Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 390. Đạo ma lịch hiểm ký (2)



Chương 390. Đạo ma lịch hiểm ký (2)





Ừm, xác định là đồ tốt thật, với sức răng của hắn mà còn không cắn đứt được, thứ này ít nhất cũng là bảo bối!

- Lão Đồ, ngươi làm gì vậy. Ăn đi chứ!

- Nhặt được gì thế? Ngươi nhặt đồ trên mặt đất làm gì, không phải là Độc Lão Bát lại đi đại tiện bừa bãi chứ!

- Đi đi đi, Độc Lão Bát đã sớm bị Dương trưởng lão cảnh cáo, bắt hắn cút ra ngoài sân rồi, hắn mới không dám làm bậy.

- Vậy ngươi nhặt được cái gì!

Trong ánh mắt tò mò của mọi người, Đồ Quỷ khoe lệnh bài trong tay.

Ngay sau đó, một ma tu toàn thân đầy vụn đá bên cạnh nói:

- Đồ tốt đấy, nhìn giống một khối sắt tốt, lấy ở đâu vậy?

- Nhặt được chứ sao. Già Ma, ngươi cũng không nhận ra đây là sắt gì à, vậy thì xem ra đêm nay nhất định là ta phát tài rồi! Cảm ơn tông chủ đã cho ta đến dự tiệc, ha ha ha ha.

Đồ Quỷ cười toe toét, sau đó lắc lắc tấm lệnh bài trước mắt Già Ma mấy cái, rồi nhét vào trong lớp mỡ dày của mình, dùng thịt che lại.

Già Ma bên cạnh nhìn chằm chằm vào động tác của Đồ Quỷ, nhãn cầu tối sầm lại.

Người khác không nhìn ra, nhưng lão thợ rèn chuyên rèn vũ khí cho ma tu như hắn chỉ cần nhìn một cái là biết ngay, đó tuyệt đối là bảo bối trong số bảo bối. Chờ đã, hình như đây là lệnh bài của Trương Đại ma đầu thì phải, hôm đó ở trên võ đài đã thấy, Trương Đại ma đầu lấy ra làm vật cược.

Ồ? Trên đó còn có chữ, Hư Vô Thần Lệnh!

Trong nháy mắt, Trương Lão Ma trực tiếp ngây người. Thứ này, chẳng lẽ là Hư Vô Thần Bảo trong truyền thuyết?

Đúng vậy, bảo vật của Hư Cảnh Phủ, hóa ra từ lâu đã nằm trong tay Trương Đại Ma Đầu.

Trương Lão Ma lập tức sa sầm mặt lại, toàn thân hơi có chút kích động.

Hắn tuy không biết lệnh bài này vì sao lại bị Đồ Quỷ nhặt được, nhưng rõ ràng đây là cơ hội để hắn lập đại công.

Bởi vì, hắn là người Hồn Tông phái tới, chuyên gia nhập Thiên Ma Tông làm nội gián.

Nhờ vào một tay nghề rèn binh khí ma quỷ lợi hại và cách làm việc cẩn thận, Trương Lão Ma mới có thể trà trộn được đến địa vị như ngày hôm nay, hơn nữa còn chưa bị bại lộ. Cho dù là lần trước Trương Mạc sát ý toàn tông bùng nổ, động tĩnh lớn cũng không thể khiến hắn lộ diện.

Hôm nay tốt rồi, cơ hội lập đại công cuối cùng cũng đến. Nếu có thể mang Hư Cảnh Thần Bảo về Hồn Tông.

Hôm nay tốt rồi, cơ hội lập đại công cuối cùng cũng đến rồi. Nếu có thể mang được Hư cảnh thần bảo về Hồn tông.

Thì hắn còn không phải là lập tức thăng quan tiến chức sao.

Phải lấy được, nhất định phải lấy được.

Lòng ngứa ngáy, tay cũng ngứa ngáy.

Trương Lão Ma bắt đầu điên cuồng rót rượu cho Đồ Quỷ.

Uống! Không uống chính là không nể mặt lão phu, gì? Lão phu không có mặt mũi sao? Vậy ngươi cũng phải uống, không uống chính là không nể mặt Tông chủ.

Một bình làm sao đủ, ai đó, đổi sang thùng, chuốc say chết tên khốn kiếp này.

Ăn thức ăn sao? Ăn thức ăn gì chứ? Một hạt đậu phộng cũng là trở ngại, uống, cứ uống đến say thì thôi, ôi chao tên Đồ Quỷ này sao uống giỏi thế, ngươi là thùng cơm đúng không.

Trương Lão Ma vì bảo vật, cũng liều mạng rồi. Trực tiếp đào một cái lỗ trên bụng đá của mình.

Vừa uống vừa rỉ, như vậy mới miễn cưỡng chế ngự được Đồ Quỷ.

Cuối cùng nhìn thấy Đồ Quỷ uống đến lảo đảo, Trương Lão Ma cố ý đỡ hắn một cái.

- Lão Đồ, đừng ngã, nếu ngươi ngã xuống, chúng ta không thể đỡ ngươi dậy.

Lén lút, Trương Lão Ma từ trong mỡ thừa của Đồ Quỷ lấy lệnh bài ra. Nhưng loại xúc cảm lấy đồ trong mỡ thừa đó, khiến sắc mặt Trương Lão Ma vô cùng khó coi.

May mà cuối cùng cũng lấy được đồ, Trương Lão Ma cầm một nắm đá nhét vào lỗ bụng:

- Về thôi, các ngươi từ từ ăn.

Những ma tu khác đang trên bàn điên cuồng cướp đồ với Đồ Ma. Nào có rảnh để ý đến Trương Lão Ma, vẫy vẫy tay, coi như là đáp lại.

Trương Lão Ma nhanh chân rời đi, ra khỏi võ đấu trường liền gọi xe ngựa, trực tiếp trở về tiệm rèn của mình.

Đóng cửa phòng lại, Trương Lão Ma liền lấy lệnh bài ra, lại cẩn thận ngắm nghía.

- Hãy nhìn kết cấu này, chất liệu này, quý quá, quý quá!

Thò cái miệng già ghê tởm ra, Trương Lão Ma còn hôn một cái. Tiếp đó liền bắt đầu suy nghĩ xem làm thế nào.

Trước tiên không cải tạo chắc chắn là không được, nếu Đồ Quỷ tỉnh lại chắc chắn sẽ nổi điên, phải tối nay luyện thành thứ khác. Ít nhất hình dạng không thể là lệnh bài nữa.

Làm một vụ đánh tráo không bằng chứng, Đồ Quỷ cũng không thể làm gì hắn.

Chỉ cần qua được đêm nay, ngày mai hắn sẽ bỏ trốn. Để Đồ Quỷ từ từ đi cáo trạng.

Đúng, bắt đầu luyện.

Thắp lửa, mở lò, ăn Loạn Phi Phong Đại Chùy pháp của bản ma.

Một loạt đinh đinh đinh, tiếp theo một loạt đinh đinh đinh.

Với trình độ búa tạ này, ngày thường một nhát cũng phải thu của các ma tu khác tám mươi đồng.

Hôm nay liều mạng rồi, tám mươi không ngừng nghỉ, Tượng lão ma hận không thể trực tiếp dùng lực lượng một trăm sáu mươi để đập.

Nhưng đập mãi nửa ngày, cộng thêm nhiệt độ cao, lệnh bài dường như cũng không sao.

Chỉ là mơ hồ nghe thấy có vẻ như có âm thanh gì đó khác lạ, giống như tiếng muỗi đánh rắm vậy.

Bất kể, đập không được, vậy thì đổi sang nấu chảy.

Kẹp sắt lớn kẹp một cái, trực tiếp ném vào lò.

Tượng lão ma hít một hơi thật sâu, sau đó lấy que diêm đốt, nhét vào bụng qua khe hở.

Ăn liệt diễm thổ tức của bản ma ta!

Há miệng, ngọn lửa cuồng bạo biến lò thành màu đỏ rực.

Hư Vô thần lệnh tạm thời không thay đổi, nhưng Đạo ma bên trong lúc này có lẽ đều muốn khóc rồi.

Chuyện gì vậy, thật sự phải chết rồi sao!

Hết chương 390.



Bạn cần đăng nhập để bình luận