Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 680. Thoái địch (1)



Chương 680. Thoái địch (1)




Trên đời này có rất nhiều chuyện không thể lý giải được.
Có người ăn cơm thì khôn ra.
Có người ăn cơm thì béo ra.
Còn có người……
Thì sẽ ị ra!
——Trích từ Chương 3355, 《Nhật ký của ta》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Nói đến đây, Quách Tráng Bức trên bầu trời rốt cuộc cũng bùng nổ.
- Liệt Dương!
Oanh!
Tất cả dòng nước đều bị nổ tung tại chỗ, Phong Nam cũng bị nổ tung theo.
Quách Tráng Bức trực tiếp biến mình thành một mặt trời nhỏ.
- Mặt trời thật!
Trương Mạc kinh hãi nói.
Sau một chiêu bùng nổ, Quách Tráng Bức trực tiếp xông tới trước người Phong Nam, một kiếm đâm thẳng vào ngực Phong Nam.
Thiên Quang Thủy Ảnh!
Phong Nam còn muốn cố gắng làm lại, nhưng không ngờ Quách Tráng Bức dường như đã đoán được phản ứng của nàng.
Lập tức kiếm chiêu biến đổi, đâm trước chuyển thành cầm ngược, đột ngột vung trúng một giọt nước nhỏ.
Lập tức, thân ảnh Phong Nam lại xuất hiện. Nhát kiếm này đâm trúng ngực nàng.
Quách Tráng Bức lạnh lùng nói:
- Cùng một chiêu thức, bản đại nhân sẽ không ăn lần thứ hai.
Chưa nói hết lời, Thủy Kỳ Lân đã trực tiếp cắn vào đầu hắn.
Không cắn đứt đầu hắn, coi như đầu hắn cứng.
Máu tươi lập tức chảy ra, Phong Nam rút lui, hai tay ấn xuống.
Thiên chi cực, Càn Khôn Thủy Bạo.
Oanh! Oanh! Oanh!.
Vô số giọt nước nổ tung, những giọt nước vỡ tan trực tiếp như lưỡi dao cắt qua thân thể của Quách Trang Bức.
Theo sau Thủy Kỳ Lân lắc đầu, trực tiếp hất hắn ra ngoài.
Chỉ thấy Quách Trang Bức vẽ nên một đường cong đẹp mắt, trực tiếp rơi xuống mặt đất trước đại sảnh phủ thành chủ, đập ra một hố hình người.
- Ngươi nói ngươi trang bức cái gì chứ? Ngươi nói tại sao ngươi lại trang bức chứ?
Trương Mạc sắp tức chết rồi, cục diện tốt đẹp, chỉ vì trang bức mà xong đời.
Đánh nhau sao phải nói chuyện chứ?
Thật đáng chết!
Trang bức sẽ bị sét đánh!
Quách Trang Bức trên mặt đất không biết đã chết hay chưa.
Dù sao thì Trương Mạc cũng hơi hoảng.
Hắn còn không chịu nổi, vậy bản tông chủ phải làm sao.
Cũng không dám dùng sát ý bạo động.
Nhanh lên, Trương Mạc và Thang Cát từ trên nóc nhà nhảy xuống, sau đó chạy đến trước mặt Quách Trang Bức.
Ôi, thật đáng tiếc.
Thật không ngờ vẫn chưa chết.
Trương Mạc nhìn hắn nói:
- Ngươi còn đánh được không, mau đứng dậy đi!
Quách Trang Bức nghiến răng nghiến lợi, nói không rõ ràng:
- Mau chạy đi. Ta còn không đánh lại được, các ngươi càng phải chết!
Thang Cát hiển nhiên vô cùng đồng tình với lời nói của Quách Trang Bức, liền khiêng Quách Trang Bức định đi.
Nhưng ngay lúc này, trên bầu trời một dòng nước lũ lớn đã đổ xuống.
Rõ ràng, Phong Nam không có ý muốn để họ đi.
Dòng nước từ trên trời cuốn trôi thế giới.
Nước cuồng bạo, trước tiên hãy giết những tên khốn này.
Chết đi!
Thang Cát nhìn thấy trong lòng tuyệt vọng, lập tức bay lên.
Nhưng quay đầu lại nhìn, Trương Mạc lại đứng im không nhúc nhích.
- Tông chủ!

Khát nước ba ngày, ta chỉ lấy ‌một bầu.
Nhưng nếu là Nhược Thủy ba mươi ngàn đâu? Ba mươi triệu thì sao? ‌?
Trương đại tông chủ hiện tại có thể cho ngươi đáp án.
Đó chính là mau chạy đi.
Đáng tiếc, tốc độ chạy của Trương đại tông chủ cũng không nhanh bằng dòng nước lũ.
Chân hắn vừa động, dòng nước lũ ngập trời liền ập vào người hắn.
Chặn lại, nhất định phải chặn lại.
Trương Mạc hiện tại chỉ có thể hy vọng vào thần vật hữu dụng.
Hút!
Dùng sức mà hút cho bổn tông chủ!
Bỗng nhiên, cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện.
Dòng nước lũ ngập trời rơi vào người Trương Mạc, nhưng lại biến mất trong nháy mắt.
Chỉ còn lại thần vật trong tay Trương Mạc hơi lớn lên, sau đó hút hết toàn bộ dòng nước.
- Cái gì?
- Sao có thể!
Đừng nói là đám người Thang Cát, lão trọc đều ngây người.
Kể cả Quách Tráng Bức cũng kinh hô một tiếng.
Trên không trung, Phong Nam nhìn thấy Trương Mạc có thể ‘hút’ như vậy, không khỏi tức giận hơn.
- Ăn tuyệt chiêu của ta, Vô tận chi hải!
Phong Nam gầm lên một tiếng, dòng nước càng mạnh hơn.
Bên cạnh, Thủy Kỳ Lân trực tiếp phun ra dòng nước màu trắng rơi vào người Phong Nam, giúp nàng chữa lành vết thương, bổ sung nguyên khí.
Trên không trung, vô tận thủy quang lay động, sau đó hóa thành dòng nước lũ gấp mười lần, đổ xuống.
Chỉ bằng trận thế này, nói có thể nhấn chìm toàn thành, tuyệt không ngoa.
Chỉ tiếc, ngươi có thể phóng ra bao nhiêu, thứ trong tay Trương Mạc cũng có thể hút bấy nhiêu.
Trương Mạc nhìn Phong Nam vẫn còn đang liều mạng, đột nhiên cảm thấy hơi nhàm chán.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn gặp phải người không tin tà như vậy.
Đều không cần hắn mở sát ý bạo, đối phương dường như đã bị sát ý của của mình khống chế.
Ả đàn bà này, đúng là đồ con lừa, cố chấp chết!
Quay đầu lại, Trương Mạc nhìn về phía Thang Cát và Quách Tráng Bức.
Lớn tiếng nói:
- Hai người còn nhúc nhích được không, nhúc nhích được thì giúp ta. Không thấy ta cứng đơ ở đây sao?
Trương Mạc hét xong, Thang Cát và Quách Tráng Bức lại không phải bị mắng đến đỏ mặt.
Mà là bọn họ đột nhiên phát hiện Trương Mạc có chút lợi hại.
Quả nhiên là đỡ được thật!
Hơn nữa, vừa đỡ vừa có thể nói chuyện.
Điều đó có nghĩa là gì?
Nói rõ thành thạo điêu‌ luyện a. Hết chương 680.



Bạn cần đăng nhập để bình luận