Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 810. Thành không (1)



Chương 810. Thành không (1)




Nửa ngày sau.
Trương Đại Tông chủ đang nằm thư thái thì nhận được ‘hung tin”.
Nghe nói Huyết Nguyên Giả của U Uyên đến, Trương Đại Tông chủ vẫn rất bình tĩnh. Bởi vì hắn căn bản không biết Huyết Nguyên Giả là nhân vật nào.
Chẳng phải chỉ là ma tu của U Uyên thôi sao, bản tông chủ đã gặp nhiều rồi, hắn rất mạnh sao? Có bối cảnh rất lớn sao? Đến có tác dụng gì? Đồ bỏ đi!
Nhưng khi nghe nói Thất Hỏa Thần Sứ lại chạy trốn, Trương Đại Tông chủ lập tức bật dậy khỏi ghế nằm.
Sau một hồi thịt mỡ rung lắc, Trương Mạc trừng mắt nói:
- Tên Tên béo đen chết tiệt lại chạy rồi sao?
Trương Mạc vẫn hiểu rõ ý nghĩa của điều này. Mặc dù tên béo chết tiệt rất không có nghĩa khí, nhưng ít nhất vẫn có thực lực của cảnh giới Bá Nguyên. Hắn ta chỉ bỏ chạy trong một trường hợp duy nhất, đó là không đánh lại được!
- Đầu trâu! Thang Cát!
Trương Mạc hét lớn một tiếng, vội vàng gọi hai tên thuộc hạ đến.
Vừa nói ra ba chữ Huyết Nguyên giả, Đầu trâu và Thang Cát đều sửng sốt.
Một tên trợn mắt lên, đầy vẻ kinh hãi.
Một tên toàn thân cứng đờ, môi run rẩy.
- Sao thế, nói đi! Bình thường từng người các ngươi đều rất trâu bò mà, sao giờ lại chết lặng thế này! Nói!

Trương Mạc nói.
Đầu trâu vội vàng đáp:
- Tông chủ, Huyết Nguyên giả, cường giả Hư cảnh!
Một câu nói khiến Trương Mạc cũng im lặng.
Một lát sau, Trương Mạc nói:
- Có phải Hư cảnh mà ta hiểu không?
Thang Cát ở bên cạnh gật đầu nói:
- Hóa thân thành khí, thần hòa với trời, vạn vật đều hư, vạn sự đều được! Có năng lực lật trời, có pháp thuật lấp biển. Trời đất khó diệt, càn khôn khó ngăn!
Trương Mạc chớp chớp mắt nói:
- Một Huyết Nguyên giả, hiện tại đến giết ta. Ha ha, còn nói gì nữa. Mau chạy thôi, chạy thôi!
Trương Mạc phất tay, ra hiệu cho mọi người mau chóng rút lui.
Đùa gì thế, trước đây đánh một tên Bá Nguyên, đã sắp mất mạng rồi. Bây giờ bổn tông chủ không có bình, thuộc hạ lại toàn là đồ bỏ, tên béo duy nhất lợi hại còn bỏ chạy rồi. Để bổn tông chủ đánh thế nào?
Bổn tông chủ lại không ngốc!
Mau gọi mọi người chạy trốn, lập tức chui vào đường hầm thông ra khỏi tàn thành.
Những ma tu khác, nếu tu vi cao hơn một chút thì mang theo, nếu thực sự không theo kịp, thì để bọn họ tự chạy trốn đi.
Phản ứng đầu tiên của Trương Mạc là rời khỏi Nguyệt Ẩn quốc rồi tính tiếp.
Đùa gì thế, đang đánh với cảnh giới Bá Nguyên ngon lành. Sao tự nhiên lại có cường giả Hư cảnh đến. Ngươi không chơi theo lẽ thường à!
Không được, phải tố cáo, nhất định phải tố cáo.
Thần Cung lại không thiếu Hư cảnh, hay là để Linh Quan đại nhân lên trước đi!
Thật đáng tiếc, mảnh đất mà bổn tông chủ vừa mới trồng!
……
Bên kia.
Huyết Nguyên giả đi lòng vòng một vòng lớn.
Xác định không có bẫy, không có phục kích gì mới gật đầu hài lòng.
- Hừ hừ, quả nhiên bản tôn thông minh. Muốn hại bản tôn, không có cửa đâu. Những tên ở Thần cung này vẫn không dám dễ dàng đến vây công bản tôn nhỉ. Có lẽ bọn chúng vẫn đang bàn bạc, bản tôn không trúng kế, bước tiếp theo nên làm thế nào.
Huyết Nguyên giả dựa vào tình hình này, đại khái suy đoán một chút.
Bên kia đã sử dụng đến tử linh tinh thể nhưng không phát động một cuộc bao vây quy mô lớn, điều đó ít nhất có nghĩa là bên kia không có người lãnh đạo hiện diện.
Tứ đại chủ sứ không có ở đây, vậy thì chỉ có một đám thần sứ đang làm loạn.
Có lẽ những tin tức tung ra đều là giả. E rằng không chỉ có hai thần sứ!
Nhưng điều này cũng không sao, bản tôn không tin, bọn chúng còn có thể tìm được tử linh tinh thứ hai. Bản tôn hiện tại cho dù chỉ còn ba phần tu vi, cũng đủ để đối phó với chúng rồi. Các ngươi không đến, vậy thì bản tôn không khách sáo nữa!
Tăng tốc độ bay, Huyết Nguyên giả bay thẳng đến hướng tàn thành.
Dù sao thì tàn thành chắc chắn phải đánh. Cho dù đối phương có phục kích ở đó, cũng phải đi. Chỉ cần cẩn thận hơn thôi!
Huyết Nguyên giả lao đi với tốc độ cực nhanh, sau một hồi như gió thổi điện chạy, liền đến tàn thành.
xuống phía dưới, tình hình lại không giống như hắn tưởng tượng.
Hửm?
Thành trì đổ nát rộng lớn, vậy mà không còn một ma tu nào. Xem ra, có vẻ như bọn họ đều bỏ dở công việc đang làm, chạy trốn khi làm được một nửa.
- Lại là bẫy!
Huyết Nguyên giả lập tức kéo giãn khoảng cách, không tiến lên nữa. Đùa với bổn tôn trò này, các ngươi tưởng bổn tôn không nhìn ra sao. Có phải chỉ cần bổn tôn tiến lại gần hơn, vô số tu sĩ Thần Cung sẽ bất ngờ nhảy ra, rồi mở màn cuộc chiến khốc liệt với bổn tôn không?
Thật nực cười!
Bổn tôn có thể trúng phải trò lừa như vậy sao?
Huyết Nguyên giả hắng giọng, hướng về phía thành trì đổ nát mà quát:
- Lũ thần côn của Thần Cung, mau ra đây, mấy trò vặt vãnh này không lừa được bổn tôn đâu!
Giọng nói như sấm rền, vang vọng khắp thành trì,
Nhưng trong thành vẫn tĩnh lặng như tờ, không có tiếng đáp trả.
- Hừ, trốn kỹ lắm! Hết chương 810.



Bạn cần đăng nhập để bình luận