Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 63: Vật chứa

**Chương 63: Vật Chứa**
Trong Thương Bạch cung điện.
Tô Hiểu nhìn vật chứa cách đó hơn mười mét, bên tai có từng tiếng nổ vang vọng từ xa truyền đến, là vũ thần cùng Baha giao thủ ở phía bên kia, đây không phải là một tin tức tốt lành.
Tô Hiểu không có thời gian để đi tiếp viện, vật chứa không dễ đối phó, nếu như đem các đơn vị cấp boss của thế giới này ra xếp hạng, thì vật chứa tuyệt đối chắc chắn ở vị trí thứ hai, kẻ mạnh hơn nó chỉ có vũ thần.
Mắt Thần Linh lơ lửng phía sau Tô Hiểu khởi động hình thức quá tải, năng lực điều tra vẫn còn trong giai đoạn làm lạnh, chỉ có thể quá tải, tuy nói sẽ giảm xuống từ 10 đến 15 độ bền, nhưng đây cũng là chuyện không còn cách nào khác, Tô Hiểu thực sự cần tư liệu của vật chứa, đây là một trong những ưu thế của hắn khi làm Liệp Sát Giả.
【 Đang so sánh thuộc tính trí lực của hai bên... So sánh hoàn tất, đã trinh sát được một trăm phần trăm tư liệu của địch quân. 】
Tên: Vật chứa
Chủng loại: Vương chi tử / Hậu duệ thần linh
Sinh mệnh giá trị: Một trăm phần trăm
Năng lượng thần linh (cổ): 34000/34000 điểm
Năng lượng thần linh (sinh mệnh): 0/0 (đã bị ăn mòn gần như không còn)
Lực Quang Diệu: 0/0 (đã bị ăn mòn gần như không còn)
Sức mạnh: 217 (thuộc tính chân thực)
Nhanh nhẹn: 217 (thuộc tính chân thực)
Thể lực: 215 (thuộc tính chân thực)
Trí lực: 15 (đã bị ăn mòn)
Mị lực: 1 (đã bị ăn mòn, nguyên bản 108 điểm).
Kỹ năng 1, Vật chứa hoàn mỹ (bị động, Lv Max): Năng lực này đã bị ăn mòn.
Kỹ năng 2, Vết tích số mệnh (bị động, Lv Max): Bỏ qua tất cả hiệu quả khống chế tinh thần, vô cảm, không cảm giác đau, hiệu suất tu hành tăng lên 17.9 lần.
Nhắc nhở: Năng lực này đang dao động...
Kỹ năng 3, Vương chi kỹ (kỹ pháp loại • bị động, Lv 59): Lực công kích của vũ khí loại trường thương tăng lên 755%, phẩm chất vũ khí +2, khi công kích bổ sung thêm tính xuyên thấu cao cấp, năng lực này đã diễn sinh ra 16 loại năng lực tự mở rộng.
Nhắc nhở: Vật chứa có tốc độ phản xạ thần kinh cơ sở +52 điểm, thị giác động thái cơ sở +52 điểm.
Nhắc nhở: Tốc độ thân thể của vật chứa tăng lên 0.2 lần.
Nhắc nhở: Năng lực này do Quang Chi Vương truyền thụ.
Kỹ năng 4, Dã thú chi hồn (bị động, Lv 71): Trải qua sự bồi dưỡng của Đại Hiền Giả, vật chứa có được thân thể cường đại cùng với lực thích ứng, sinh mệnh giá trị +37000 điểm, lực phòng ngự thân thể +72 điểm, giảm 25% sát thương yếu hại, giảm 92% sát thương ăn mòn năng lượng, giảm 14% sát thương trảm kích, giảm 50% sát thương đánh choáng.
Kỹ năng 5, Bản năng Lang Chu (bị động, Lv 71): Trải qua sự dạy bảo của Lang Chu Nữ Vương, vật chứa có được năng lực nhận biết gần như có thể dự cảm ngắn ngủi tương lai 0.5 giây, sau khi thành công 'bắt giữ' được công kích của địch nhân, tốc độ di chuyển, tốc độ phản ứng của vật chứa sẽ tăng lên 60% trong vòng 2 giây kế tiếp, tiến hành né tránh siêu tốc hoặc công kích.
Kỹ năng 6, Hậu duệ thần linh (bị động, Lv 71): Sinh mệnh giá trị +25400 điểm, tốc độ thân thể tăng lên 0.7 lần, tốc độ khôi phục sinh mệnh giá trị sau khi bị thương tăng lên.
Kỹ năng 7, Nói nhỏ (bị động, Lv Max): Đây là vũ khí do Quang Chi Vương ủy thác cho thợ rèn ác ma chế tạo, là nhận thương cấp Bất Hủ, khi sử dụng Nói Nhỏ công kích địch nhân, có thể xua tan năng lượng thân thể trong cơ thể địch nhân, mỗi lần có thể xua tan 350 ~ 540 điểm, đồng thời khi xua tan năng lượng của thân thể địch nhân, tạo thành 350 ~ 540 điểm sát thương xuyên thấu năng lượng.
Nhắc nhở: Vũ khí này sẽ tăng cường lực công kích và lực xuyên thấu công kích của người sử dụng.
Kỹ năng 8, Thể chất mục nát (bị động, Lv 70): Thân thể của vật chứa đã bị ăn mòn và mục nát nghiêm trọng bởi năng lượng cổ thần, bỏ qua tất cả hiệu quả khống chế vật lý bát giai hoặc dưới bát giai.
Kỹ năng 9, Mục nát • lan tràn (năng lực chung cực, Lv 39): Vật chứa phóng thích ra lực mục nát với nồng độ cao nhất, và phun tung tóe ra xung quanh, nếu như chạm đến lực mục nát, sẽ phải chịu sự phán định ý chí lực, nếu phán định thất bại, sẽ vĩnh viễn bị rơi vào trạng thái mục nát, nếu phán định thông qua, sẽ phải chịu 4750 ~ 5600 điểm sát thương mục nát bỏ qua lực phòng ngự thân thể, trong vòng 5 ~ 20 phút kế tiếp, hiệu quả trị liệu/ khôi phục phải chịu sẽ giảm 95%.
Nhắc nhở: Sau khi vật chứa sử dụng năng lực này, lực mục nát sẽ trải rộng ra mặt đất xung quanh 350 mét, thân ở trong khu vực này, mỗi giây sẽ phải chịu 245 điểm sát thương mục nát (mỗi phút 14700 điểm sát thương mục nát) mà hiệu quả trị liệu / khôi phục phải chịu sẽ giảm 95%.
...
Đặc điểm của vật chứa rất rõ ràng, Quang Chi Vương, Đại Hiền Giả, Lang Chu Nữ Vương đem bản lĩnh cả đời, đều tập trung ở trên người vật chứa, vật chứa là loại kỹ pháp hình thiên về bản năng, lực công kích không thể khinh thường, phương diện tốc độ càng có nhiều loại tăng thêm.
Ở bên ngoài mười mấy mét, vật chứa thân hình cao gầy đứng tại chỗ, từ vừa rồi bắt đầu, nó liền nhìn vương tọa, tựa hồ là đang suy nghĩ, đáng tiếc, ngay từ khi sinh ra nó đã bị đoạt đi năng lực suy tính.
Vật chứa giơ tay lên hướng về phía vương tọa, đồng diễm màu vàng sáng trong mắt nó nhạt đi một ít, nó dường như nhớ lại điều gì đó, nhưng thân ảnh ở trên vương tọa kia, sớm đã vỡ nát thành hơn ngàn mảnh, tản mát ở trên và xung quanh vương tọa.
"Rống!"
Vật chứa gào thét một tiếng, nâng nh·ậ·n thương trong tay lên.
Choang!
Trường đao chém xuống, thân hình vật chứa cong lại, suýt nữa qùy một chân trên đất.
Tô Hiểu chém ra một đao, vừa muốn nhắm ngay phía sau lưng vật chứa đạp thẳng xuống, hắn liền cảm giác được từ trên đao truyền đến một cỗ lực đạo kỳ dị.
Ầm ~
Nh·ậ·n thương cùng lưỡi đao sượt qua, ở trong phạm vi cảm giác của Tô Hiểu, vật chứa đột nhiên tiến lên, lao qua một vệt bóng đen, đối phương thế mà không nhìn vật lý va chạm, xuất hiện ở phía sau mình.
Vật chứa hai tay nắm nh·ậ·n thương, dùng cán nh·ậ·n thương nện xuống mặt đất.
Rầm một tiếng, một quả cầu ánh sáng khổng lồ màu trắng pha vàng lấy vật chứa làm trung tâm xuất hiện, quả cầu ánh sáng này có đường kính khoảng bảy mét, bao phủ Tô Hiểu ở bên trong.
Toàn thân Tô Hiểu xuất hiện cảm giác nhói đau, phảng phất có vô số nh·ậ·n thương chém tới từ xung quanh, hắn tiến vào trạng thái xuyên thấu không gian.
Từng tiếng nhận thương rạch phá không khí thanh thúy truyền đến từ xung quanh, vật chứa đổi thành một tay cầm nh·ậ·n thương, quả cầu ánh sáng xung quanh nó biến mất đồng thời, từng đạo thương mang khuếch tán ra xung quanh, trảm lên những bức tường cung điện đã mất đi sự gia trì của lực siêu phàm.
Choang, choang!
Tô Hiểu chém bay hai đạo thương mang đánh tới, trong lúc đó, vật chứa xuất hiện ở phía trước hắn, nh·ậ·n thương nhắm thẳng vào đầu hắn đâm tới.
Tô Hiểu nghiêng người, âm thanh nh·ậ·n thương xé rách không khí bên tai vô cùng rõ ràng, trên gương mặt hắn truyền đến cảm giác đau đớn rất nhỏ, vết thương rất nhạt, chỉ là bị nh·ậ·n thương sượt qua da mà thôi.
Sau khi bị nh·ậ·n thương làm bị thương, năng lượng Thanh Cương Ảnh trong cơ thể Tô Hiểu xuất hiện dao động, toàn bộ rời xa vị trí vết thương, nhìn tình thế, tựa hồ muốn bị xua tan ra khỏi thân thể? Trên thực tế, điều này là không thể nào, nh·ậ·n thương trong tay vật chứa, là do thợ rèn ác ma mô phỏng đặc tính công kích gia trì bởi năng lực Thanh Cương Ảnh, tuyệt đối không thể xua tan năng lượng Thanh Cương Ảnh.
Nh·ậ·n thương lướt qua bên cạnh gương mặt Tô Hiểu, hắn chém trường đao trong tay về phía trước.
Vút.
Lưỡi đao rít lên, gần như dán sát vào cổ vật chứa chém qua, vật chứa phảng phất như đã sớm cảm giác được điểm này, né tránh trước 0.4 giây, không chỉ có như thế, nó sau khi thành công né tránh, tốc độ nhanh hơn rất nhiều.
Vật chứa ngửa người ra sau, thuận thế xoay chuyển thân thể giữa không trung, cuối cùng đáp xuống đất bằng tư thế nửa qùy, nháy mắt khi nó đáp xuống, dưới chân nổ vang, đánh về phía Tô Hiểu, nh·ậ·n thương trong tay phóng ra hắc mang, ở rìa ngoài cùng của hắc mang còn có một tầng bạch quang rất nhạt.
Nh·ậ·n thương trong nháy mắt đã đến trước mi tâm Tô Hiểu, nháy mắt sau liền muốn xuyên thủng đầu hắn.
'Nhận đạo đao • Thời.'
Xung kích khuếch tán, vật chứa chậm lại, Tô Hiểu đạp mạnh mặt đất dưới chân.
Đông!
Đá phiến trên mặt đất vỡ ra, mặt đất dưới chân vật chứa nứt nẻ, nó đạp hụt, dưới chân mất đi điểm tựa, nh·ậ·n thương trong tay cũng đâm chệch trong nháy mắt.
Phốc phốc, phốc phốc, phốc phốc...
Từng đạo vết chém xuất hiện trên người vật chứa, nh·ậ·n thương trong tay nó mặc dù liên tiếp chống đỡ, lưỡi đao cùng nh·ậ·n thương va chạm, tia lửa văng khắp nơi, nhưng vẫn không thể ngăn cản tất cả trảm kích của Tô Hiểu.
Tô Hiểu chém một đao lên lớp vỏ xương trên mặt vật chứa, vật chứa bay ngược về phía sau, đập mạnh vào vách tường.
'Nhận đạo đao • Thanh Quỷ.'
Tô Hiểu chém ra một đao hư ảo, đao mang màu xanh lam pha lẫn xanh lá cây chém ra, chui vào trong lỗ hổng trên vách tường.
Bên trong vách tường, vật chứa đâm nh·ậ·n thương trong tay xuống, rắc một tiếng, đem Thanh Quỷ đang bay tới với tốc độ cao ghim vào mặt đất, giẫm nát bằng một chân.
Vật chứa xoay chuyển nh·ậ·n thương trong tay, lưỡi thương hấp thu Thanh Quỷ đã vỡ nát, vung mạnh một thương hung ác.
Coong!
Một đạo thương mang giống Thanh Quỷ đến chín mươi phần trăm chém ra, nhắm thẳng vào Tô Hiểu.
'Nhận đạo đao • Huyết Nhận.'
Lông vũ màu máu xuất hiện, Tô Hiểu hóa thành một đạo huyết ảnh biến mất tại chỗ, lại xuất hiện lúc, đã ở phía trước vật chứa, hắn vờ vung đao chém nghiêng, vật chứa lúc này giơ thương chống đỡ.
Trong nháy mắt khi vật chứa nâng nh·ậ·n thương lên, Tô Hiểu đã từ bỏ trảm kích, đổi thành một cước đạp thẳng.
Bành!
Vật chứa lần nữa lọt vào vách tường phía sau, bay thẳng ra bên ngoài cung điện, sau khi lao qua một tiếng nổ, nó lọt vào trong cửa hàng rèn của thợ rèn ác ma, bởi vì siêu phàm chi lực của Bạch Sắc tiểu trấn khô kiệt, cửa hàng rèn đã hóa thành phế tích.
Trong phế tích, vật chứa đứng dậy từ dưới đất, lấy bụng nó làm trung tâm, trên người nó xuất hiện những vết rách lớn.
Vật chứa vừa mới đứng lên, liền lảo đảo mấy bước về phía sau, nh·ậ·n thương cắm xuống đất mới miễn cưỡng đứng vững, vết máu đỏ tươi theo viền dưới mặt nạ của nó rỉ ra, màu máu, là chứng minh cuối cùng cho việc nó từng là người.
Tô Hiểu đi ra từ trong cung điện, vừa muốn lao về phía vật chứa, liền thấy có một thân ảnh đi tới từ đằng xa, kia giống như... Xà Phu Nhân?
Nơi xa, Xà Phu Nhân dừng bước tại chỗ, nàng từ mấy ngày trước đã bắt đầu lên đường, đầu tiên là rời khỏi lãnh địa của Dã Thú Tộc, sau đó thông qua trùng tháp đến Tiếu Quang.
Ngay tại khi nàng chạy tới bên ngoài Mê Thất Khô Lâm, suýt nữa bị cuốn vào trong chiến đấu giữa vũ thần cùng A Mỗ, Xà Phu Nhân hoảng sợ không nhẹ, nàng muốn quay đầu bỏ chạy, phát hiện đằng sau đã là băng phong mang do A Mỗ đông lạnh tạo ra, cho nên chỉ có thể tới Bạch Sắc tiểu trấn, theo Xà Phu Nhân, Bạch Sắc tiểu trấn tuyệt đối an toàn hơn so với bên kia.
Xà Phu Nhân vừa tới gần Bạch Sắc tiểu trấn, liền nghe được một tiếng nổ vang, sau đó nhìn thấy một quái vật toàn thân đen nhánh, đầu đội mặt nạ xương cốt bay ra.
"Các ngươi cứ tiếp tục, ta... Ta chỉ là đi ngang qua."
Xà Phu Nhân xoay người rời đi, đột nhiên, nàng cảm giác được sau lưng mình mát lạnh, bị 'hung ác đụng' một cái, nàng cúi đầu nhìn lại, đá vụn sắc nhọn dính máu xuất hiện ở trước ngực nàng, một bàn tay không có nhiệt độ nắm lấy sau gáy nàng.
Thân thể Xà Phu Nhân bắt đầu vô lực, trong lòng nàng tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng, có thể nói là ủy khuất đến cực điểm, nàng chỉ là muốn quay lại thăm một chút, thuận tiện ghé thăm thợ rèn, làm sao lại bị cuốn vào trong chiến đấu của hai quái vật, trước đó nàng đã bói qua, hết thảy đều mạnh khỏe.
Vút.
Đao mang chém qua, một cái bánh giáp bay lên, ánh mắt Xà Phu Nhân dần dần biến thành một đường nhỏ, sau đó nàng cảm giác được, một bàn tay mang theo xúc cảm kim loại, nắm lấy cổ nàng, điều này khiến nàng nghĩ đến: 'Tốt quá, nam nhân đầy huyết khí kia thế mà muốn cứu ta.'
Trong ý thức mơ màng, Xà Phu Nhân vui sướng trong lòng khó có thể nói nên lời, nhưng niềm vui sướng trong lòng nàng chỉ dừng lại trong một giây, liền cảm giác được mình ngã xuống đất, 'cứu tinh' của nàng bước qua người nàng, căn bản không thèm để ý đến nàng.
**Chương 64: Luận Tầm Quan Trọng Của Sinh Tồn Lực**
Trong Bạch Sắc tiểu trấn, Tô Hiểu tiến lên với tốc độ không tính là nhanh, vật chứa ngay ở bên ngoài mười mấy mét, tốc độ của đối phương quá nhanh, sau khi né tránh công kích, tốc độ sẽ còn tăng vọt lên một đoạn lớn trong khoảng thời gian ngắn.
Tin tức tốt là, tiếng nổ vang ở nơi xa đã dừng lại, hắn trước đó thông qua các loại thủ đoạn làm trọng thương vũ thần, cộng thêm thông qua mưu lược, làm cho vũ thần tiêu hao hơn phân nửa cổ thần năng lượng để trinh sát xung quanh, lúc này vũ thần đã rút lui, đi về nơi không biết.
Tô Hiểu tạm thời không để ý tới bên kia, dưới sự khóa chặt cảm giác của hắn, vật chứa đang nhảy vọt trong phế tích, vật chứa sau khi rời khỏi Thương Bạch cung điện, từ đầu đến cuối đều muốn xông trở lại.
Tô Hiểu từ từ đi chuyển thành đột tiến với tốc độ cao nhất, vật chứa cũng từ phía trước nghênh đón.
'Nhận đạo đao • Cực.'
Tô Hiểu chém ra một đao thực 'bình thường', 'Nhận đạo đao • Cực' là trảm kích mạnh nhất ở khoảng cách gần của hắn, không có cái thứ hai.
Nh·ậ·n thương trong tay vật chứa bị ô quang bao phủ, nó một tay cầm nh·ậ·n thương, vọt tới trước mấy bước sau liền nhảy lên, bổ xuống một đòn nhanh như sấm sét.
Trường đao cùng nh·ậ·n thương giao kích, huyết sắc cùng quang mang màu vàng sậm va chạm.
Đông!
Xung kích khuếch tán ra xung quanh, mặt đất bị nhấc lên, Bố Bố Uông đang kéo Xà Phu Nhân nấp sau một bức tường đổ, bức tường đổ này lập tức tràn ngập vết rách.
Khi bụi mù tan đi một ít, Tô Hiểu cùng vật chứa đã ở trong một hố to, trường đao cùng nh·ậ·n thương chống đỡ, mũi đao ma sát vang lên ken két.
Choang! Choang! Choang!
Sau khi luân phiên vung đao tạo ra tàn ảnh với tốc độ cao, Tô Hiểu cùng vật chứa đều lùi lại mấy bước.
Mỗi lần vật chứa né tránh công kích, đều có sự tăng lên tốc độ trên diện rộng, nhưng vào lúc này, Tô Hiểu sẽ thông qua 'Nhận đạo đao • Thời' tiến hành triệt tiêu, thậm chí cắt giảm tốc độ của địch nhân.
Kỹ pháp nh·ậ·n thương của vật chứa, có một khuyết điểm khó mà tránh khỏi, đó chính là lực phán đoán, vật chứa ở trong trạng thái hỗn loạn, là chiến đấu dựa vào bản năng, phiền phức chính là, bản năng của đối phương quá mạnh, cho dù ý thức hỗn loạn, cũng sẽ không lộ ra sơ hở.
Trong hố to, trường đao cùng nh·ậ·n thương liên tiếp đối chém, tiếng kim thiết giòn vang, xung quanh nổ vang không ngừng, từng tầng khí lãng khuếch tán.
Một cỗ lực phản chấn truyền đến trên cánh tay Tô Hiểu, lực lượng của vật chứa mạnh hơn mình, đây là vấn đề khó mà tránh khỏi.
Rắc.
Tô Hiểu chém ra một đao, dưới chân xuất hiện một tiếng vang giòn, điều này khiến hắn có chút ngoài ý muốn, phía dưới Bạch Sắc tiểu trấn lại có không gian ngầm không nhỏ.
"Rống."
Vật chứa gào thét một tiếng, cánh tay trái của nó nâng lên, lòng bàn tay bắn ra từng đoàn năng lượng mục nát.
Tô Hiểu liên tiếp nghiêng người né tránh, tiến lên, chém một đao móc lên.
Soạt một tiếng, trường đao cắt qua cánh tay vật chứa, nếu như là trảm Long thiểm trước kia, nhiều nhất chính là chém tới xương cốt, nhưng hiện tại, trường đao chém qua, trực tiếp chặt đứt nửa cánh tay của vật chứa.
Vật chứa căn bản không thèm để ý, nó không có cảm giác đau, đỉnh nh·ậ·n thương trong tay nó hội tụ ra một quả cầu ánh sáng màu đen, vật chứa xem nh·ậ·n thương như một cây 'chùy dài' vung về phía Tô Hiểu.
Tô Hiểu nhanh chóng lùi lại né tránh, gió áp lướt qua trước mặt, một tiếng rung mạnh truyền đến từ dưới chân, hắn cảm giác được, mặt đất dưới chân sụp đổ, hơn nữa còn đang sụp đổ xuống phía dưới.
Cùng với cảm giác hạ xuống, ánh sáng xung quanh Tô Hiểu dần dần trở nên mờ nhạt, đồng tử của hắn dần dần phóng đại, nhanh chóng thích ứng với hoàn cảnh tối tăm.
Khi Tô Hiểu đặt chân xuống đất, hắn đã ở trong một cung điện dưới lòng đất, nơi này có diện tích khoảng vài trăm mét vuông, mặt đất phủ một lớp xương vỡ màu trắng.
Vách tường xung quanh, là do từng chiếc mặt nạ của vật chứa xếp thành, đánh giá một cách bảo thủ, số lượng mặt nạ ở vào khoảng hơn mười vạn chiếc, có chút tối tăm, muốn vĩnh viễn ẩn giấu dưới mặt đất, cũng tỷ như nơi đây.
Nơi này có cách cục hoàn toàn giống với Thương Bạch cung điện, khác biệt duy nhất chính là, nơi này không có vương tọa, vị trí vốn nên đặt vương tọa có ba pho tượng đá, là tượng đá của Quang Chi Vương, Đại Hiền Giả, cùng với Lang Chu Nữ Vương.
Tí tách, tí tách ~
Máu tươi theo cằm Tô Hiểu nhỏ xuống, vật chứa đối diện hắn dường như sững sờ tại chỗ, đây chính là nơi vật chứa sinh ra.
Vật chứa cong người, oanh một tiếng, nó lao ra khỏi cung điện thấp bé, tựa hồ không muốn ở lại đây dù chỉ một giây.
Đao mang chém qua, ken két một tiếng, vật chứa đang lao lên bay ngược về phía sau, đập vào vách tường xếp bằng mặt nạ, mảnh xương vỡ văng khắp nơi.
Vật chứa rơi xuống đất, nó thế mà lảo đảo mấy bước, còn cầm ngược nh·ậ·n thương, đâm một thương vào ngực mình.
Phốc một tiếng, chất lỏng màu vàng sáng văng khắp nơi, vật chứa buông nh·ậ·n thương trong tay ra, hai tay cong lại, ngửa người ra sau gào thét.
Chất lỏng màu vàng sáng văng tứ phía, trong khoảnh khắc liền tràn ngập cung điện dưới lòng đất, đây là năng lực chung cực của vật chứa.
Tô Hiểu không do dự, hắn nhảy lên đồng thời tiến vào trạng thái xuyên thấu không gian, cho dù như thế, cánh tay trái của hắn vẫn dính phải chất lỏng màu vàng sáng, bị mục nát làm cho tê rần, đau rát.
Quay về mặt đất, Tô Hiểu lùi lại một bước, một cái gai nhọn màu vàng sáng đâm ra từ trong lòng đất phía trước chân hắn, dựng thẳng lên dài mười mấy mét mới dừng lại, không thể bị thứ này đâm trúng, không nói là bị giây sát, cũng tuyệt đối là trọng thương.
Chiến đấu lâu như vậy, Tô Hiểu đã phát hiện, việc hắn tăng lên sinh tồn lực rất hữu dụng, đối thủ của hắn đều thực sự quá mạnh, chỗ tốt của việc tăng lên sinh tồn lực là, có khi vết thương lẽ ra phải chết, chỉ cần có thể chịu đựng được bằng cách bị trọng thương thì có thể tiếp tục chống đỡ, về phần hoàn toàn cứng rắn chống đỡ công kích của đối thủ, đó không phải là không thể, những đối thủ mà hắn đối mặt này, năng lực công kích cường hãn đến mức bất thường, giết tank hệ đều giống như giết gà, trừ khi phía sau tank hệ có trị liệu hệ, mới có thể miễn cưỡng chống đỡ một hồi.
Phanh, phanh. Ầm!
Từng cây gai nhọn màu vàng sáng đâm ra từ mặt đất, Tô Hiểu liên tiếp nhảy lùi lại, không bao lâu, hắn đã đứng lên bậc thang phía trước cung điện.
Tô Hiểu tiếp tục nhảy về phía sau, khi hắn trở lại Thương Bạch cung điện, gai nhọn màu vàng sáng rốt cuộc không còn đâm ra từ trong lòng đất nữa.
Vật chứa đi tới từ cửa chính của Thương Bạch cung điện, lúc này cánh tay trái của nó đã tái sinh, đây là năng lực di truyền từ Mẫu Thần.
Vật chứa lao qua một đạo tàn ảnh màu đen, đâm nh·ậ·n thương trong tay tới.
Huyết khí hội tụ phía sau Tô Hiểu, tạo thành Huyết Chi Thú, Huyết Chi Thú đánh về phía vật chứa, vật chứa không tránh không né, đâm một thương vào Huyết Chi Thú.
Bộp một tiếng, Huyết Chi Thú bị đâm nổ, hóa thành một đám huyết khí lớn, vật chứa lao ra từ trong huyết khí.
Tô Hiểu tiến lên đón, Huyết Chi Thú xung quanh nổ tung thành huyết khí, nhiều nhất năm giây sẽ tiêu tán, trong năm giây này, nhất định phải tạo ra một cơ hội.
Phịch một tiếng, một cái gai ánh sáng nhọn đột nhiên đâm ra từ dưới chân Tô Hiểu, cái gai ánh sáng này rất ngắn, nhưng đâm xuyên qua chân phải của hắn, dẫn đến tốc độ của hắn đột nhiên giảm xuống đồng thời, cũng có chút mất đi cân bằng.
Vút.
Vật chứa lướt qua một đạo tàn ảnh màu đen, lại xuất hiện lúc, đã ở phía sau Tô Hiểu, ở trong huyết khí tràn ngập, khói đen lượn lờ trên cánh tay phải của vật chứa, đâm ra một loạt tàn ảnh bằng nh·ậ·n thương trong tay.
Phốc phốc, phốc phốc, phốc phốc...
Vết thương xuyên thấu bốn phía xuất hiện ở trên lưng Tô Hiểu, máu tươi văng khắp nơi, ngực của hắn cũng có vết thương tương ứng, thân thể Tô Hiểu xuất hiện cảm giác bất lực.
Vật chứa lại lao ra một đạo tàn ảnh màu đen, nó đứng ở phía sau Tô Hiểu, quét ngang nh·ậ·n thương trong tay, phá vỡ huyết khí lan tràn, lưỡi thương nhắm thẳng vào cổ Tô Hiểu chém tới.
Ngay tại khi lưỡi thương cách cổ Tô Hiểu chỉ còn mấy cm, hắn kéo cánh tay trái.
Tư!
Realm-Cutting Thread được gia trì Hồn Chi Ti thu lại, lấy những tàn phiến Phóng Trục xung quanh làm điểm tựa, quấn chặt vật chứa ở trong đó.
Choang.
Nh·ậ·n thương vẫn chém xuống, nhưng tốc độ chậm hơn rất nhiều, bị trường đao trong tay Tô Hiểu chống chọi.
Tô Hiểu lần nữa kéo Realm-Cutting Thread, tất cả tàn phiến Phóng Trục liên kết với Realm-Cutting Thread, đều khuếch tán ra xung quanh với cường độ lớn nhất, cố gắng kéo căng Realm-Cutting Thread.
Tô Hiểu phát lực tay, trường đao ken két một tiếng bắn ra nh·ậ·n thương, hắn một tay cầm đao, lao tới trước người vật chứa trong mấy bước, huyết khí do Huyết Chi Thú hóa thành xung quanh tụ lại, toàn bộ bám lên trên trường đao. Nhuộm Trảm Long Thiểm thành màu đỏ như máu.
Soạt một tiếng, trường đao xuyên qua đầu vật chứa, thân thể nó cứng lại, Realm-Cutting Thread quấn quanh toàn thân nó kêu ken két.
Trường đao màu máu vừa xuyên qua đầu vật chứa, huyết sắc trên đao lập tức dâng lên, chui vào trong đầu vật chứa.
Tô Hiểu rút đao ra, đồng thời thu hồi Realm-Cutting Thread, Realm-Cutting Thread chui vào trong ống tay áo của hắn.
Tô Hiểu nhảy ra xa mấy mét, hồng mang xuất hiện trong mắt hắn, gần như cùng lúc, vật chứa buông nh·ậ·n thương trong tay ra, hai tay đánh vào đầu mình.
"Rống!"
"Rống!"
Hai tiếng gào thét gần như đồng thời xuất hiện, một tiếng là vật chứa gào thét, một tiếng khác là của Huyết Chi Thú bị áp súc ở mức độ cao nằm trong đầu vật chứa, theo hai tiếng gào thét này, tiếng gầm hỗn hợp màu đen và huyết khí khuếch tán ra xung quanh.
Đông!
Một tiếng vang trầm đục truyền ra từ trong đầu, Huyết Chi Thú nổ tung trong đầu vật chứa, sau khi nổ tung, huyết khí phun ra từ hốc mắt, cùng với những vết rách trên mặt nạ của vật chứa, vật chứa lảo đảo lùi nhanh về phía sau, nh·ậ·n thương vừa nhặt lên ken két một tiếng rơi xuống đất.
Cuối cùng, vật chứa phù phù một tiếng qùy một chân trên đất, máu tươi cuồn cuộn chảy xuống từ khe hở phía dưới mặt nạ của nó, rất nhanh hình thành một vũng máu lớn dưới thân nó, sinh mệnh giá trị của nó tuột xuống như nước chảy.
Tô Hiểu trước đó đã có một lượng lớn trảm kích + sát thương chân thật của Thanh Cương Ảnh, cùng với sát thương do các chiêu thức đao thuật tạo thành, cuối cùng còn có Huyết Chi Thú nổ tung trong đầu, những vết thương này tăng lên theo cấp số nhân, gần như đã g·iết c·hết vật chứa, nó đã không còn sức tái chiến.
Vật chứa ngã nghiêng trên mặt đất, nó bắt đầu tốn sức bò trên mặt đất, không phải muốn chạy trốn, nó đang bò về phía vương tọa cách đó không xa.
Tô Hiểu từ trên cao rơi xuống, hồng mang trong mắt hắn sáng đến mức khiến người ta sợ hãi, vạt áo khoác bị gió áp thổi tung bay, hắn đâm một đao xuyên qua đầu vật chứa, phảng phất như mọi thứ đều dừng lại trong nháy mắt, ngược lại khôi phục, huyết khí đảo qua trên mặt đất đại điện.
Bàn tay khẽ run rẩy của vật chứa nâng lên, sờ về phía vương tọa gần trong gang tấc, nó nắm lấy một mảnh vỡ thân thể của Quang Chi Vương, rất tốn sức đặt mảnh vỡ này lên mi tâm của mình, từ thời khắc này trở đi, hắn không còn là vật chứa hoàn mỹ, hắn có một loại tình cảm nào đó.
Tô Hiểu rút Trảm Long Thiểm đang đâm vào đầu vật chứa ra, máu tươi phun tung tóe lên rất cao, đồng diễm màu vàng sáng trong mắt vật chứa nhạt dần.
"Vật chứa không hoàn mỹ."
Tô Hiểu nói chuyện, rồi ngồi xuống mặt đất, cắm trường đao trong tay xuống đất, hắn đưa tay lau đi máu tươi trên cằm, vật chứa, đã trảm.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận