Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 59. Mỹ nhân tâm kế



Chương 59. Mỹ nhân tâm kế





Nữ tử là tai họa, là yêu tinh làm khổ người khác, là dao chém đầu, là thứ gây hại, hay là vòng eo quyến rũ....

Thôi được, ta thừa nhận, ta thích nữ tử đẹp, thích thì thích thôi.

- Trích từ Chương 5773, 《 Nhật ký của ta 》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

- Đừng kêu, đừng kêu! Còn động đậy lung tung nữa, ta ăn thịt ngươi đấy!

Trương Mạc đưa ra lời đe dọa cuối cùng.

Thực ra hắn cũng chỉ nói thế thôi, nhưng mỹ nhân trước mặt lại tin.

Có lẽ là nàng hiểu chữ ‘ăn’ theo nghĩa của nàng, hoàn toàn không giống với chữ ‘ăn’ mà Trương Mạc nói.

Ý của Trương Mạc là chiên, xào, nấu, rán.

Còn nàng hiểu là, Quan Âm tọa sen, lão hán đẩy xe......

Lập tức mỹ nhân không dám động đậy, đôi mắt to long lanh cứ nhìn chằm chằm vào Trương Mạc.

May mà Trương Mạc thực sự là người tốt, nếu đổi lại là một ma tu khác, thì hôm nay chắc chắn phải bỏ mạng ở đây.

Trương Mạc thở dài thườn thượt, xem ra cả đời này hắn khó mà rửa sạch thanh danh được.

Hắn chân thành nói với mỹ nhân:

- Ta thực sự là người tốt, không phải như ngươi nghĩ đâu. Bây giờ, ngươi hãy nghe ta nói. Chỉ cần ngươi không động đậy lung tung, không phản kháng, ta có thể thả ngươi đi.

Rõ ràng mỹ nhân hoàn toàn không tin, Trương Mạc cũng không nói nhảm nữa, thử giúp nàng cởi sợi dây đỏ buộc ở chân.

Vừa cởi dây đỏ, Trương Mạc vừa nói:

- Chờ khi ngươi về rồi. Ngươi hãy nói rõ ràng với các sư huynh của ngươi, thực ra ta không phải ma tu. Ta là một người tốt chân chính, câu nào ta nói cũng đều là thật. Ta cũng thực sự muốn đầu hàng, nhưng đành chịu số phận, mỗi khi đến thời khắc quan trọng, lại xuất hiện tình huống mà ta không thể kiểm soát được. Thôi, nói ra ngươi chắc cũng không tin đâu. Bây giờ cho dù ta có đầu quân cho chính đạo, thì cũng chỉ giữ được toàn thây mà thôi. Ta muốn sống, không muốn chết, nên đành phải tiếp tục trừng mắt nhìn nhau với các ngươi.

Trương Mạc thử một lúc lâu, cuối cùng cũng cởi được dây trói ở chân phải của mỹ nhân.

Vừa cởi xong, chân phải của mỹ nhân dùng sức, đá thẳng vào bụng dưới của Trương Mạc.

Cú đá này rất mạnh, suýt chút nữa khiến Trương Mạc tuyệt tự. Trương Mạc trực tiếp bị đá ngã khỏi giường, ngã xuống đất kêu lên một tiếng ‘ối giời ơi’.

Mỹ nhân tiếp tục vùng vẫy điên cuồng, nàng tưởng rằng mình đã cởi được một chân là có thể thoát ra được. Nhưng trên thực tế, càng vùng vẫy, ánh sáng trên sợi dây đỏ càng đậm, đột nhiên giống như sợi dây đỏ bốc cháy, thiêu đốt khiến mỹ nhân liên tục kêu đau.

Trương Mạc ôm bụng, mồ hôi trên đầu tuôn như mưa.

Đau đến mức không thể đi lại, chỉ có thể túm lấy một cái ghế rồi nhanh chóng ngồi xuống.

Thở hổn hển, Trương Mạc nói:

- Ngươi làm gì vậy, không muốn đi nữa à. Đá quá ác, suýt chút nữa thì bị ngươi đá chết.

Mỹ nhân không vùng vẫy nữa, chỉ nghi hoặc nhìn Trương Mạc.

Nàng tưởng rằng cú đá vừa rồi không có tác dụng gì, dù sao thì đối phương cũng là một đại ma đầu thực sự.

Đá một cước xuống, cảm giác trúng đích, thực sự không khác gì đá trúng người thường. Nhìn vẻ mặt đau đớn của Trương Mạc, cũng không giống như là giả vờ.

Chờ đã, nếu đối phương thực sự là đại ma đầu, thì hình như cũng không cần phải giả vờ gì với nàng. Lạ thật!

- Ngươi... Ngươi thực sự muốn thả ta đi sao?

Lúc này mỹ nhân thực sự có chút tin tưởng. Dù sao thì Trương Mạc trông cũng vô hại thật.

Trương Mạc bực mình nói:

- Vừa rồi là muốn, bây giờ thì chưa chắc. Thả ngươi đi, ngươi nhất định sẽ giết chết ta ngay tại chỗ. Ngươi cứ nằm đây đi.

Mỹ nhân liên tục nói:

- Không, ta tin ngươi rồi. Ngươi thả ta đi, ta đảm bảo sẽ không ra tay với ngươi.

Trương Mạc khẽ hừ một tiếng nói:

- Thôi bỏ đi, mấy người chính đạo các ngươi, nói chuyện cũng chẳng đáng tin cậy gì.

Xoa bụng, Trương Mạc cố gắng đứng dậy, đẩy cửa định bỏ đi.

Mỹ nhân lập tức có chút hoảng hốt, gặp được một người như Trương Mạc, nàng vẫn còn đường sống. Nếu đổi lại là ma tu khác, thì nàng chắc chắn sẽ chết.

- Chờ đã, ta thề, ta lấy tông môn, lấy thần hồn ra thề, chỉ cần ngươi thả ta đi, ta tuyệt đối không ra tay với ngươi.

Trương Mạc nghe vậy mới dừng bước, nghi ngờ nhìn mỹ nhân một cái rồi nói:

- Thật không?

Mỹ nhân lập tức nói: - Ta thề ngay bây giờ.

Nói xong, nàng thực sự bắt đầu thề, trời xanh ở trên, thần linh chứng giám các kiểu, lảm nhảm nói một tràng.

Mặc dù Trương Mạc chưa từng thấy chính đạo thề như thế nào, nhưng nghe lời thề của mỹ nhân, cảm thấy vẫn rất chính quy.

Lời thề kiểu này, đừng nói là chính đạo, ma tu bình thường cũng không dám vi phạm. (Nói đùa chứ, thế giới này có thần linh thật đấy!).

Dám lừa gạt thần linh, thì kết cục sẽ rất thảm.

Cho dù là chính thần của chính đạo, hay là ma thần của ma đạo, thì rõ ràng đều không thích những kẻ vi phạm lời thề.

Nghe mỹ nhân thề xong, Trương Mạc mới đi đến bên cạnh nàng nói:

- Rút chân lại, đừng động đậy lung tung.

Mỹ nhân liên tục gật đầu, Trương Mạc mới thử giúp nàng cởi những sợi dây đỏ khác.

Hết chương 59.



Bạn cần đăng nhập để bình luận