Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 595. Giết đến tận cửa



Chương 595. Giết đến tận cửa




Có câu nói rằng.
Trời sinh ta tài ắt phải dùng.
Cơ hội luôn dành cho những người chuẩn bị tốt...... Tiền bạc!
- Trích từ Chương 3554, 《 Nhật ký của ta 》 Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

- lão cha keo kiệt! Sau này sinh con trai không có lỗ đít!
Tiểu Hoàng lớn tiếng nói.
Hắn tưởng rằng chút kích tướng này có thể khuất phục được lão cha mặt dày như hắn.
Trương Mạc bình tĩnh nhìn hắn vài lần rồi nói:
- Thật sự không có rắm, mắt!
Tiểu Hoàng không muốn nói chuyện với Trương Mạc nữa, quay người bỏ đi.
Trương Mạc nhìn theo bóng lưng hắn rồi nói:
- Xóa chữ khắc trên người ngươi cho ta đi, viết cái gì vậy, chẳng ra thể thống gì cả.
Tiểu Hoàng đột ngột dừng bước, trước mặt Trương Mạc, sửa lại chữ trên người.
Tất nhiên, không phải sửa hết.
Chỉ sửa ‘Mẹ nó’ thành ‘Con mẹ nó.
- Văn vẻ hơn rồi chứ!
Lắc lư người, Tiểu Hoàng đắc ý bỏ đi.
Trương Mạc khẽ hừ hai tiếng, bọn trẻ bây giờ thật non nớt.
Ngươi tưởng như vậy là có thể chọc tức bản tông chủ sao.
Ngày nào đó bản tông chủ sẽ tìm thời gian, phái mấy người ấn ngươi xuống, lột sạch lớp vỏ cây của ngươi, xem ngươi làm sao.
Ăn xong đùi gà trong tay, lại liếm sạch cả ngón tay.
Ừm, món tráng miệng nhỏ này cũng không tệ.
Kích thích cả sự thèm ăn của bản tông chủ.
Tiếp theo là xương sườn lớn với giò heo lớn, hay giò heo trộn xương sườn lớn đây.
Ôi, thật khó xử quá!
Đang nghĩ thì bên ngoài đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn.
- Trương đại ma đầu, đi ra nhận lấy cái chết!!
Nghe tiếng hét này, Trương Mạc sửng sốt.
Gầy chết? Bản tông chủ sao lại phải gầy chết?
Bản tông chủ dù có chết, thì cũng phải chết no bụng.
Ngay sau đó, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng binh đao.
Lần này không cần Trương Mạc phải hét bảo vệ nữa.
Chỉ thấy lão Lý thở hổn hển chạy đến.
Nhào tới ôm lấy đùi Trương Mạc rồi nói:
- Tông chủ, có một cô nương xông vào. Còn rất xinh nữa..
- Xông vào sao? Các ngươi làm bằng giấy à? Còn nữa, ngươi ôm ta làm gì?
Trương Mạc lớn tiếng nói.
Lão Lý nói:
- Tông chủ, ta sợ!
Trương Mạc đá hắn một cái rồi nói:
- Ngươi sợ cái gì? Ngươi không phải đã đạt đến cảnh giới Đăng Long rồi sao? Mau lên!
Lão Lý lúc này mới nhớ ra, mình cũng là cao thủ cảnh giới Đăng Long.
Vỗ đùi nói:
- Đúng vậy, ta đã Đăng Long rồi, ta sợ gì chứ. Tông chủ cứ yên tâm, thuộc hạ đi đi rồi về ngay!
Nói xong, lão Lý hét lớn:
- Thi Ma Đại Pháp!
Thân hình đột nhiên trở nên tái nhợt, sau đó nhanh chóng rời đi.
Trương Mạc mới gật đầu.
Làm tông chủ lâu như vậy, cuối cùng thuộc hạ cũng có chút tác dụng.
Rưng rưng nước mắt!
Nghĩ lại hồi xưa, đến một tên Sư Ma cũng không cản được, vẫn là bản tông chủ tự ra tay tát hai cái đuổi đi.
Bây giờ thuộc hạ của bản tông chủ, người nào cũng lợi hại, một cô nương nhỏ bé, còn dám xông vào, muốn chết!
Hồi đó, bản tông chủ vì sợ người ta giết đến tận cửa mà đã chịu bao nhiêu tủi nhục.
Lại bị ép đến Hắc Phong Lĩnh ăn tiệc (kết quả là ăn tiệc của Nguyệt Ma).
Lại bị ép đến kinh thành ăn tiệc (kết quả lại ăn tiệc của Nguyên Môn).
Nghĩ lại thôi cũng thấy rưng rưng, cuối cùng bản tông chủ cũng không phải sợ nữa.
Thuộc hạ của ta, trỗi dậy rồi...... Chứ?
Trương Mạc đang phấn khích, một lát sau thì thấy lão Lý mặt mũi bầm dập quay lại.
Hai chân còn mang vết thương do kiếm đâm, mông còn có thêm mấy cái lỗ.
Ngươi định ra ngoài tiếp khách à.
Trương Mạc trừng mắt nói:
- Làm gì thế? Sao thế, bị người ta chém à! Ngươi còn thật sự đi rồi về luôn. Thi Ma đại pháp của ngươi đâu?
Lão Lý run rẩy nói:
- Không lớn bằng người ta. Tông chủ, hình như là tiểu thư của Nguyên Môn, tên là Nạp Lan Nhược, nàng ta xông tới chỗ ngài.
Trương Mạc trừng mắt nói:
- Đồ bỏ đi, toàn là đồ bỏ đi.
Vừa dứt lời, một bóng người như mũi tên bắn tới, đáp xuống đất, trực tiếp đến trước mặt Trương Mạc.
- Trương đại ma đầu, lâu rồi không gặp. Ta, Nạp Lan Nhược, đến như hứa hẹn.
Kiếm dài trong tay, trên người Nạp Lan Nhược tỏa ra hàn quang vô tận, băng giá lan tràn dưới chân.
Trương Mạc nhìn nàng ta nói:
- Ai đã hẹn với ngươi? Bản tông chủ đã hẹn với ngươi sao? Bản tông chủ không phải đã hủy hôn rồi sao? Ngươi bị bệnh à.
Nạp Lan Nhược như không nghe thấy gì, tiếp tục quát lớn:
- Trương đại ma đầu, ngươi hủy hoại tông môn của ta, làm nhục danh dự của ta, còn giết sư tỷ của ta. Thù này không đội trời chung, hôm nay ta sẽ trả hết mọi thứ này cho ngươi! Ta muốn cho thiên hạ biết, không phải ngươi hủy hôn với ta, mà là ta hủy hôn với ngươi.
Trương Mạc trừng mắt nói:
- Thiên hạ cũng không biết chuyện hủy hôn, Thánh nữ cũng không tuyên truyền, chỉ có các ngươi ở Nguyên Môn biết thôi, không phải đều đã chết hết rồi sao? Thánh nữ cũng không phải do ta giết, ngươi tìm ta làm gì? Này này này, ngươi có nghe ta nói không.
Nạp Lan Nhược hoàn toàn không để ý đến Trương Mạc, vung kiếm trước người nói:
- Ba năm hẹn ước đã hết, Nguyên Môn trở về. Trương đại ma đầu, nạp mạng đi!
Trương Mạc bẻ ngón tay bắt đầu đếm.
- Ngươi đếm không đúng rồi, nói là ba năm, bây giờ đã năm năm rồi. Ngươi không biết đếm à. Hết chương 595.



Bạn cần đăng nhập để bình luận