Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 78: Hàng xóm

**Chương 78: Hàng xóm**
Liếc nhìn thời gian, đã là chín giờ sáng, Tô Hiểu nhìn sang Beni ở bên cạnh. Beni dạo gần đây ngủ rất nhiều, tối hôm qua không ngủ được, trừng đôi mắt mèo sáng long lanh, chơi game suốt đêm. Hiện tại, theo ánh mắt phiêu hốt kia, hẳn là Beni định ban ngày sẽ ngủ bù.
"Meo."
Beni kêu một tiếng, ý bảo sáng nay nó đã thấy Ni Lâm vội vàng rời đi khi trời còn chưa sáng.
Điều này kỳ thật có thể hiểu được, bình thường mà nói, Ni Lâm đáng lẽ phải đến chào hỏi, tỏ chút lòng cảm kích rồi mới đi. Vấn đề là, trong quá trình trị liệu hôm qua, Ni Lâm đã rơi vào ác mộng sâu, điều này dẫn đến việc nàng ta chỉ cần gặp Tô Hiểu, liền toàn thân đau nhức huyễn hoặc, hơn nữa càng ngày càng đau dữ dội.
Thời gian đã không còn nhiều, tính cả hôm nay thì chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày tổ chức Áo Pháp lễ mừng.
Mỗi lần Áo Pháp lễ mừng sẽ tổ chức từ 5 đến 7 ngày, sáng ngày đầu tiên là nghi thức khai mạc, không khí trang nghiêm, không có gì thú vị. Loại nghi thức khai mạc này, chỉ có các pháp thi trung lão niên mới chủ động trình diện, còn các pháp thi khác đều là bất đắc dĩ phải đến.
Đến giữa trưa ngày đầu tiên, mọi người sẽ đến đại yến sảnh liên hoan. Đây là khâu mà phần lớn mọi người đều yêu thích. Tại buổi yến tiệc trưa này, Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh sẽ thể hiện sự hào phóng cực hạn, những nguyên liệu nấu ăn hiếm có, bình thường có mua cũng không mua được thì hôm nay đều có thể thưởng thức, hơn nữa còn miễn phí và không giới hạn.
Buổi chiều ngày đầu tiên, là dịp để các tộc nhân trẻ tuổi giao lưu học hỏi lẫn nhau. Hoàn cảnh này, kỳ thật chính là để người trẻ tuổi các tộc "thổi phồng" lẫn nhau trong thương nghiệp, hoặc là các cừu gia "chào hỏi" lẫn nhau, nhưng cần phải thích hợp, tuyệt đối không được động thủ.
Chờ đến tối, khoảng bảy, tám giờ, sẽ có một buổi tiệc tối, đây là buổi tiệc mà tất cả nam tính trẻ tuổi của các tộc đều phải tham gia, lý do là, để ngắm chân. Ai có thể cưỡng lại việc ngắm nhìn những nữ pháp thi, mỗi người xúng xính trong những bộ lễ phục dạ hội, cùng với những mỹ nữ của các tộc khác?
Đến ngày thứ hai, "Tinh Thần quảng trường" hầu như hoàn toàn mở cửa, xế chiều, "Hư không đại thư khố" của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh cũng sẽ mở cửa một phần.
Chờ đến khi đêm xuống, sẽ có một buổi đấu giá do mấy đại chủng tộc liên hợp tổ chức. Địa điểm tại "Lê Quang trang viên". Buổi đấu giá này có thể nói là buổi đấu giá lớn nhất hư không, cách vài năm mới có một lần, chắc chắn rất hoành tráng.
Đáng nói là, buổi đấu giá này chỉ chấp nhận linh hồn tiền làm thanh toán. Loại ngưỡng cửa này, nghiễm nhiên làm đẳng cấp buổi đấu giá càng thêm mấy phần long trọng.
Đến ngày thứ ba, còn có tiết mục áp chót, từ ngày thứ ba đến ngày thứ năm, là lúc các tài tuấn trẻ tuổi của các tộc thể hiện bản thân tại "Đấu kỹ tràng" ở "Tinh Thần quảng trường".
Loại thi đấu này, tự nhiên là có phần thưởng, sáu người đứng đầu sẽ nhận được phần thưởng lần lượt từ Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, Ác Ma tộc, Vũ tộc, Tinh tộc, Ma Quỷ tộc, và Hồn tộc.
Mỗi thế lực lớn cung cấp một loại, phần thưởng tốt nhất dành cho người đứng đầu, tự nhiên là do Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh cung cấp.
Chỉ có điều, mỗi lần đoạt giải nhất, phần lớn đều là pháp thi trẻ tuổi của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, thỉnh thoảng là thế hệ trẻ tuổi của Hồn tộc.
Trong mấy thế lực lớn, Hồn tộc còn kín tiếng hơn cả Tinh tộc, bọn họ quá mức cổ lão và yên lặng, bình thường rất khó có thể nhìn thấy tộc nhân của thế lực này.
Chính xác mà nói, hư không còn có một thế lực lớn nữa, đó chính là thế lực ngầm do Bạch Ngưu thống lĩnh. Chỉ có điều, thế lực lớn nằm trong thế giới hắc ám này, bởi vì nhiều nguyên nhân mà không thể giống như các thế lực lớn khác, lấy thân phận thế lực lớn mà tham dự Áo Pháp lễ mừng.
Điều này cũng không phải không có lợi, người trẻ tuổi của thế lực Bạch Ngưu cũng có thể tham gia thi đấu của Áo Pháp lễ mừng, chỉ là số lượng danh ngạch có hạn.
Đây là biểu hiện ngầm hiểu lẫn nhau của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, vừa nể mặt Bạch Ngưu, vừa cảnh cáo hắn ta.
Về việc này, bản thân Bạch Ngưu không thèm để ý chút nào, nếu thủ hạ trẻ tuổi do hắn chọn lựa mà đánh tới sáu vị trí đầu, chẳng khác nào "vơ vét" phần thưởng mà các thế lực lớn khác đưa ra. Chuyện "vơ vét" sung sướng như vậy, ai lại có ý kiến chứ?
Đừng cho rằng loại thi đấu của thế hệ trẻ tuổi các tộc này chỉ là biểu diễn thông lệ, loại thi đấu này, nghiễm nhiên có thể thể hiện ra việc các tộc có người kế tục hay không.
Không cần nghĩ cũng biết, đến lúc đó Tô Hiểu khẳng định sẽ là người xem ở ghế khách quý, nếu chỉ xem mấy con "gà" mổ nhau, khó tránh khỏi thấy nhàm chán, cho nên nhiều năm qua, mỗi lần đến vòng này, đều có người lén mở sòng cá cược.
Sau khi thi đấu của thế hệ trẻ tuổi kết thúc, Áo Pháp lễ mừng cũng đi đến hồi cuối. Các tộc đại biểu sẽ tham gia mật hội do Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh chủ trì, tiến hành phân chia lại địa bàn. Sau mật hội, cứ cách vài năm lại tổ chức một lần này, thế lực phân chia trong hư không, đều có biến động không nhỏ.
...
Cảnh sắc ngoài cửa sổ đoàn tàu lướt nhanh, Tô Hiểu không cùng Bạch Ngưu đi tới Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh. Nguyên nhân là, vừa mới ra khỏi cánh đồng hoa hào trạch, lại có người tìm đến Bạch Ngưu để trả thù.
Trước kia tại địa bàn của Bạch Ngưu, những người này không dám "nhảy nhót", hiện tại Đăng Tháp Tinh là khu vực quản hạt của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, những người này thừa cơ tìm đến Bạch Ngưu trả thù.
Hoặc có thể nói, Bạch Ngưu cố ý làm như vậy, hắn nhìn như là một thân một mình đến đây, thực tế lại mang theo một đám tiểu đệ thực lực mạnh mẽ, tâm ngoan thủ lạt.
Mỗi lần tới Áo Pháp lễ mừng, Bạch Ngưu đều có thể thu hoạch được các loại vũ khí hạng nặng quý giá, hoặc bí bảo dùng cho chiến đấu... do đám cừu nhân 'dâng lên', hơn nữa hắn toàn bộ hành trình đều không ra tay, chỉ xem đám tiểu đệ vây công địch nhân là được. Điều này không chỉ có thể kiếm thêm thu nhập, còn có thể thừa cơ thanh lọc bớt số lượng cừu địch.
Trước kia, Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh hàng năm đều có một lần Áo Pháp lễ mừng, hiện tại thì cách vài năm một lần. Đối với việc này, Bạch Ngưu có phần bất mãn, trước kia một năm thu hoạch một mẻ, mấy năm gần đây, phải mấy năm mới có thể thu hoạch một mẻ.
Bạch Ngưu không hề khinh thường những kẻ thù của hắn, mà là, thân là hoàng đế dưới mặt đất của thế giới hắc ám, kẻ thù của hắn nhiều đến mức khó mà thống kê hết được.
Trong số mấy thành viên Tinh Không tọa, Bạch Ngưu có kinh nghiệm bị báo thù rất phong phú, nếu hắn ra ngoài mà không mang theo tiểu đệ, ví dụ như hơn mười ngày không gặp phải ai đến trả thù, hắn sẽ cảnh giác lên, bởi điều đó đại biểu, đợt cừu địch sắp tới này sẽ rất khó đối phó.
Trong đoàn tàu có không ít hành khách, đa số đều là đến tham dự Áo Pháp lễ mừng lần này, ví dụ như hai người quen ở đối diện, Lilim • Mia và Lilith • Aija, hai tỷ muội.
Hai tỷ muội này, bất luận là bề ngoài, khí chất, hay cách ăn mặc, đều hoàn toàn khác biệt. Nói các nàng là cùng cha khác mẹ, đều khiến người ta nảy sinh nghi ngờ.
Lilim là Mị Ma, chính xác mà nói, đây là nỗi sỉ nhục của Mị Ma. Thân là Mị Ma, nàng ta mặc áo da bó sát, còn "kín cổng cao tường" hơn cả Bỉ Lân Tọa - Ngâm Ngữ hệ tiểu muội muội. Chính xác mà nói, so với muội muội Lilith của nàng ta mặc còn kín đáo hơn.
Lilith ở bên cạnh là Chiến Đấu Ác Ma, trước đó Tô Hiểu đi Hắc Uyên, Ác Ma tộc đã phái nàng ta tới Hắc Uyên. Kết quả là, ngoại trừ chiến đấu, đối mặt với những việc khác thì Lilith lại không hiểu rõ, từ đó biết được sự hiểm ác của thế gian.
Ở đối diện, ngoại trừ Lilim và Lilith, còn có một gã Ác Ma tộc tóc húi cua màu trắng, một chiếc sừng thú bị chặt đứt. Chỉ cần nhìn khuôn mặt thô kệch, cùng với sự quật cường "độc quyền" của mãng phu giữa hai lông mày của đối phương, là có thể đoán được đây là một tên "thiết hàm hàm". Tên "thiết hàm hàm" này là Monde, lần này vừa là đến tham gia Áo Pháp lễ mừng, vừa là đến nghỉ ngơi.
Hoặc có thể nói, hắn ta bị đám cao tầng Ác Ma tộc cưỡng ép lôi từ trên chiến trường về. Từ khi Ác Ma tộc và Vũ tộc khai chiến, Monde tựa như "đầu trọc ca" nhập thể, không phải đang tử chiến cùng người khác, thì chính là đang trên đường xông đến chỗ đánh nhau, ngay cả việc ăn cơm ngủ nghỉ, đều là giải quyết trên đường, hai mươi tư giờ mỗi ngày đều ở trong trạng thái chiến đấu.
Cũng chính vì vậy, giờ phút này khí tức của tên ngốc này đặc biệt cường thịnh, vượt qua Lilim và Lilith một đoạn, tối thiểu cũng là chiến lực cửu giai.
Một Ác Ma tộc như Monde, hoặc là chết từ khi còn trẻ, hoặc là sẽ trở nên rất mạnh, Ác Ma tộc không thiếu tài nguyên, càng sẽ không để tộc nhân như Monde này thiếu tài nguyên.
Ở bên cạnh Monde, Lilim, Lilith, là một gã lão Ác Ma đầu dê. Lão Ác Ma này già nua, gầy còm, nhưng không nên xem thường, đây là một trong những lão bất tử của Ác Ma tộc, Walpole.
Trong toa xe, trừ bốn người Ác Ma tộc này ra, còn có mấy người quen, Tô Hiểu nhìn về phía chỗ ngồi gần phía trước, Guias và Ona, hai vợ chồng, đang ngồi đối diện cùng ăn cơm trưa, cơm trưa tuy không tính là quá phong phú, nhưng bình rượu kia chắc chắn có giá trị không nhỏ. Hai vợ chồng này, hẳn là được cử đi công tác chung.
Trừ Guias và Ona, đối diện ở gần đó là Wood, cùng với một thiếu nữ có sắc mặt tái nhợt, gầy gò, có một vẻ đẹp bệnh trạng ở bên cạnh hắn. Đây là muội muội của Wood, trước kia Tô Hiểu cùng Guias đã từng nghe Wood nhắc qua.
Bất luận là Guias phu thê, hay là Wood huynh muội, bọn họ tới đây đều rất bình thường, lần này Áo Pháp lễ mừng, một bên bọn họ đại diện cho Vẫn Diệt Tinh, một bên khác đã tham gia qua Áo Pháp lễ mừng nhiều lần.
Guias vợ chồng và Wood huynh muội, rõ ràng là đã hẹn nhau, cùng nhau đi tới Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh.
Về phần Tô Hiểu và bọn họ ngẫu nhiên gặp nhau ở đây, thì đây không phải là ngẫu nhiên. Tô Hiểu thông qua con đường tình báo của Bạch Ngưu, biết được tung tích đại khái của Wood, sau đó mới chọn chuyến tàu này. Còn gặp được Lilim đám người, thì đúng là trùng hợp.
Trong lúc rảnh rỗi, Tô Hiểu lấy ra một quyển cổ tịch, chỉ vài giây sau, Guias ở cách đó mấy mét, cầm ly rượu lên cụng ly với lão bà Ona của hắn một cái, uống một hơi cạn sạch ly rượu ngon.
"Đắt lắm, uống từ từ thôi."
Ona đặt chén rượu xuống, dùng giọng nói chỉ có Guias mới có thể nghe được mà mở miệng, Guias cười, lại rót một ly, hơn nữa còn rót đầy, rượu gần như tràn ra. Thấy vậy, Ona cười "ôn nhu quan tâm".
"Tâm trạng đang tốt, đương nhiên muốn uống thêm vài chén."
Guias lại uống một hơi cạn sạch ly rượu, nghe vậy, trong mắt Ona lộ ra vẻ hồ nghi, trước đó, trượng phu nhà nàng ta biết được phải tới Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh tham gia Áo Pháp lễ mừng, hiện rõ vẻ lo lắng, hiện tại lại thay đổi thái độ.
Guias thấp giọng nói: "Lão bà, gần đây ta đã hiểu ra một đạo lý, tri thức chính là lực lượng."
"Phụt ~ khụ khụ khụ. . ."
Ona sặc một ngụm rượu, ánh mắt nàng ta ngưng trọng nhìn trượng phu, hỏi: "Lão công, chàng làm sao vậy? Chàng khó chịu ở đâu?"
Thấy vậy, Wood ngồi ở ghế bên cạnh, đẩy gọng kính râm.
Thoạt nhìn, trong toa xe không có bất kỳ biến hóa nào, kỳ thật tất cả mọi người đều ngầm hiểu trong lòng. Wood đẩy kính râm xuống, đại biểu cho việc cầu ổn. Nơi này là hư không, có một số việc, hắn ta không thể làm ở bên ngoài, coi như thật sự muốn liên thủ gây sự, hắn ta cũng là kẻ "đâm sau lưng". Điều này có thể lý giải, Ma Quỷ tộc là thế lực ở trong hư không.
Nói cách khác, hư không là "sân nhà" của Wood, gây sự ở trong này, hắn ta khẳng định sẽ chọn phương thức kín đáo, hơn nữa, Ma Quỷ tộc trước giờ không nổi danh vì sự phô trương, mà là vì sự quỷ dị và âm hiểm.
Guias thì ngược lại, hắn đại diện cho Vẫn Diệt Tinh, hoặc có thể nói là Cổ Thần trận doanh. Bên này là hỗn loạn, cực ác, quỷ quyệt.
Guias rót rượu đầy ly, thậm chí gần như tràn ra, rõ ràng đang bày tỏ, nếu như muốn gây sự, hắn ta không chỉ tham dự, mà còn trực tiếp làm tới cùng, muốn làm là làm lớn nhất, hung ác nhất.
Guias và Wood, sở dĩ có biểu hiện này, không phải là bởi vì bọn họ có năng lực nhìn thấu ngụy trang của Tô Hiểu.
Trước đó, tại "Đại giáo đường" ở Tử Tịch Thành, Tô Hiểu đã đọc qua quyển cổ tịch này, biết được những người biết hắn có quyển cổ tịch này, không tính Bố Bố Uông, A Mỗ,v.v..., chỉ có năm người, đó là Ác Ma Thợ Rèn, Cô Lỗ, Caesar, Guias, Wood.
Với trình độ "thính" của hai tên "cẩu tặc" ở cách đó không xa, Tô Hiểu tin chắc, hai người bọn họ có thể phát hiện ra điểm này.
Tô Hiểu lật xem cổ tịch một lát, sau đó bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng suy nghĩ đối sách lần này.
Đầu tiên, mặc dù kết cấu của thế lực pháp thi đặc biệt phức tạp, nhưng nếu loại bỏ một số phe phái hoặc học phái không chiến đấu, thì các phe phái cường thịnh hiện tại của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, thực ra chỉ có bốn:
1. Áo Thuật pháp sư phe phái.
2. Nguyên Tố phe phái.
3. Ma Năng phe phái.
4. Linh Hồn phe phái.
Trong bốn phe phái, lãnh tụ của "Áo Thuật pháp sư phe phái" là Hiền Giả pháp sư • Serfelia. Ngoài những đệ tử, dưới trướng nàng ta còn nắm giữ quân đoàn đóng giữ mạnh nhất Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh. Những thứ không phải pháp thi, là do "Linh Hồn phe phái" và "Ma Năng phe phái" cùng nhau cải tạo ra.
Sở dĩ Serfelia khống chế được quân đoàn ma quái này, là bởi vì trong mấy chục năm nay, từ khi nàng ta quản lý "Hắc Phong đình viện", nói cách khác, trong sản phẩm sản xuất từ cây hắc phong, có gần một phần ba, là do nàng ta phân phối.
Điều này cũng dẫn đến việc, rất nhiều gia tộc pháp thi, "chen lấn" đến mức muốn đem thế hệ trẻ tuổi trong gia tộc, đưa đến "Áo Thuật pháp sư phe phái" trở thành đệ tử của Hiền Giả pháp sư • Serfelia.
Đương nhiên, điều này cũng liên quan đến trình độ dạy dỗ của Hiền Giả pháp sư • Serfelia. Một trong ba Đại đạo sư của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, không phải là hư danh.
Lãnh tụ của Áo Thuật pháp sư phe phái, người quản lý Hắc Phong đình viện, một trong ba Đại đạo sư, những danh hiệu này trên người Serfelia, đã sớm khiến nàng ta trở thành một trong những người ở tầng cao nhất của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh. Đương nhiên, ở trên cao hơn nữa là Chí Cao giả, đó là quyền uy tuyệt đối không thể lay động, dù có thêm bao nhiêu danh hiệu đi nữa, cũng không thể lay chuyển được đỉnh phong.
Trong bốn phe phái lớn, ngoại trừ "Áo Thuật pháp sư phe phái" của Serfelia, ba phe còn lại cũng không dễ chọc.
Thủ lĩnh của "Nguyên Tố phe phái" là Lẫm Phong Vương. Từ việc vị này đảm nhiệm thủ lĩnh, có thể tưởng tượng được danh tiếng của "Nguyên Tố phe phái" tốt đến mức nào.
Ngoài việc là thủ lĩnh của "Nguyên Tố phe phái", "Hư không đại thư khố" của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh cũng thuộc quyền quản hạt của Lẫm Phong Vương.
Hai phe phái còn lại, nhân vật linh hồn của "Ma Năng phe phái" là viện trưởng Gwa. Vị này chính là viện trưởng của "Trọng Thời học viện", rất nhiều pháp thi của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, đều từng là học sinh của vị này.
Phe phái cuối cùng là "Linh Hồn phe phái", lãnh tụ là Chuen • Gewu, càng có nhiều người gọi lão thái bà này là Hồn đại nhân.
Chuen • Gewu quản hạt Đại Chuông Tháp, nhìn thì bình thường, nhưng trên thực tế, tất cả tài nguyên liên quan đến linh hồn, đều cất giữ tại Đại Chuông Tháp. Không sai, tất cả linh hồn kết tinh và linh hồn tinh hạch của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, đều được cất giữ ở đó.
Trước khi vị này tiếp quản Đại Chuông Tháp, linh hồn kết tinh và linh hồn tinh hạch của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, trong thời gian dài ở trong trạng thái cực độ khan hiếm. Sau khi vị này tiếp quản, tuy nói vẫn khan hiếm, nhưng đã đạt tới mức "miễn cưỡng đủ dùng", mấy năm gần đây cũng đều có lợi nhuận.
Nói tóm lại, bốn phe phái, bốn nhân vật lãnh tụ, đều quản lý một bộ môn hoặc khu vực cực kỳ giàu có, hoặc là đảm nhiệm viện trưởng của "Trọng Thời học viện".
Theo Tô Hiểu thấy, lần này hắn đến Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, nhìn như là đã bị Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh lôi kéo, nhưng cụ thể lôi kéo hắn là phe phái nào, còn chưa chắc chắn.
Cụ thể lựa chọn nghiêng về phe phái nào, thì phải xem lúc đó phe phái nào "chịu chi" hơn.
Chỗ tốt như vậy, không lấy quả thực quá ngu ngốc, về phần ký khế ước, hoặc là những thứ tương tự, không nói đến việc Tô Hiểu tinh thông phương diện này, Thánh Diễm dược sư ký khế ước, thì liên quan gì đến hắn chứ?
Tiếp theo, cụ thể giao hảo với phe phái nào, vẫn là sách lược cũ, xem bốn phe phái kia, bên nào "chịu chi", dù sao cũng là đến "vơ vét", chỉ cần không lộ ra chỗ khả nghi, những phương diện khác đều không cần lo lắng.
Đầu tiên, loại bỏ Lẫm Phong Vương, theo Phong Vương Tử, liền có thể nhìn ra bản chất của cha hắn, Lẫm Phong Vương đại khái sẽ không tham dự tranh đoạt phương diện này, nếu không cũng sẽ không đi quản lý hư không đại thư khố.
Viện trưởng Gwa, Hồn đại nhân, cùng với Serfelia, Tô Hiểu coi trọng nhất Serfelia. Vòng quản lý "Hắc Phong đình viện" này, luân phiên đến Serfelia, đó là cây hắc phong cao mấy chục mét. Bởi vậy, có thể tưởng tượng, giai đoạn hiện tại Serfelia nắm giữ bao nhiêu tài nguyên.
Bất quá, giao hảo với Hồn đại nhân bên kia, cũng là lựa chọn không tồi. Làm tam kỹ pháp tông sư, Tô Hiểu rất thiếu linh hồn tinh hạch.
Suy tư đến đây, đoàn tàu dần dần dừng lại. Tô Hiểu vẫn nhắm mắt dưỡng thần, khi tất cả hành khách đều xuống xe, hắn mới mang theo Beni xuống đoàn tàu.
Một cảnh tượng không gian to lớn, giống như vòng xoáy, cao hơn ngàn mét ở phía trước. Xung quanh vòng xoáy màu tím đậm này, có các đường vân màu vàng biến mất vào trong không khí. Đây chính là "Pháp Chi Môn", phương thức duy nhất để tiến vào Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh.
Từng người, từng người mặc áo giáp bao bọc toàn thân, trên áo giáp khắc ấn ma năng đường vân, đứng trước Pháp Chi Môn. Đa số những thân ảnh này đều cao mười mét, chỉ có một số ít cao từ một mét tám đến ba mét. Bọn chúng phụ trách kiểm tra giấy phép ra vào Pháp Chi Môn, hoặc là thư mời tham dự Áo Pháp lễ mừng lần này,v.v...
Những thứ này không phải pháp thi. Loại chuyện trông coi "Pháp Chi Môn" này, với sự ngạo mạn của các pháp thi, bọn họ tuyệt đối sẽ không tự mình đi làm, mà là mệnh lệnh cho những nô bộc bị ma năng lực lượng hoàn toàn khống chế, làm thủ vệ ở đây.
Đã có mấy đội người, xếp hàng trước "Pháp Chi Môn", chờ đợi kiểm tra thư mời, sau đó tiến vào bên trong.
Thấy vậy, Tô Hiểu lựa chọn một đội ngũ, bắt đầu xếp hàng. Bất quá, đội ngũ này đúng là có hơi dài.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, nửa giờ sau, một thân ảnh quen mắt, từ đằng xa chạy chậm tới, cuối cùng dừng lại ở bên cạnh Tô Hiểu. Là thiếu nữ tóc ngắn mà hôm qua hắn đã gặp, đối phương là đệ tử của Serfelia.
"Thánh Diễm tiên sinh, ngài đang làm gì vậy?"
"Xếp hàng."
"Ngài không cần xếp hàng, trực tiếp đi lên phía trước là được."
Thiếu nữ tóc ngắn dùng sức vò tóc, "bộ não" không thể theo kịp tư duy của vị luyện kim đại sư này.
"Phía trước dẫn đường."
"A? A! Được."
Thiếu nữ tóc ngắn bắt đầu dẫn đường ở phía trước, rất nhanh đã tới dưới Pháp Chi Môn. Tô Hiểu đi đến một chỗ truyền tống trận, thiếu nữ tóc ngắn ở bên cạnh khởi động nó lên. Trong mơ hồ, Tô Hiểu nghe được một tiếng kinh hô, cùng với tiếng thiếu nữ tóc ngắn gọi: 'Không muốn a! !'
Trong nháy mắt tiếp theo, Tô Hiểu xuất hiện ở một sân bãi rộng lớn. Mặt đất nơi này được lát bằng đá vuông vức, mỗi một khối đá vuông có đường kính mấy mét, được quét dọn đến mức không một hạt bụi.
Ở cách đó không xa, từng người, từng người ma năng thủ vệ cao tới mười mét, đứng thành một hàng lớn, tất cả đều nhìn chằm chằm vào Tô Hiểu.
"Ngươi là?"
Một nam tính pháp thi ngồi trên đỉnh đầu ma năng thủ vệ mở miệng. Xung quanh hắn là mấy quả cầu ma năng lớn bằng nắm tay, xoay chầm chậm. Đôi mắt đen kịt, không phân biệt được đáy mắt và tròng mắt của hắn, để lại ấn tượng sâu sắc.
"..."
Tô Hiểu không nói chuyện, chỉ ném thư mời trong tay cho đối phương. Pháp thi mắt đen sau khi nhận lấy, trong mắt đầu tiên là nghi hoặc, chuyển thành một loại cảm giác kinh ngạc "như bánh từ trên trời rơi xuống".
"Ngài là... Thánh Diễm dược sư?"
"Đúng."
"Ta là Rune của Trọng Thời học viện, kính đã lâu đại danh của ngài, không ngờ hôm nay hữu duyên ngẫu nhiên gặp được."
Rune giờ phút này trong lòng có mấy phần "mộng bức", cũng có mấy phần kinh ngạc. Mấy ngày trước Áo Pháp lễ mừng, các nơi của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh đều rất thú vị, kết quả hắn lại bị học viện điều tới, trông coi "Pháp Chi Môn" không mở cửa ở đây.
Vốn cho rằng, đây là một nhiệm vụ nhàm chán đến cực điểm, nhưng Rune vạn vạn không ngờ, trên Áo Pháp lễ mừng lần này, phía bọn họ muốn dốc sức lôi kéo một luyện kim sư, vậy mà lại đột nhiên xuất hiện ở trước "Pháp Chi Môn" đáng lẽ không nên có người tới này.
Dùng chân để suy nghĩ, Rune cũng biết, là người của đạo sư Serfelia bên kia, đã "thịnh hành" làm sai thiết bị truyền tống khi đưa người đến. Có thể làm ra chuyện này, ngoại trừ Grimm • Wei, Rune thực sự không nghĩ ra bên kia còn "sa điêu" nào khác, có thể làm ra chuyện "ô long" này.
Hoặc có thể nói, việc đạo sư Serfelia thu Grimm • Wei làm đệ tử, là bí ẩn chưa có lời giải đáp được thế hệ trẻ tuổi thảo luận trong mấy tháng gần đây. Một đạo sư nghiêm túc như vậy, tại sao lại thu một học đồ như thế?
"Thánh Diễm tiên sinh, ngài có khát không? Ta có rượu ở đây, nếu như đói bụng, ta còn có chút tâm."
Rune không phải là muốn cười ra tiếng, mà là hắn thực sự nhịn không được.
" . ."
Tô Hiểu không nói chuyện. Đúng lúc này, tiếng la từ đằng xa truyền đến.
"Thật xin lỗi! !"
Thiếu nữ tóc ngắn với tốc độ cao nhất chạy tới. Đến gần Tô Hiểu, nàng ta phanh gấp, sau đó trượt chân.
" . ."
". . ."
Tô Hiểu và Rune đều không nói chuyện, Rune càng là cúi đầu xuống, một tay che mặt, phảng phất như đang nói, "sa điêu" này không phải người của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh bọn họ.
"Thật xin lỗi, ta đã điều sai thiết bị truyền tống."
Thiếu nữ tóc ngắn • Grimm • Wei thái độ cực kỳ thành khẩn bày tỏ sự áy náy.
"Ngươi tên gì?"
Tô Hiểu mở miệng. Nghe vậy, Grimm • Wei trong lòng khẽ run rẩy. Nàng ta vô thức cho rằng, vị Thánh Diễm dược sư này, lát nữa sẽ告 trạng với đạo sư của nàng ta.
"Ta tên là. . . Rune."
Nửa câu sau, giọng Grimm • Wei có chút nhỏ, nói xong còn chột dạ quay đầu đi.
"Ta dựa!"
Rune ngồi trên ma năng thủ vệ ở cách đó hơn mười mét, có thính lực rất tốt, hắn ta tức giận nói: "Nàng ta tên là Grimm • Wei, là học đồ của đạo sư Serfelia, nàng ta ở tại ký túc xá ven hồ."
Nghe vậy, Grimm • Wei tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
"A? Grimm. . . Wei."
Tô Hiểu đánh giá Grimm • Wei từ trên xuống dưới, sau đó bảo đối phương dẫn đường ở phía trước.
Grimm • Wei thử dò hỏi: "Thánh Diễm tiên sinh, ngài sẽ không告 trạng với đạo sư của ta chứ."
"Sẽ không."
"Thật sao, ngài đúng là người tốt, ta nói cho ngài biết, ta vừa rồi là bởi vì quá khẩn trương. . ."
Grimm • Wei dần dần khôi phục lại dáng vẻ "thoát tuyến" trước đó, bắt đầu dẫn đường ở phía trước.
"Thánh Diễm tiên sinh, ngài xem, đó là "Ma Năng tháp" cao nhất của Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh chúng ta, cao hơn một ngàn hai trăm mét. Nếu có tặc nhân tới xâm phạm, một phát là có thể oanh cho tặc nhân không còn sót lại một chút cặn."
Grimm • Wei chỉ vào "Ma Năng tháp" đứng sừng sững ở nơi xa, đã hóa thân thành tiểu hướng dẫn du lịch.
"Đạo sư của ta trước đó còn nói, đợi ngài tới, sẽ dẫn ngài đi thăm "Ngân Nguyệt hồ" một chút, đạo sư của ta. . . Đạo sư, đạo sư! !"
Grimm • Wei đột nhiên dừng lại, bởi vì chuyện vừa rồi, nàng ta đã quên mất việc đạo sư của mình còn đang ở "Pháp Chi Môn" số 3, chờ đợi để tự mình nghênh đón Thánh Diễm dược sư.
Grimm • Wei đột nhiên cảm thấy, thế giới u ám vào khoảnh khắc này, nhân sinh của nàng ta cũng u ám theo.
"Thánh Diễm tiên sinh, so sánh với việc đi "Ngân Nguyệt hồ", chúng ta càng nên đi thăm "Pháp Chi Môn"."
". . ."
Tô Hiểu không nói chuyện, chỉ là dừng bước lại.
Hơn mười phút sau, trước "Pháp Chi Môn" số 3, dưới sự dẫn đường cực kỳ thấp thỏm của Grimm • Wei, Tô Hiểu dừng bước ở đây.
Tô Hiểu đi vào phía sau một đám pháp thi, những người này thỉnh thoảng lại nhìn ra phía trước Pháp Chi Môn, mấy người ở phía trước nhất, còn giơ tranh chữ nghênh đón, chỉ có điều, tranh chữ này nâng xiêu xiêu vẹo vẹo, dù sao cũng đang trong giai đoạn chuẩn bị.
"Sao còn chưa tới."
"Không rõ ràng lắm, tính toán thời gian, hẳn là đã đến rồi."
"Từ sáng sớm đã đợi ở đây, Serfelia đại nhân đúng là biết sai sử người."
"Quỷ lười của Nguyên Tố học phái ngậm miệng."
Hơn trăm pháp thi nam nữ thấp giọng bàn luận, ở trong Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh, những người cảm thấy thoải mái nhất này không phát hiện ra, một thân ảnh đã ngồi ở bậc thang sau cùng. Còn Grimm • Wei ở bên cạnh, thì như sắp "đi đời".
Tràng diện trở nên cực kỳ "ảo diệu". Ở phía trước nhất, Serfelia mặc pháp bào màu trắng, vẫn luôn nhìn Pháp Chi Môn, dần dần nhíu mày lại. Bình thường mà nói, khách nhân mà nàng ta muốn nghênh đón, hẳn là đã đến từ nửa giờ trước, hiện tại lại không thấy đâu. Không chỉ có khách nhân không đến, mà học đồ nàng ta phái đến Pháp Chi Môn bên kia, cũng không trở về.
Điều này khiến Serfelia nảy sinh dự cảm điềm xấu. Nàng ta hoài nghi, Thánh Diễm dược sư hẳn là đã bị ám sát hoặc những chuyện tương tự. Sau khi ý nghĩ này xuất hiện, nàng ta quyết định đi ra ngoài Pháp Chi Môn xem xét tình hình.
"Mấy người các ngươi, đi cùng ta. . ."
Serfelia vừa thay đổi ánh mắt, liền thấy thân ảnh đang ngồi ở bậc thang phía sau đám người, cùng với Grimm • Wei ở bên cạnh, phảng phất như linh hồn sắp bay ra khỏi miệng, sắp "thăng thiên".
Serfelia nheo mắt lại, nhìn kỹ, sau đó ra hiệu cho những pháp thi đang chờ đợi tản đi.
Khi tất cả người nghênh đón đều rời đi, Serfelia cất bước tiến lên, nói: "Thánh Diễm tiên sinh, hoan nghênh ngài đến Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh."
"Ừm."
"Thánh Diễm tiên sinh đường xa mà tới, ngài muốn ở nơi yên tĩnh, hay là ở cùng các khách quý khác, làm hàng xóm?"
"Ở cùng những người khác đi."
"Được."
Serfelia nói chuyện, chiếc nhẫn trên ngón tay nàng ta sáng lên, trong nháy mắt tiếp theo, hết thảy xung quanh đột nhiên thay đổi.
Hơi nước cùng mùi cỏ cây xuất hiện xung quanh. Cách đó mấy chục mét là một ký túc xá ven hồ. Nói là ký túc xá, kỳ thật đặc biệt xa hoa. Quan trọng hơn là, nơi đây là một trong những khu dừng chân của học sinh "Trọng Thời học viện", phương diện an toàn không cần phải nói.
"Khách quý lần này đều được sắp xếp ở đây, Thánh Diễm tiên sinh chọn một gian phòng đi."
Serfelia đưa tay ra, mấy chiếc chìa khóa phòng xuất hiện, chỉnh tề lơ lửng.
Tô Hiểu tùy tiện chọn một chiếc, sau đó nhìn về phía hồ nước mênh mông vô bờ, hỏi: "Hồ này có một loại khí tức đặc biệt, đây là?"
"Đây là Ngân Nguyệt hồ."
"A."
Tô Hiểu đi về phía ký túc xá ven hồ. Lên đến tầng ba, đi qua hành lang có cửa sổ ở một bên, hắn dùng chìa khóa mở cửa phòng.
Thấy vậy, Serfelia mang theo Grimm • Wei đến đây, nói: "Một đường lữ đồ mệt nhọc, không quấy rầy Thánh Diễm tiên sinh nghỉ ngơi."
Lưu lại câu nói này, Serfelia mang theo Grimm • Wei rời đi.
Cánh cửa phía sau đóng lại, Tô Hiểu đảo mắt nhìn cách cục trong phòng. Thảm trải sàn sạch sẽ, bày biện cổ kính, rèm cửa rất dày. Sau khi kéo rèm cửa lại, trong phòng một mảnh tối đen. Phòng tắm và toilet tách biệt, còn có hai phòng ngủ.
Tô Hiểu ngồi trên ghế sofa đơn, giống như hắn dự đoán, Áo Thuật Vĩnh Hằng Tinh không tiến hành kiểm tra tầng tầng, nhưng điều này không có nghĩa là những thăm dò tiếp theo sẽ ít đi.
Ngoài ra, thiếu nữ tên Grimm • Wei kia, nhìn như làm ra chuyện có chút "sa điêu", nhưng nếu như đổi một loại tư duy, thì đây có lẽ cũng là một loại thăm dò.
Trong trường hợp nghiêm túc, ai cũng sẽ bảo trì cảnh giác, nhưng khi đối mặt với sự trùng hợp vừa có chút khôi hài, lại tương đối "ảo diệu", phần lớn mọi người, đều sẽ có một lúc buông lỏng cảnh giác.
Một lát sau, Tô Hiểu đứng dậy, cởi áo khoác, ném lên ghế sofa, đi ra ngoài hành lang, nhìn ra hồ nước ngoài cửa sổ.
Ngân Nguyệt Hồ.
Nói hồ nước có khí tức ánh
Bạn cần đăng nhập để bình luận