Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 65: Trí mạng tiểu quyền quyền

Chương 65: Tiểu quyền quyền trí mạng Chương 65: Tiểu quyền quyền trí mạng
Phanh, phanh, phanh...
Tường Vi vung nắm đấm, mỗi quyền đều đánh ra tàn ảnh, từng quyền đánh trúng đầu A Mỗ, khiến A Mỗ hoa mắt chóng mặt.
So với A Mỗ đang bị đánh, người thi bạo là Tường Vi càng thêm im lặng. Nàng đã quên mất mình đấm ngưu đầu nhân này bao nhiêu quyền rồi, không nói đến hiệu quả dị thường bổ sung khi công kích, riêng lực lượng thuộc tính 83 điểm của nàng, cũng đủ để nện bất kỳ sinh vật triệu hồi tam giai nào.
A Mỗ chính là loại trâu bò nào vậy, sứ mệnh của nó là bị đánh, đừng nói trúng mấy chục quyền của Tường Vi, dù cho Tường Vi cầm ma liêm trong tay, chỉ cần không trúng chỗ yếu, trong thời gian ngắn nàng cũng không làm gì được A Mỗ.
Tường Vi hiện tại rất muốn cùng 'Huyết ma ngẫu' vây công Tô Hiểu, nhưng, nàng bị A Mỗ kèm theo hiệu quả sương giá, nàng tuyệt đối sẽ không đến gần Tô Hiểu khi bị giảm tốc độ.
Nếu đem Tô Hiểu so sánh cùng Tường Vi, phương diện lực lượng thì Tường Vi mạnh hơn một chút, phương diện tốc độ thì Tô Hiểu chiếm ưu thế hơn.
"Ngưu đáng ghét."
Tường Vi tung một cú móc toàn lực, đấm thẳng vào hàm dưới A Mỗ.
Ầm!
A Mỗ ngẩng đầu, máu mũi văng tung tóe, lảo đảo về phía sau mấy bước, một quyền này chịu siêu trọng, nhưng A Mỗ chỉ lau máu mũi, vùi đầu nhào tới chỗ Tường Vi.
"Cắt."
Tường Vi nghiêng người tránh nắm đấm có vẻ hơi cồng kềnh của A Mỗ, thuận thế dùng hai tay nắm lấy cánh tay A Mỗ, quật A Mỗ ngã xuống đất bằng một chiêu ném qua vai.
Một tiếng ầm vang, A Mỗ nằm ngửa trên mặt đất, không đợi nó đứng dậy, Tường Vi đã nhảy lên, giẫm một chân lên đầu A Mỗ.
"Hồng Liên."
Lại một tiếng nổ vang, đầu A Mỗ lún sâu vào mặt đất.
Thân thể A Mỗ lún trong mặt đất co rút, đôi bàn tay lớn giơ lên rủ xuống vô lực.
"Cuối cùng cũng giải quyết xong."
Tường Vi thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt hơi tái nhợt. Chiêu thức vừa rồi của nàng nhìn như bình thường, trên thực tế, đây là một trong những đại chiêu của nàng, chỉ có thể sử dụng sau khi biến thân.
Năng lực sinh tồn của A Mỗ quá mạnh, đối với kẻ địch mà nói, A Mỗ tựa như một khối kẹo da trâu, đánh không chết, thoát không nổi.
A Mỗ sẽ bị giải quyết đơn giản như vậy sao? Dĩ nhiên là không.
Giờ phút này A Mỗ chỉ bị đánh ngất, nhưng nó chưa chết, sinh mệnh thể chinh miễn cưỡng xem như khỏe mạnh, dưới sự thẩm thấu của quang hoàn băng tuyết nữ thần, không bao lâu nữa nó sẽ hồi phục.
Cánh tay A Mỗ co lại, nó đứng lên khi vẫn đang trong trạng thái hôn mê.
"Cái này..."
Tường Vi nhìn thấy đôi mắt ảm đạm vô quang của A Mỗ, đây rõ ràng là đã mất đi ý thức, ít nhất sẽ hôn mê mấy phút.
Trên thực tế, A Mỗ hiện tại đang trong trạng thái hôn mê, nhưng Bố Bố Uông tiếp nhận khống chế nó.
Bố Bố Uông ở góc hít nước mũi, nước mắt lưng tròng. Mặt chó trúng quyền tê rần, nó sợ chính mình mặt mày hốc hác.
Từ Bố Bố Uông khống chế, A Mỗ giơ bàn tay lớn lên, vô thức sờ gò má.
"Ò..."
'A Mỗ' nổi giận gầm lên một tiếng, vọt tới trước người Tường Vi trong mấy bước.
"Có lầm hay không."
Tường Vi đón A Mỗ bằng một quyền, cú đấm này vừa nhanh vừa mạnh, suýt nữa đánh A Mỗ nặng chừng hơn 400 cân ngồi bệt xuống đất.
Nhưng mà, điều này không thể ngăn cản được cơn giận của 'A Mỗ', phải nói là không thể ngăn cản Bố Bố Uông đang tức giận.
Tường Vi bị A Mỗ ngăn chặn, Tô Hiểu cũng không cách nào thoát thân trong thời gian ngắn. Hắn nghênh chiến với hai cỗ hư ảnh huyết sắc, có thể nói là buồn nôn đến cực điểm.
Hai cỗ hư ảnh huyết sắc này gần như không có lực phòng ngự, với độ sắc bén của Trảm Long Thiểm, cùng với lực phá hoại của Thanh Cương Ảnh, hai cỗ hư ảnh huyết sắc này đáng lẽ đã sớm bị đánh tan mới phải.
Sự thật lại không phải như vậy, lúc này Tô Hiểu vẫn đang triền đấu cùng hai cỗ hư ảnh huyết sắc, không những thế, hai sợi tơ còn nối liền hắn với hai cỗ hư ảnh huyết sắc này.
Mỗi khi Tô Hiểu muốn đánh tan hư ảnh huyết sắc, sinh mệnh trị của hắn sẽ trượt xuống khoảng mười phần trăm trong thời gian ngắn.
Cứ như vậy, hai cỗ hư ảnh huyết sắc gần như không cách nào đánh tan, hoặc là nói, khi sinh mệnh trị của Tô Hiểu trên một mức độ nào đó, hắn không cách nào đánh tan hai cỗ hư ảnh huyết sắc này.
Không chỉ có thế, lực công kích của hai cỗ hư ảnh huyết sắc cực kỳ mạnh mẽ, dù sao chúng cầm hai thanh ma liêm của Tường Vi trong tay. Phát giác được điểm này, Tô Hiểu ra dấu với Bố Bố Uông đang trốn trong góc,
Bố Bố Uông lập tức hiểu ý Tô Hiểu, A Mỗ do nó khống chế giang hai tay.
Két... Két...
Băng tinh leo lên trên người Tường Vi, Tường Vi hóa thành một pho tượng băng trong nháy mắt.
Rắc!
Một khối băng hàn nổ tung, trên pho tượng băng hình Tường Vi chi chít vết rạn, xem ra, Tường Vi có thể phá băng thoát ra trong thời gian ngắn.
A Mỗ quay đầu nhào về phía Tô Hiểu, Tô Hiểu dùng chuôi đao đánh bay một bộ hư ảnh huyết sắc, A Mỗ đụng vào một cỗ hư ảnh huyết sắc khác. Tô Hiểu thừa cơ hội này thoát thân, nhào thẳng về phía Tường Vi.
Khi A Mỗ ngăn chặn hai cỗ hư ảnh huyết sắc, Tô Hiểu đối phó Tường Vi không có vũ khí, đây mới là lựa chọn chính xác nhất.
Lúc Tô Hiểu cách hư ảnh huyết sắc mười mét, hai sợi tơ máu trên người hắn đứt đoạn, ngược lại leo lên trên người A Mỗ.
Tô Hiểu gần như vọt tới trước người Tường Vi trong nháy mắt, Tường Vi đã thoát khỏi sự trói buộc của băng tinh, toàn thân nàng bốc lên hàn khí, tốc độ rõ ràng đã giảm xuống, không những thế, trên người nàng còn sót lại hiệu quả sương giá của A Mỗ.
Sương giá (Bị động Lv39): Khi công kích có thể kèm theo hiệu quả sương giá với kẻ địch, giảm bớt mười phần trăm tốc độ di chuyển của địch, hiệu quả kéo dài ba giây.
Nhắc nhở: Kỹ năng này có thể cộng dồn, tối đa cộng dồn mười tầng, sau khi cộng dồn thì thời gian kéo dài tăng lên, hiệu quả giảm tốc không thay đổi, đều là mười phần trăm.
Nhắc nhở: Mỗi lần cộng dồn hiệu quả sương giá, thời gian kéo dài của hiệu quả sương giá sẽ tăng gấp bội, cao nhất có thể cộng dồn đến 25 phút 36 giây.
...
Lúc này Tường Vi đang bị kèm theo mười tầng hiệu quả sương giá, chẳng qua bởi vì A Mỗ kích hoạt năng lực chung cực 'Lẫm Đông Chi Nộ', cưỡng ép Tường Vi đông kết. Điều này làm giảm bớt thời gian kéo dài của hiệu quả sương giá, vốn dĩ hiệu quả sương giá nên kéo dài 25 phút 36 giây, bây giờ tối đa kéo dài khoảng 5 phút.
Trong khoảnh khắc Tô Hiểu vọt tới trước người Tường Vi, trường đao trong tay hắn đã chém về phía cổ Tường Vi.
"Ngưng."
Tường Vi hét lớn, Tô Hiểu đột nhiên dừng tại chỗ, từng sợi tơ huyết sắc quấn chặt lấy hắn.
Cà rắc một tiếng, mấy sợi tơ huyết sắc đứt gãy, Tô Hiểu nhận phải không phải loại khống chế kỹ năng, mà là hiệu quả khống chế vật lý, chỉ cần lực lượng thuộc tính đầy đủ liền có thể cưỡng ép tránh thoát.
Bởi vì cự lực của Tô Hiểu, từng sợi tơ huyết sắc đứt gãy, nhưng trong cận chiến, chỉ cần hắn khựng lại một chút thôi cũng đủ để trí mạng.
Tường Vi tiến lên một bước, cánh tay phải cong lại, nắm chặt nắm đấm, trên nắm tay nhỏ nhắn leo lên huyết mang, đấm một quyền về phía đầu Tô Hiểu.
Đông!
Toàn bộ trụ sở dưới đất chấn động, xung kích vô hình khuếch tán ra xung quanh, trên mặt tường xuất hiện vết rạn lớn.
Tường Vi duy trì tư thế vung quyền trước mặt Tô Hiểu, nắm đấm của nàng không đánh trúng đầu Tô Hiểu, mà là đánh vào một tấm khiên năng lượng màu lam nhạt, đây là tấm khiên năng lượng có cường độ 600 điểm.
Rắc.
Trên khiên năng lượng xuất hiện vết rạn, có thể thấy được uy lực của cú đấm này, nhưng nắm đấm kề sát khiên năng lượng lại run rẩy.
Nghĩ lại, cú đấm này của Tường Vi tương đương với người bình thường đấm một quyền vào tấm gỗ, không nói đến lực phá hoại thế nào, ít nhất tay phải của nàng đã tê rần.
Khiên năng lượng đột nhiên nổ tung, bắn về phía Tường Vi như mảnh thủy tinh.
Tường Vi đưa hai tay lên trước người, trên quần áo của nàng bị rạch mấy vết thủng.
Một thanh trường đao chém về phía cổ Tường Vi một cách lặng lẽ, đây chính là phong cách chiến đấu của Tô Hiểu, hễ có cơ hội là tấn công vào yếu hại.
Tường Vi cảm giác được thanh đao này thông qua huyết võng, huyết võng có chút giống năng lực trực cảm, nhưng nó không chỉ có thể cảm giác, sợi tơ huyết sắc quấn lấy Tô Hiểu vừa rồi, chính là một phương pháp sử dụng khác của huyết võng.
Tường Vi đương nhiên biết không thể để Tô Hiểu chém trúng trực tiếp, thân trên của nàng ngả về phía sau, mặc dù nàng là hình lực lượng, nhưng thân thể lại mềm dẻo đến vượt quá tưởng tượng.
Trường đao gần như lướt qua chóp mũi Tường Vi, khiến Tường Vi lạnh cả tim, lập tức nhận ra Tô Hiểu mạnh hơn nàng về phương diện tốc độ.
Thân trên của Tường Vi tiếp tục ngả về sau, khi nàng sắp nằm ngửa trên mặt đất, nàng chống một tay xuống đất.
Năm ngón tay trắng nõn đâm vào phiến đá, Tường Vi đặt trọng tâm lên trên cánh tay này, ban đầu nàng cong cánh tay, sau đó đột nhiên phát lực.
Một tiếng ầm vang, Tường Vi gần như sắp nằm ngửa trên mặt đất đột nhiên bắn về phía trước, khép hai chân đạp về phía cổ họng Tô Hiểu.
Loại tư thế công kích này, Tô Hiểu quả thực không nghĩ tới, nếu hắn làm ra tư thế này như Tường Vi, không nói đến việc có thể đánh trúng kẻ địch hay không, khi làm ra tư thế này, cánh tay và xương cổ của hắn đã bị lực lượng của chính mình bẻ gãy.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận