Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 966. Chuyển dời (2)



Chương 966. Chuyển dời (2)




Đùa gì thế, làm chân sai nhất thời, có thể lập được đại công, về thì ít nhất cũng được trăm năm tuổi thọ, còn có bảo vật khác.
Giao dịch này không gọi là hời, mà gọi là bạo lợi.
Những thần sứ khác muốn đến vậy, cũng không có cửa.
Có biết bao nhiêu người nhìn hai người họ mà đỏ mắt, hận không thể đánh cho hai người họ một trận, đánh ngất đi, rồi mình đến nịnh.
Vì vậy, Trương Mạc nhìn ánh mắt nhiệt tình của hai người họ, đều cảm thấy có chút không quen.
Trương Mạc nhìn thế nào cũng cảm thấy hai người họ có chút biến thái.
Cùng lúc đó, Long quân ẩn núp trong đám đông cũng nghiến răng nghiến lợi.
Trương lão bát quả nhiên là Trương lão bát.
hận trọng quá, lúc nào cũng mang theo hai thần sứ bên mình để phòng thân, đúng là có bản lĩnh. Không cho một cơ hội nào cả!
Ta nhịn!
Long Quân tiếp tục nhẫn nhịn.
Nhưng thật không may, Trương Mạc lại ở trong đám người, liếc mắt đã trông thấy nàng.
À... Chính xác hơn là thấy Thang Cát.
Trương Mạc cất giọng sang sảng:
- Thang Cát, ngươi lại đây giúp bổn thần sứ một tay.
Long Quân vừa nghe thấy lời này, toàn thân lập tức cứng đờ.
Giúp một tay?
Ngươi muốn làm gì?
Trương lão bát không phải muốn nàng đi đổ nước tắm chứ.
Với tính cách ‘ti tiện’ như vậy của Trương lão bát, hình như lão ta thật sự làm được.
Không phải là Trương lão bát và thuộc hạ của mình có ‘mối quan hệ thân mật’ gì không thể tiết lộ chứ!
Long Quân càng nghĩ càng thấy nhiều, vội vàng cất giọng sang sảng:
- Đại nhân, ta còn nhiệm vụ trong người mà. Nàng phải nhắc nhở Trương lão bát, nàng còn phải trông coi Tâm Nguyệt thần sứ. Nàng mới không đi giúp Trương lão bát.
Trương Mạc nghe vậy, mày liền nhíu chặt.
Ôi chao, Thang Cát này có vấn đề rồi.
Ngày thường cứ như keo da chó, thích bám riết bên cạnh bổn tông chủ.
Thậm chí còn muốn vểnh mông lên ‘sưởi ấm giường’ cho bổn tông chủ. Hôm nay bị làm sao vậy?
Ngươi đang chơi trò ‘thuần túy’ với bổn tông chủ đây phải hay không? Ngươi còn đem chuyện làm nhiệm vụ ra để qua loa với bổn tông chủ. Tâm Nguyệt thần sứ đến giờ vẫn còn đang hôn mê, ngươi nhìn cái gì?
Nhìn người ta nằm ngủ sao.
Có vấn đề, chắc chắn có vấn đề. Trương Mạc tiếp tục nói:
- Nhiệm vụ gì, mệnh lệnh của bổn thần sứ là quan trọng nhất. Ngươi không muốn giúp thì ở lại cuối cùng đi thôi.
- Vâng, đại nhân!
Long Quân nghe vậy thì trả lời rất nhanh.
Chỉ cần nàng không giúp đỡ Trương La Bát, đi sau bộc hậu cũng chẳng là gì cả.
Bên này, Trương Mạc quay sang nói với Phòng Mão Nhật thần sứ và Quế Mộc thần sứ:
- Hai người để ý Thang Cát một chút. Tiểu tử này hoặc là gần đây có vấn đề về tư tưởng, hoặc là có vấn đề về nhân cách.
Phòng Mão Nhật thần sứ và Quế Mộc thần sứ đều hơi nhíu mày.
Để ý Thang Cát?
Một tên thần sứ dự bị thì có gì đáng để ý?
Nhưng hai người cũng không dám có bất kỳ lời nào trái với ý Trương Mạc, chỉ có thể lập tức đồng ý.
Vài canh giờ sau, Trương Mạc cũng dẫn người rời đi, ngay cả Tâm Nguyệt thần sứ đang hôn mê cũng bị khiêng đi.
Long Quân đương nhiên là người cuối cùng rời đi.
Để mấy ngày này cố gắng không tiếp xúc với Trương lão bát, nàng thậm chí còn muốn cố ý kéo dài thêm một chút thời gian.
Nhìn những người khác đều đã đi hết, Long Quân nhanh chóng để lại dấu hiệu trên Hắc Sơn.
Một là để bọn người Tả Thu có thể sớm tìm thấy nơi này. Hai là nếu có một ngày phân thân của mình thực sự bị diệt, bản tôn của nàng cũng có thể thông qua ấn ký nhanh chóng đến đây.
Chuẩn bị hai tay, Long Quân mới cảm thấy yên tâm.
Nhưng vừa làm xong, nàng đột nhiên cảm thấy một luồng gió mạnh ập đến. Tiếp theo là một bóng đen lao thẳng đến má nàng.
Nhanh quá!
Kẻ đến chắc chắn là cao thủ, Long Quân lập tức thoát khỏi thân xác của Thang Cát, dùng phân thân của mình chống ra một lớp hộ tráo màu máu.
Chỉ nghe thấy một tiếng đinh, bóng đen lóe lên, rơi sang một bên.
Tiếp theo, tiếng kinh hô vang lên.
- Long Quân!
Long Quân quay đầu nhìn lại, đột nhiên phát hiện ra người đến cũng là người quen cũ. Kiếp điện - Đoạn Nhận, khẽ hừ một tiếng, Long Quân nói:
- Ngươi đến nhanh thật đấy!
Đoạn Nhận nhận ra Long Quân, vội vàng thu tay lại, cúi người nói:
- Gặp qua Long Quân. Ta còn tưởng rằng ngài là tu sĩ của Thần Cung, xin thứ tội, xin thứ tội
Long Quân phẩy tay nói:
- Nhìn cách ra tay của ngươi là biết rồi. Nếu thật sự muốn giết ta, ngươi còn phải dùng chiêu mạnh hơn nữa. Được rồi, hãy nhớ thân xác mà ta đang dùng này, đừng có diệt nó.
- Biết rồi, biết rồi!
Đoạn Nhận liếc nhìn Thang Cát một cái.
Lúc này Thang Cát mới hoàn hồn.
Long Quân tiếp tục hỏi:
- Tả Thu đâu? Hắn ở đâu?
Đoạn Nhận còn chưa kịp nói thì thấy trong rừng có một bóng người bay tới.
- Ở đây, bái kiến Long Quân. Ta tưởng Long Quân sẽ tiếp tục dùng thân xác của Tâm Nguyệt thần sứ chứ. Sao lại đổi sang người khác rồi!
Tả Thu tươi cười, nhanh chân tiến lên.
Long Quân đáp:
- Tâm Nguyệt Hồ đã sớm bị Trương Lão Bát để mắt tới, chỉ là hắn không ngờ ta sẽ đích thân ra tay mà thôi. Giờ muốn giết Trương Lão Bát, phải dùng thân xác này, hắn mới là tâm phúc của Trương Lão Bát!. Hết chương 966.



Bạn cần đăng nhập để bình luận