.
Nếu như không phải Kanako, nàng đã là một cỗ t·hi t·hể.
(Chương này hết)
Bạn cần đăng nhập để bình luận