Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 55: Giết đi vào

Chương 55: Giết vào Chương 55: Giết vào Trong Nhất Tuyến Thiên, tiếng kêu thảm thiết không chỉ có đám phù thủy nghe được, mà Carmen mấy người cũng nghe rất rõ ràng, mấy lão già liếc nhau, đại khái đoán được đã xảy ra chuyện gì.
Khả năng tiểu đội có nội gián rất thấp, nếu không có nội gián, vậy chỉ còn lại một khả năng, đó là phù thủy hệ tiên đoán.
Hiển nhiên, mấy năm trước, thủ hạ của Moyi • Nora không có bạch phù thủy nắm giữ năng lực tiên đoán, nếu không Carmen cũng sẽ không lựa chọn thông qua Lê Minh Chi Môn.
Tiếng kêu thảm thiết quanh quẩn trong Nhất Tuyến Thiên một lát mới tiêu tán, một cơn gió lớn cuồn cuộn nổi lên, đám người Carmen vừa muốn rút lui về phía sau, thì khoảng ba mươi mấy tên phù thủy đã từ xa vây kín lại, rõ ràng đây là cạm bẫy đã bố trí từ lâu, chỉ chờ Tô Hiểu một đoàn người đến.
Tình huống không mấy lạc quan, nhưng có một tin tức tốt, chính là vòng vây do đám phù thủy bố trí không tính là nghiêm mật, các nàng vốn định sau khi đám người Tô Hiểu tiến vào Nhất Tuyến Thiên, sẽ vây kín từ bốn phương tám hướng, nhưng ai có thể ngờ, không đợi đám người Tô Hiểu bước vào cạm bẫy, trong đám các nàng liền có heo đồng đội lên tiếng.
"Làm sao bây giờ? Từ phía sau giết ra ngoài?"
Con ma men nhìn quanh bốn phía, tuy tình huống nguy cấp, nhưng hắn lại bình tĩnh một cách dị thường.
"Trực tiếp giết qua, hiện tại lui, lần sau muốn thông qua Lê Minh Chi Môn càng khó."
Trong khi nói chuyện, Tô Hiểu lấy ra mấy quả b·o·m khói, giật chốt rồi ném b·o·m khói về phía sau, dùng để che chắn ánh mắt của ba mươi mấy tên phù thủy phía sau.
Nghe được lời Tô Hiểu nói, đám người Carmen ngây ra, phía trước chính là cạm bẫy, nghe ý tứ của Tô Hiểu rõ ràng là muốn tự chui đầu vào lưới.
Sương mù nhanh chóng khuếch tán, một mũi tên màu băng lam đâm tới, Carmen hất cây roi trượng trong tay, ngân quang lóe lên, mũi tên năng lượng bay tới bị đánh nát.
"Đừng ngây ra, đã đến lúc này, Kukulin nói có lý, không thừa dịp hiện tại giết vào, sau này lại muốn tiến vào địa bàn của Moyi • Nora sẽ càng khó hơn."
Từng đường vân màu bạc leo lên bên trái gương mặt Carmen, cây roi trượng kia cũng tỏa ra ngân quang, lực lượng này có chút tương tự với phù thủy hệ nguyên tố, nhưng lại có chút khác biệt.
"Ta dùng được."
Bên mặt Huyết Hùng hiện lên đường vân màu đỏ, vẫn là vị trí bên trái gương mặt, khác biệt với Carmen chính là, đường vân màu đỏ bên mặt hắn đã nhanh leo lên đến vị trí huyệt thái dương.
"Ai bảo ngươi trẻ tuổi không tiết chế."
Tửu Quỷ cười âm trầm, huyệt thái dương hắn thình thịch nhảy lên, đường vân màu vàng leo lên bên mặt hắn, nhìn dáng vẻ, tuy chưa tới huyệt thái dương, nhưng cũng không tính là xa.
Phù Thủy Phần không nói chuyện, hắn cởi áo bào đen trên người, rút ra một cây nỏ từ sau eo, nỏ này có thể bắn liên tục, số lượng tên lắp được khoảng mười phát, đường vân màu xanh leo lên bên mặt Phù Thủy Phần, đường vân bên mặt hắn ít nhất.
"Kukulin, nếu như có thể giết ra Lê Minh Chi Môn, vẫn như cũ theo kế hoạch đã định, các ngươi đến Mê Vụ Bảo, chúng ta đi Trần Nê Tế Đàn."
"Có thể."
"Vậy thì tốt, chúng ta giết qua đó."
Carmen vừa muốn xông về phía Nhất Tuyến Thiên, tr·ê·n trăm tên phù thủy liền từ trong Nhất Tuyến Thiên đi ra, các nàng đã bại lộ, tiếp tục mai phục không có ý nghĩa gì.
Cầm đầu trong đám phù thủy là một lão phù thủy đầy vết sẹo trên mặt, lão phù thủy này đi đến lối vào Nhất Tuyến Thiên, một tay nâng lên, ra hiệu đám phù thủy phía sau tạm thời đừng hành động thiếu suy nghĩ, nàng có mấy lời nhất định phải nói.
"Phù Thủy Phần."
Lão phù thủy lớn tiếng hét, thanh âm của nàng khàn khàn, dường như dây thanh đới từng bị tổn thương.
Phù Thủy Phần • Gunter vừa muốn vọt tới trước liền dừng bước, hắn nhìn lão phù thủy kia với ánh mắt nghi hoặc.
"Còn nhớ ta không, ngươi tên súc sinh này."
Lão phù thủy xé rách quần áo của mình, trên người nàng đỏ tía một mảng, mặt ngoài gập ghềnh, đây là vết sẹo lưu lại sau khi bị lột da.
"Quỷ mới nhớ rõ ngươi."
Phù Thủy Phần lầu bầu một tiếng, hắn vừa dứt lời, Huyết Hùng bên cạnh liền giơ lên bình xịt trong tay.
"Nói lời vô dụng với nàng ta làm gì."
Ầm!
Khói đặc văng khắp nơi, tiếng súng đinh tai nhức óc vang lên, mảng lớn mảnh vỡ đá kim cương bắn về phía lão phù thủy kia.
Lòng bàn tay lão phù thủy đẩy về phía trước, lít nha lít nhít giáp trùng từ trong quần áo của nàng chui ra, những con giáp trùng này phản xạ ánh kim loại dưới ánh tà dương, vẫy cánh bay tới trước.
Một hồi đinh đinh đang đang giòn vang, mảnh vỡ đá kim cương bị những con giáp trùng kia ngăn lại.
"Ồ? Hóa ra là Man Cantis," Phù Thủy Phần tựa hồ nhớ lại cái gì, hắn lập tức lớn tiếng hô: "Tửu Quỷ, lân quang phấn."
Tửu Quỷ mặc dù không rõ ràng là tình huống gì, nhưng vì tín nhiệm đối với Phù Thủy Phần, hắn lấy ra một túi nhỏ bột phấn từ trong ngực, thứ này là vật liệu chủ yếu để chế tạo thuốc nổ, đương nhiên hắn sẽ mang theo bên người.
Mấy trăm con giáp trùng bay tới đối diện, bất quá khi những con giáp trùng này mới xuất hiện, Tô Hiểu, A Mỗ, đám người Carmen đã xông về phía Lê Minh Chi Môn.
Mấy người cũng không kết đội tiến lên, trong Nhất Tuyến Thiên có tr·ê·n trăm tên phù thủy, kết đội tiến lên chính là mục tiêu sống, tách ra đột tiến mới là lựa chọn chính xác.
Đinh, đinh, đinh...
Tia lửa vẩy ra, từng con bọ cánh cứng màu đen bị Tô Hiểu chém vỡ, D • Ám Sát xuất hiện trong tay, trên đường vọt tới phía trước, giơ súng nhắm chuẩn, liên tục bóp cò.
Uy lực của D • Ám Sát tuy không bằng Tịch Diệt Công Tước, nhưng nếu so sánh tốc độ bay và lực x·u·y·ê·n thấu của đạn ở khoảng cách gần, D • Ám Sát phẩm chất Truyền Thuyết tuyệt đối mạnh hơn Tịch Diệt Công Tước một đoạn.
Đạn trong ổ đạn Băng Đạn trong nháy mắt bắn ra, ba tên hắc phù thủy bị nổ đầu tại chỗ, hai người che ngực ngã xuống, đạn còn lại đều bị ngăn trở.
Tô Hiểu đang vọt tới trước đột nhiên dừng lại, một quả cầu lửa màu lam từ phía trước người hắn bay qua, quả cầu lửa vừa bay qua, hắn liền tiếp tục vọt tới trước, mấy cây gai năng lượng đâm vào phía sau hắn.
Việc Tô Hiểu dừng lại rồi xông lên này, làm cho những tên phù thủy khóa chặt Tô Hiểu rất khó chịu, so sánh với bọn họ, những tên phù thủy hệ chú thuật rõ ràng nhẹ nhõm hơn nhiều, ít nhất năng lực của các nàng đều trúng đích, về phần hiệu quả...
Trảm Long Thiểm chém ra mấy đao vào hư không, đao mang màu lam rời lưỡi đao mà ra, mượn nhờ đao mang yểm hộ, Tô Hiểu xông tới trước mặt đám phù thủy.
"Ngăn cản hắn."
Một tên phù thủy lớn tiếng hét, đám phù thủy xung quanh đồng thời im lặng, các nàng chính là phù thủy, phù thủy có cường độ thân thể nghiền ép nhân loại, làm sao có thể sợ bị nhân loại áp sát.
Tên phù thủy ở gần Tô Hiểu nhất rút đoản đao bên cẳng chân, cùng hóa thân của mình một trái một phải xông về phía Tô Hiểu.
Tô Hiểu vọt tới trước, tình thế chậm lại, trường đao trong tay chém nghiêng, chém về phía tên phù thủy cầm đoản đao trong tay.
Phù thủy đưa đoản đao trong tay lên đỡ, ngón tay nàng khẽ câu, cỗ hóa thân kia liền xuất hiện phía sau Tô Hiểu.
Ý nghĩ của Đoản Đao Phù Thủy rất không tồi, nàng ngăn trở nhát chém của Tô Hiểu, tạo cơ hội cho hóa thân đánh lén.
Phốc phốc!
m·á·u tươi vẩy ra, một đoạn lưỡi đao bị chém đứt bay lên không tr·u·ng.
Đoản Đao Phù Thủy đột nhiên cảm giác thân thể mình nhẹ bẫng, nàng dường như bay lên, cúi đầu nhìn lại, trước mắt đúng là mặt đất đang nhanh chóng đến gần.
Một đao giải quyết Đoản Đao Phù Thủy, tầng tinh thể màu lam nhạt bao bọc khuỷu tay Tô Hiểu, hắn xoay người lại thúc một cùi chỏ.
Răng rắc một tiếng, mảng lớn mảnh vỡ hóa thân vẩy ra, Tô Hiểu dùng tay trái bao bọc bao tay kim loại chụp tới, mười mấy mảnh vỡ hóa thân bị hắn nắm trong tay.
Tay trái ném về phía trước, mảnh vỡ hóa thân trong tay Tô Hiểu bị ném ra ngoài, một tên phù thủy cách đó không xa che mặt kêu thảm.
Con ngươi Tô Hiểu nhìn quanh trái phải, một tấm khiên năng lượng xuất hiện trước người.
Oanh!
Các loại công kích đánh vào khiên năng lượng, bụi đất xung quanh tung bay.
"Chết rồi sao?"
"Chắc... là vậy."
Trường đao phá bụi mà ra, một tên phù thủy cấp hai còn chưa kịp phản ứng đã xảy ra chuyện gì, liền cảm thấy trời đất quay cuồng, trong tai ù ù rung động.
(Chương này hết)
Bạn cần đăng nhập để bình luận