Luân Hồi Nhạc Viên (Bản dịch thứ 2)

Chương 38: Xé xác

Chương 38: Xé Xác Chương 38: Xé Xác Ngay lúc Kurapika và mấy người khác đang đàm luận, Melody ở bên cạnh nhắm nghiền hai mắt, nàng dường như đang lắng nghe điều gì đó.
Melody là một cô gái, nhưng dung mạo của nàng lại khiến người ta không dám nịnh bợ, rất giống một con chuột hình người. Nếu như Thử đại nhân trong cuộc thí luyện sinh tồn nhìn thấy Melody, Thử đại nhân nhất định sẽ có hứng thú làm một phát.
Melody vốn là một cô gái có tướng mạo khả ái, nàng bị biến thành bộ dạng hiện tại sau khi nghe một phần sáo của "Hắc ám bản xô-nát", nhưng nàng cũng nhận được một loại năng lực, có thể lắng nghe tiếng tim đập của người khác, từ đó phán đoán tâm trạng, trạng thái tinh thần, thậm chí thiện ác của người khác.
Lúc này sắc mặt Melody không được tốt lắm, nàng nghe được một loại tiếng tim đập rất không tốt, nó đại biểu cho sự ác.
"Mọi người cẩn thận, không biết từ lúc nào, tiếng tim đập đã nhiều thêm một."
Mặc dù tướng mạo Melody xấu xí, nhưng giọng nói của nàng ngọt ngào. Sau khi nghe được lời cảnh cáo của nàng, những người khác đều cảnh giác lên.
Ngay lúc mấy người đang canh gác bốn phía, một chỗ mặt đất nhô lên, âm thú Worm từ dưới đất chui ra. Nhìn thấy bộ dáng kinh dị của âm thú Worm, mấy người Kurapika giật mình, Melody càng cau mày, dường như rất không thoải mái.
"Ta là âm thú Worm, các ngươi là người của bên nào?"
Worm vẫn nhìn xung quanh, hắn không ngờ rằng, có thể nhận được mệnh lệnh thăm dò thực lực của lữ đoàn. Ten Dons và Tô Hiểu vốn là quan hệ bắt chẹt và bị siết, có loại mệnh lệnh này không thể bình thường hơn được.
"Chúng ta là vệ sĩ do gia tộc Nostrade thuê."
Dalzollene mở miệng, bộ dáng Worm vừa nhìn đã biết không dễ chọc, cho nên hắn lập tức cho thấy thân phận.
"Vậy sao, các ngươi mặc dù cũng là niệm năng lực giả, nhưng vẫn là đừng ra tay thì tốt hơn."
Worm vừa dứt lời, Rabid Dog từ trong bóng tối đi ra, hắn hai tay đút túi quần, bước đi nhẹ nhàng, có thể nói bức cách tràn đầy, không hề có chút dáng vẻ chó bệnh như trước mặt Tô Hiểu.
"Bọn họ cũng không phải cường đạo bình thường, đều đã xem giết chóc như một phần của cuộc sống."
"Chính xác mà nói, đây đều là chuyên gia giết người."
Âm thú Porcupine cũng từ trong bóng tối đi ra, sắc mặt mấy người Kurapika không được tốt lắm, đối phương đã đến gần như vậy mà bọn hắn lại không phát hiện.
"Chuyên gia nên do chúng ta đối phó."
Âm thú Bat cũng xuất hiện, hắn bay tới.
"Cho nên nói, các ngươi chỉ cần nhìn là được rồi."
Âm thú Porcupine liếc nhìn Kurapika rồi thu hồi ánh mắt.
Bởi vì có sự kiện phòng đấu giá, âm thú phái năm người đi, chỉ là vì thăm dò thực lực của lữ đoàn, đối với thế lực của Ten Dons mà nói, đây đã là cách làm rất cẩn thận.
"Vì đối phó với những gia hỏa này, thế mà lại triệu tập chúng ta lại cùng nhau, ta chán ghét mùi thối của con chó bệnh nào đó."
Âm thú Bat vỗ cánh, dường như có chút ân oán với Rabid Dog.
"Bat, ta không muốn cùng ngươi nội chiến ở đây."
'Kẻ nghiện' Rabid Dog hai tay đút trong túi áo, hắn kỳ thật cũng không muốn tới đối phó Lữ Đoàn Ảo Ảnh, vết thương của hắn chưa lành, mười mấy nơi vết đao.
"A, con chó bệnh sợ mất mật, thực có gan nói a."
Bat khẽ xì một tiếng, đối với sự xem thường Rabid Dog rõ ràng hơn bao giờ hết.
"Gia hỏa kia... Là quái vật, thật hi vọng ngươi ở trước mặt hắn cũng có thái độ này, từ đáy lòng hy vọng."
Rabid Dog hướng vào trong sơn cốc, đó là vị trí của Uvogin.
"Đừng nội chiến, trước tiên tìm hiểu rõ thực lực của đối thủ, tình huống không ổn liền rút lui."
Năm tên âm thú tiến vào trong sơn cốc chỗ Uvogin, vẫn luôn không thèm để ý tới đám người Kurapika.
Không thể không nói rằng, thực lực của đám người Kurapika kỳ thật đều không bằng, thậm chí không phải đối thủ của âm thú. Bản thân Kurapika có thể chiến đấu với lữ đoàn là do lực lượng của 'Chế Ước X Thệ Ước'.
Nếu như không có lực lượng 'Chế Ước X Thệ Ước', vậy hắn tuyệt đối không phải đối thủ của thành viên lữ đoàn, hắn nắm giữ niệm năng lực thời gian quá ngắn, niệm năng lực cần tu luyện, khai phá tài năng mới mạnh lên được.
Trong sơn cốc, năm tên âm thú giao thủ với Uvogin, đánh cho đá vụn văng tung tóe, thanh thế không nhỏ. Kết quả có thể đoán được, Uvogin đè năm tên âm thú đánh. Nếu không có Worm và Bat quấy rối dưới đất và trên không, bọn họ không phải là đối thủ của Uvogin.
Phanh.
Worm bị Uvogin đá bay một cước, cú đá này khiến mặt của Worm lệch đi. Thân thể có hình dáng động vật nhuyễn thể của hắn khiến hắn miễn cưỡng nhận được cú đá này.
"Các vị cẩn thận, gia hỏa này quả thực là xe tăng hình người, Rabid Dog, nghĩ biện pháp cắn hắn mấy cái."
Worm tiến vào trong ruộng, Rabid Dog lại có nỗi khổ khó nói, mặc dù hắn không bị nắm đấm khủng bố của Uvogin đánh trúng, nhưng máu tươi đã thấm đẫm quần áo hắn, bởi vì chiến đấu tương đối kịch liệt, những vết đao được khâu lại kia toàn bộ đều bung ra.
Uvogin đứng giữa năm tên âm thú, mặc dù bị vây công, nhưng hắn vẫn cười. Tên tráng hán tướng mạo thô cuồng như dã thú này đã hưng phấn lên.
Sưu ~
Âm thanh xé gió nhanh chóng truyền đến, Bat ở trên không trung đáp xuống với tốc độ cao, đôi cánh thịt căng ra, mỏng như cánh ve. Hắn ý đồ dùng tốc độ lao xuống cao, thêm đôi cánh thịt sắc bén cắt xuống đầu của Uvogin.
Đinh!
Tiếng kim thiết chạm vào nhau truyền đến, Uvogin đứng sừng sững tại chỗ, cánh thịt bên người âm thú Bat chém vào trên cổ hắn.
Một chút máu tươi trượt theo làn da xuống, Uvogin có chút kinh ngạc, đối phương thế mà làm hắn bị thương, còn Bat duy trì tư thế lao xuống giữa không trung thì mặt đầy chấn kinh. Hắn từng dùng chiêu này chém một gã niệm năng lực giả thành hai đoạn, mà bây giờ chỉ chém phá được da của địch nhân.
Ngay lúc Bat vẫy đôi cánh thịt có chút tê dại muốn bay lên, một bàn tay to của Uvogin dò ra, tóm chặt lấy cánh thịt của Bat.
Bat chỉ cảm thấy một cỗ lực đạo ngang ngược truyền đến, cánh thịt còn lại của hắn cũng bị bắt lấy.
Uvogin đứng phía sau Bat, một tay nắm lấy một bên cánh thịt của Bat.
"Cảm giác này có chút giống với xé hồ điệp, ha ha ha."
Uvogin hai tay phát lực, xoẹt một tiếng, một bên cánh thịt của Bat bị sống sờ sờ giật xuống, bên còn lại chỉ còn một nửa dính liền với thân thể. Phía trên lưng máu thịt be bét, thậm chí có thể nhìn thấy xương sườn trắng bệch.
"A! ! Cứu ta!"
Hơn ba mươi tuổi Bat nước mắt, nước mũi, nước bọt đều chảy ra. Bị xé xác tuyệt đối là kiểu chết tàn khốc nhất.
Xoẹt. Xoẹt...
Uvogin dường như xé nghiện, sau khi bắt lấy cổ của Bat, một bên cánh thịt còn lại cũng bị giật xuống.
Bat sau khi cảm nhận được một hồi đau đớn kịch liệt xé tim liệt phổi, liền không biết gì nữa, bởi vì đầu của hắn đã bị Uvogin kéo xuống.
Uvogin nhìn những lỗ máu chi chít trên nắm đấm tay trái của mình, đây là do hắn cho âm thú Porcupine một quyền bị phản chấn, hiện tại cánh tay hắn hơi tê, trên gai nhọn của tên đó có độc.
Vứt đầu lâu của Bat đi, Uvogin dường như đang tìm kiếm xúc cảm.
"Porcupine, tránh ra!"
Rabid Dog vừa dứt lời, bàn tay Uvogin nắm chặt, đầu lâu của Bat rắc một tiếng vỡ nát. Uvogin toàn lực ném về phía trước, mười mấy khối xương đầu vỡ nát bay ra.
Bộp một tiếng, âm thú Porcupine ngây ngốc tại chỗ, ngực của hắn xuất hiện mười lỗ máu, giống như bị súng bắn đạn ghém bắn trúng ở cự ly gần.
Bịch, Porcupine với biểu tình ngây ngốc ngã xuống đất, máu tươi nhuộm đỏ đá tảng dưới thân. Từ lúc xé nát Bat đến khi giết chết Porcupine, Uvogin chỉ dùng không đến năm giây, căn bản không cho ba tên âm thú còn lại thời gian nghĩ cách cứu viện. Bọn họ bị Uvogin đánh cho sợ, không dám đến gần mãnh thú này. Không sai, Uvogin chính là một con mãnh thú hình người.
Trên sườn núi xa, mắt Kurapika trợn to, Uvogin trong chiến đấu cởi trần thân trên, hình xăm con nhện ở vị trí eo rất dễ thấy.
Ngay lúc cảm xúc của Kurapika cực độ bất ổn, tiếng động cơ ô tô nổ vang truyền đến.
Một cỗ xe hơi màu đen dừng lại gần mấy người, sau khi làm ra một động tác trượt xe, cửa xe mở ra, một cánh tay cầm trường đao đang tra vào bao dò ra ngoài.
"Rose, lần sau đỗ xe còn dám trượt như vậy ta sẽ làm thịt ngươi."
"Thật xin lỗi, Byakuya... Byakuya tiên sinh."
Black Mary mặc âu phục nữ kiểu màu đen, tất chân thêm giày cao gót rụt đầu lại. Sau khi trang điểm nhẹ, Black Mary chỉ có thể dùng từ dụ người phạm tội để hình dung.
Mấy người Kurapika nhìn về phía người tới, đó là một nam nhân tay cầm trường đao đã tra vào bao.
"Kurapika, ta. . . Chúng ta rút lui trước đi."
Melody ở bên tai Kurapika thấp giọng nói, lúc này tròng mắt Melody co chặt, hai chân run rẩy. Làm niệm năng lực giả, nàng lại trốn ở phía sau Kurapika.
"Sao vậy?"
Kurapika chưa từng thấy bộ dáng sợ hãi như vậy của Melody.
"Ta chưa từng nghe qua tiếng tim đập khiến người ta sợ hãi như vậy, chém giết, sắc bén. Nếu như là lòng tràn đầy điên cuồng thì coi như bình thường, nhưng nội tâm của người này rất kiên định, chúng ta sẽ bị giết..."
"Melody."
Kurapika vỗ vỗ bả vai Melody, ra hiệu cho nàng tỉnh táo.
Tô Hiểu liếc nhìn chung quanh mấy người, lại nhìn về phía phương hướng mấy người của Lữ Đoàn Ảo Ảnh. Về phần những người ký khế ước đang xem kịch gần sơn cốc, hắn tạm thời không định để ý tới.
"Gâu."
Bố Bố trong xe sủa một tiếng, nó ngửi được mùi quen thuộc.
"Ồ? Ba tên đùa bức kia cũng ở đây? Trước không cần để ý bọn họ, âm thú sắp chết hết, nhân viên chiến đấu của lữ đoàn đã đến ba tên, cần những âm thú này giúp ta ngăn chặn một người."
Tô Hiểu hoạt động bả vai, pháp lực giá trị đã khôi phục một ít. Tiết kiệm sử dụng, đủ để đánh xong trận chiến này.
Đây là cơ hội tốt, nếu như tình huống thuận lợi, hắn có thể giữ lại hai đến ba người của lữ đoàn. Nếu không thuận lợi, không có nếu như, không thuận lợi có nghĩa là hắn đã chết.
(Chương này hết)
Bạn cần đăng nhập để bình luận