Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 660. Thiên Thần Tông (2)



Chương 660. Thiên Thần Tông (2)




Thang Cát còn tưởng rằng Trương Mạc bị sốc, cười to:
- Không cần ngạc nhiên như vậy. Có ta bảo trợ, ngươi có thể bỏ qua việc kiểm tra. Khi chúng ta hoàn toàn chiếm đóng Thiên Huyền Quốc, lúc đó, ngươi chắc chắn sẽ giống như ta, có thể trở thành người đứng đầu trong Thần Cung, và ta sẽ được thăng cấp làm Thần Sứ dự khuyết.
Trương Mạc nhìn vào hắn tự biên tự diễn, như đã nắm vững Thiên Huyền Quốc.
Đầu óc hơi lộn xộn.
Bổn tông chủ thực sự đã giết hai Thần Sứ chân chính của các ngươi rồi đó, còn có thể gia nhập vào Thần Cung được sao?
Vừa vào đã lộ tẩy rồi.
Thang Cát thấy Trương Mạc không nói gì, không nhịn được dừng tiếng cười, nói:
- Sao vậy, ngươi vẫn không tin ta sao? Ta có thể ký Thiên mệnh ước với ngươi.
Nói xong, Thang Cát còn thật sự lấy Thiên mệnh ước ra.
Thứ quen thuộc này khiến Trương Mạc càng thêm ngơ ngác.
Lần trước ta đã ký một lần rồi, thiếu chút nữa mất mạng, may mà ký tên giả.
Sao thế, lại đến nữa sao?
Trương Mạc xua tay nói:
- Không, không phải. Chuyện lớn như vậy, ngươi cho ta suy nghĩ, cân nhắc vài ngày được không?
Thang Cát nghe vậy gật đầu nói:
- Được rồi, rất thận trọng. Ta thích những người như ngươi. Ngươi mạnh mẽ, khiêm tốn, thận trọng và làm được việc lớn. Ta thích ngươi!
Thang Cát nói xong liền nhanh chóng ký tên mình lên Thiên mệnh ước, sau đó trực tiếp nhét vào tay Trương Mạc nói:
- Ngươi có thể ký bất cứ lúc nào. Dù sao thì thời gian này ta cũng bám theo ngươi, công lao của ngươi, ta muốn một phần. Tất nhiên ta cũng không lấy không. Bây giờ ngươi thiếu người đúng không, cho ta một vị trí trưởng lão, thế nào?
Trương Mạc nhìn Thiên mệnh ước trong tay, lại nhìn Thang Cát vẻ mặt chân thành.
Đăng Long cảnh đưa tận cửa.
Có gì khác với việc một cô gái đẹp đưa tận cửa không?
Có thể không nhận không?
Không nhận thì còn là người không?
Trương Mạc khẽ gật đầu, sau đó nói:
- Được, nhưng ngươi phải nghe theo lệnh của ta, không được làm bừa.
Thang Cát cười nói:
- Đó là đương nhiên, tông chủ của ta. Nhưng có thể đổi tên tông môn không?
Trương Mạc suy nghĩ kỹ càng, gọi là Thiên Ma tông quả thực có hơi khoa trương.
May mà lần này chỉ dẫn dụ được truyền đạo nhân của Thần cung, nếu mà lại dẫn dụ thêm hai thần sứ gì đó thì có khi bại lộ ại chỗ.
- Được rồi, đổi tên. Ngươi thấy gọi là gì thì hay?
Thang Cát cười đáp:
- Gọi là Thiên Thần tông đi!


Cùng lúc đó, Ô Đầu sơn.
Triệu Thế dẫn theo tâm phúc đã đến nơi.
Theo lệnh của Trương Mạc, đội quân này chỉ làm nhiệm vụ tiếp ứng.
Không được vào huyện, càng không được gặp ai.
Nhưng Triệu Thế rõ ràng là đến gây chuyện.
Hắn không những tự mình chạy vào trong huyện gặp ai đó, còn bỏ cả đội quân, tự mình lên Ô Đầu sơn.
Vừa lên lưng chừng núi, Triệu Thế đã nhìn thấy người mà hắn muốn gặp.
- Gặp qua Thủy đại nhân!
Nửa sườn núi, một lão giả áo xanh đứng sừng sững, chính là cao thủ Đăng Long cảnh của Thiên Huyền phái, Thủy Hề.
Thấy Triệu Thế, lão giả áo xanh thản nhiên nói:
- Là ngươi vẫn luôn viết thư về tông môn báo cáo tình hình sao?
Triệu Thế liên tục gật đầu nói:
- Là ta. Thủy đại nhân, tên gian tặc ở huyện Giang Nguyên này có chút thủ đoạn, đã tập hợp được một đám ma tu, chúng căn bản không coi tông môn ra gì, thật đáng ghét.
Thủy đại nhân ngắt lời hắn:
- Biết rồi. Chuyện nhỏ như vậy, còn cần ta đích thân chạy một chuyến. Những người các ngươi làm việc cho tông môn, thật sự là kém cỏi.
Bị mắng một câu, Triệu Thế cũng không dám cãi lại, chỉ biết liên tục gật đầu.
Thủy đại nhân khẽ hừ một tiếng rồi nói tiếp:
- Nói kế hoạch của đám ma tu đó ra.
Triệu Thế chắp tay nói:
- Tụi ma tu kia định chiếm lấy núi Ô Đầu trước, vì ở đây có quặng mỏ có thể khai thác. Mục đích của ma tu chẳng qua là muốn chế tạo thêm binh khí, mở rộng lực lượng chiến đấu, tham vọng không nhỏ, lòng dạ đáng chém. Cho nên trước tiên hãy để ta dẫn người làm đội tiên phong chiếm lấy vị trí thuận lợi, sẵn sàng ứng cứu.
Thủy đại nhân gật đầu nói:
- Nói như vậy, chỉ cần mai phục ở đây là được. Hắn chắc chắn sẽ chết!
Triệu Thế nói:
- Ma tu kia có một chiêu khống chế người từ xa, lại có yêu thú biết bay làm tọa kỵ, tu vi của chúng ta không đủ, hoàn toàn không thể chống trả. Nhưng lần này Thủy đại nhân đến trước, bình tĩnh mai phục, nhất định có thể đánh úp ma tu kia một cách bất ngờ, lấy mạng hắn.
Thủy đại nhân ừ một tiếng, nói:
- Được rồi, vậy ngươi tiếp tục đi nằm vùng. Đừng để lộ tẩy.
Triệu Thế dường như còn chưa muốn đi, ấp úng nói:
- Đại nhân, có thể giải độc cho ta trước không?.
Thủy đại nhân liếc nhìn hắn một cái rồi nói:
- Giải độc ư? Không phải lúc. Đợi bắt được ma tu kia, tự nhiên có thể tìm được thuốc giải độc trong tay hắn, cần gì phải tốn công lúc này. Ngươi bây giờ giải độc, nếu để lộ ra, chẳng phải công cốc sao.
Triệu Thế vẻ mặt bất lực, đành phải lên tiếng rời đi.
Thủy đại nhân cười khinh bỉ, sau lưng đột nhiên lại bước ra một bà lão, nói:
- Cho hắn một chút trừng phạt, cũng không phải là chuyện xấu. Bây giờ đám người bên dưới vô dụng quá rồi.
Thủy đại nhân nói:
- Một tên ma tu nhỏ bé, còn phải để chúng ta ra tay diệt trừ, tông môn cũng quá cẩn thận rồi.
Bà lão đáp:
- Đúng vậy. Thôi, đã đến rồi thì trước tiên hãy bố trí bẫy đi. Hết chương 660.



Bạn cần đăng nhập để bình luận