Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 19: Đêm trước

**Chương 19: Đêm trước**
Trong một nhà kho cũ nát, Krieg và Gin có chút sốt ruột chờ đợi.
"Kẽo kẹt~."
Cánh cửa nhà kho lâu ngày không mở, phát ra âm thanh không được trôi chảy.
Krieg và Gin đồng thời cảnh giác, hai người đều là hải tặc, là những nhân vật liều mạng trên đầu đao.
Tô Hiểu đứng ở cửa nhà kho, không trực tiếp đi vào.
"Đợi ta ở đây."
Nói xong, Tô Hiểu đi vào nhà kho, Hank phía sau mím môi, nhưng cuối cùng vẫn không lên tiếng, chỉ có thể ở bên ngoài nhà kho canh giữ.
Đi vào nhà kho, đập vào mắt là một số hòm gỗ bày biện lung tung, mặt đất đầy bụi đất, xem ra gian nhà kho này đã bị bỏ hoang từ lâu.
"Quá chậm, đây chính là thái độ của vương quốc Goa à."
Krieg lên tiếng trước, giọng điệu có chút không tốt.
Tô Hiểu khẽ cười một tiếng, đánh giá Krieg trước mặt.
Dáng người cao lớn, tướng mạo giấu ở trong mũ trùm, mặc dù cách có xa mấy mét, nhưng Tô Hiểu lại ngửi thấy một cỗ mùi lạ.
Đó là mùi vị của một loại kịch độc nào đó, Tô Hiểu đôi khi sẽ tẩm độc lên đao, cho nên quen thuộc loại mùi vị này.
"Sự tình giao cho các ngươi, sau khi chuyện thành công, vương quốc sẽ sắc phong thân phận quý tộc cho ngươi."
Tô Hiểu đi thẳng vào vấn đề, hắn không muốn nói nhảm với đám hải tặc này.
"Cứ như vậy? Không phải nói có ba nhóm thế lực cạnh tranh...."
Krieg nói được một nửa, liền bị Tô Hiểu ngắt lời.
"Không, hai nhóm thế lực kia là đám ô hợp, ta có quyền quyết định, ngươi chỉ cần trả lời đồng ý hoặc không đồng ý."
Nói được nửa câu bị ngắt lời, Krieg rõ ràng có chút bất mãn, nhưng bây giờ đang ở trong lãnh thổ vương đô Goa, tên hải tặc này cũng không dám quá phách lối.
Tô Hiểu cũng không phải một mình hẹn gặp Krieg, ở gần nhà kho, mai phục trên trăm danh thị vệ.
Krieg có chút do dự, xem ra không tin tưởng Tô Hiểu lắm, hoặc là nói, Krieg không tin tưởng vương quốc Goa.
"Nói rõ một chút, cụ thể muốn làm chuyện gì."
Đốt cháy Bến Cảng Xám xịt, ngoại trừ những người trong nội bộ vương đô hiểu rõ, người bên ngoài thành không biết rõ tình hình.
Krieg thuộc về thế lực len lỏi từ bên ngoài, cho nên không rõ ràng tình huống cụ thể, đám gia hỏa này bị thân phận quý tộc dẫn tới.
"Đêm mai sáu giờ dẫn đốt Bến Cảng Xám xịt, thời gian nhất định phải đúng giờ...."
Tô Hiểu bắt đầu tự thuật tình huống cụ thể, Krieg và Gin càng nghe sắc mặt càng nghiêm túc.
"Toàn bộ đốt cháy? Chuyện này thật có chút khó, Bến Cảng Xám xịt phạm vi không nhỏ."
"Ngươi không biết, có loại đồ vật gọi là thuốc nổ sao?"
Tô Hiểu nhìn chằm chằm Krieg, tùy thời đề phòng đối phương trở mặt, đàm phán đến thời khắc mấu chốt nhất.
"Nói đùa cái gì, số lượng thuốc nổ loại đó, trừ phi các ngươi chịu cung cấp, nếu không ta lựa chọn từ bỏ."
Thái độ của Krieg, Tô Hiểu đã sớm đoán được.
"Phải không, vậy thật đáng tiếc."
Nói xong, Tô Hiểu liền chuẩn bị quay người rời đi, căn bản không cùng Krieg mặc cả.
"Chờ một chút."
Gin gọi lại Tô Hiểu, sau đó ghé tai vào Krieg thấp giọng nói:
"Lão Đại, nếu như đem toàn bộ thuốc nổ trên thuyền vận đến, số lượng cũng đủ."
Krieg có chút phẫn nộ nhìn chằm chằm Tô Hiểu, hắn đương nhiên biết số lượng thuốc nổ trên thuyền là đủ, chỉ là có chút không nỡ.
"Ngươi thật cho rằng, chỉ cần dẫn đốt Bến Cảng Xám xịt, liền có thể thu được thân phận quý tộc? Thuốc nổ đương nhiên là các ngươi cung cấp, nếu không không bàn nữa."
Nửa giờ sau, Tô Hiểu đi ra khỏi gian nhà kho kia, để lại Krieg và Gin với vẻ mặt đầy đau xót.
Để làm mồi nhử, Tô Hiểu để lại một tờ chứng nhận, đó là văn kiện sắc phong quý tộc của vương quốc.
Chỉ cần Krieg kí tên trên văn kiện, sau đó đến vương quốc công chứng, Krieg liền có thể trở thành quý tộc.
Hơn nữa phần văn kiện này không thể đơn phương bội ước, bên trên có đóng dấu của chính phủ thế giới.
Hải tặc cũng không phải dễ gạt, nếu như không lấy ra mồi nhử thật sự, bọn họ tuyệt sẽ không bán mạng.
"Byakuya đại nhân, sự tình đã đàm phán xong rồi?"
Hank dò hỏi, bước chân Tô Hiểu đột nhiên dừng lại.
"Ngươi xác định muốn biết?"
Ánh mắt lạnh như băng kia của Tô Hiểu, làm Hank vô ý thức lui ra phía sau mấy bước.
"Không dám."
Tại thời khắc này, Hank vô cùng hối hận, hối hận lúc trước không giết chết Tô Hiểu khi chọn vũ khí.
"Hank, có chuyện ta cần ngươi đi làm, chuyện này 'Rất quan trọng'."
Nói xong, Tô Hiểu ra hiệu cho đám thị vệ mai phục xung quanh hiện thân, trên trăm danh thị vệ tập kết ở phía sau hắn, hắn mang theo đám người trở về tổng bộ thị vệ.
-------------------
Màn đêm buông xuống, Tô Hiểu ngồi một mình ở trong văn phòng tổng bộ thị vệ, trong phòng một mảnh đen kịt.
Việc đoàn hải tặc của Krieg đột nhiên xuất hiện, không phá hư kế hoạch của Tô Hiểu, ngược lại làm kế hoạch của hắn càng thêm thuận lợi.
Khuỷu tay đặt trên bàn làm việc, Tô Hiểu day nhẹ trán.
Hắn mặc dù coi như thông minh, nhưng hắn biết rõ, kế hoạch hiện tại vẫn chưa hoàn thiện, trong đó có thể có lỗ hổng không biết.
Nhưng đây cũng là chuyện không thể làm gì khác, hiện tại hắn quá nhỏ yếu, chỉ có thể dựa vào bày mưu tính kế để đạt được mục đích.
Theo phong cách hành sự của Tô Hiểu, hắn càng thích dùng đao trong tay giải quyết vấn đề.
"Rất nhanh, chỉ cần rời đi loại thế giới nguy hiểm cao độ này."
Mặc dù hắn trải qua thế giới thứ nhất, chính là loại thế giới nguy hiểm cao độ như One Piece, nhưng hắn tin tưởng, Luân Hồi nhạc viên không thể nào vẫn luôn ném hắn vào trong loại thế giới lớn hơn hắn năm cấp bậc.
Hắn sở dĩ sẽ tiến vào thế giới One Piece, có thể là thử thách của Luân Hồi nhạc viên, thử thách liên quan tới thân phận liệp sát giả của hắn.
Hoặc là nói, trước khi hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, hắn căn bản không được tính là liệp sát giả, chỉ là có xưng hô liệp sát giả mà thôi, không có chức năng.
Tô Hiểu đêm đó liền ngủ ở văn phòng.
Hôm sau trời vừa sáng, Tô Hiểu liền sớm tỉnh lại, bắt đầu trù bị cho hành động tối nay.
Đây là ngày cuối cùng của thời hạn nhiệm vụ chính tuyến, mười hai giờ đêm nay, chính là thời hạn lớn nhất cho nhiệm vụ của hắn.
Trong đêm nay, hắn sẽ ám sát quốc vương vương quốc Goa, thành bại tại đây nhất cử.
Suốt cả ngày, Tô Hiểu đều không ngừng bận rộn, hắn hiện tại là người phụ trách chủ yếu đốt cháy Bến Cảng Xám xịt, cho nên vô luận đối mặt với bộ môn nào, đối phương đều sẽ 'nhường đường' cho hắn.
Vị tả đại thần kia đã triệt để phế bỏ, Tô Hiểu nhìn thấy đối phương một lần, đôi mắt vô thần kia, làm hắn có chút lạnh sống lưng.
Mãi bận rộn đến bốn giờ chiều, Tô Hiểu mới làm xong hết thảy, sau đó hắn tiến vào trong văn phòng tổng bộ thị vệ, biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Hiện tại hắn chỉ cần chờ đợi, chờ đợi hải tặc bên ngoài thành dẫn đốt Bến Cảng Xám xịt.
Về phần mục đích đốt cháy Bến Cảng Xám xịt của vương quốc Goa, nói đến buồn cười.
Hơn mười ngày nữa, chính là ngày quý tộc thế giới thiên long nhân tới tuần tra, vì không cho thiên long nhân nhìn thấy núi rác thải lớn bên ngoài thành, vương quốc Goa lựa chọn thiêu rụi Bến Cảng Xám xịt, tính cả lưu dân bên ngoài thành cùng nhau đốt cháy.
Mà lưu dân bên ngoài thành, ít nhất có mấy ngàn người.
Đây chính là người cầm quyền của thế giới One Piece, vì không cho thượng tầng nhìn thấy chỗ bẩn, liền có thể đốt cháy ngàn vạn người.
Năm giờ chiều, sắc trời dần dần lờ mờ, gió đêm từ từ thổi qua, còn có một giờ, liền đến thời gian đốt cháy Bến Cảng Xám xịt, trong thành an tĩnh dị thường.
Trong văn phòng đen nhánh, chỉ có Tô Hiểu một người ngồi phía sau bàn làm việc, trong tay hắn bỗng nhiên nhiều ra một chiếc rương bảo vật màu xanh lá.
Cái rương bảo vật này, là trước kia giết chết chủ nhân Colubo sơn thu được, chỉ là gần đây hắn quá bận, vẫn luôn không có thời gian mở ra.
Rương bảo vật màu xanh lá làm Tô Hiểu tràn ngập chờ mong, trên mặt mệt mỏi hiện ra ý cười.
【Rương bảo vật (màu xanh lá) có/không mở ra】
Lựa chọn mở ra, mấy thứ vật phẩm xuất hiện trong tay Tô Hiểu.
【Ngươi mở ra rương bảo vật (màu xanh lá) thu hoạch được những vật phẩm sau】
【Thu được một ngàn nhạc viên tệ】
【Nhận được linh hồn kết tinh (nhỏ)】
【Thu hoạch được hổ trảo】
....
Cũng không có mở ra trang bị, nhưng đây là chuyện đã dự kiến.
Tô Hiểu đã mở mấy cái rương bảo vật, có chút hiểu rõ quy tắc của rương bảo vật.
Cấp bậc vật phẩm thu được khi mở rương bảo vật, liên quan đến màu sắc của rương bảo vật, mà phẩm chất hiện tại hắn biết, chỉ có màu trắng, màu xanh lá, màu lam.
Về phần trang bị hoặc vật phẩm mở ra trong rương bảo vật, có liên quan tới người hoặc động vật rơi xuống rương bảo vật.
Ví dụ Tô Hiểu giết chết một con hổ, rương bảo vật của con hổ rơi xuống, tuyệt sẽ không mở ra một thanh kiếm, hoặc tấm khiên những thứ này.
Giết chết lão hổ, khả năng lớn nhất chính là thu hoạch được lợi trảo hoặc da hổ của lão hổ, giết chết nhân loại cũng như thế.
Giết chết thương nhân chợ đen, Tô Hiểu thu được thư tiến cử mà thương nhân chợ đen để lại.
Mà giết chết Oka, Tô Hiểu thu hoạch được vòng cổ mà Oka đeo.
....
Tô Hiểu xem xét vật phẩm trong tay.
Nhạc viên tệ trực tiếp tồn vào ấn ký bên trong, mặc dù gọi là nhạc viên tệ, nhưng là một loại tiền tệ không có hình thể.
【Hổ trảo】
Phẩm chất: Màu xanh lá.
Loại hình: Vật liệu.
Điểm số: 16. (Chú thích: Điểm số vật liệu màu xanh lá từ 10 đến 30, điểm số càng cao vật liệu sẽ càng trân quý.)
Giới thiệu vắn tắt: Lợi trảo của sinh vật tinh anh, có thể dùng để rèn đúc trang bị trong Luân Hồi nhạc viên, hoặc làm vật phẩm tăng phúc cường hóa.
【Linh hồn kết tinh (nhỏ)】
Phẩm chất: Không.
Loại hình: Tinh hoa linh hồn áp súc.
Điểm số: Không.
Giới thiệu vắn tắt: Linh hồn kết tinh là vật phẩm hiếm có, có nhiều loại công dụng.... (Quyền hạn không đủ, không thể thu được nội dung bên dưới.)
....
Vuốt vuốt khối 【linh hồn kết tinh】trong tay, Tô Hiểu hoàn toàn không hiểu rõ về hai loại vật phẩm mới thu được.
Nhưng hắn lại có loại cảm giác, khối tinh thể trong suốt, chỉ lớn bằng móng tay út này có lẽ là vật phẩm có giá trị cao nhất mà hắn từng thu được.
Hết thảy chờ trở lại Luân Hồi nhạc viên rồi sẽ rõ ràng, hiện tại việc hàng đầu của hắn là hoàn thành nhiệm vụ.
Thời gian, đã bất tri bất giác đến sáu giờ chiều tối.
Tô Hiểu rời phòng làm việc, biến mất trong màn đêm, hoặc là hoàn thành nhiệm vụ trong đêm nay, hoặc là chết trong vương cung, không có loại tình huống thứ ba.
(Kết thúc chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận