Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 735. Đóng vai heo (2)



Chương 735. Đóng vai heo (2)




Trương Mạc nghe lời họ nói, hoàn toàn không biết phải trả lời như thế nào. Sao ta lại giả heo?
Các ngươi có phải đoán hơi quá rồi không.
Còn nữa, Ngô Thành kia, ngươi nhìn ta làm gì.
Ta thật sự không muốn ăn ngươi, này, ngươi nhìn ánh mắt trong sáng của ta đi, ta vô tội mà!
Sao ngươi lại tiến lại đây!
Cút đi, đừng lại gần ta!
Ngươi còn đưa tay ra, đưa tay ra định làm gì?
Nhìn Ngô Thành đi đến trước mặt mình, Trương Mạc theo bản năng trợn tròn mắt, tưởng rằng Ngô Thành muốn ra tay.
Trương Mạc định rút lệnh bài từ trong quần đùi ra.
Kết quả là rút được một nửa, Ngô Thành đã đưa tay ra, còn nở nụ cười ôn hòa nói:
- Tại hạ Ngô Thành, đã nghe danh Trương huynh, làm quen nhé!

Trương Mạc thấy Ngô Thành có vẻ khá thân thiện, liền rút tay khỏi quần và nhẹ nhàng bắt tay hắn.
Ngay lập tức, nụ cười trên khuôn mặt Ngô Thành cứng đờ.
Những người khác thì kinh ngạc thốt lên.
- Đây là sự khiêu khích sao?
- Chắc chắn rồi, sự khiêu khích này hơi quá đáng!
- Quá đáng, quá đáng!
Lúc này Trương Mạc mới nhận ra, hình như mình hơi mất vệ sinh.
Hắn lập tức rút tay về nói:
- Xin lỗi, theo bản năng ta lại thò tay vào phía trước.
- Tay này không thò vào phía trước!
Đổi tay khác, Trương Mạc ra hiệu bắt tay lại.
Nhưng Ngô Thành không có ý muốn bắt tay hắn.
Ờ... Chủ yếu là Ngô Thành bị lời nói của Trương Mạc làm cho kinh ngạc.
Tay này không thò vào phía trước, vậy là thò vào phía sau à!
Thôi bỏ đi, không bắt tay nữa.
Tính tình của Ngô Thành coi như không tệ, dù vậy hắn cũng không tức giận.
Hắn chỉ nở một nụ cười nhạt nói:
- Trương huynh, huynh cũng định cạnh tranh chức thần sứ đúng không. Chúng ta cạnh tranh công bằng, thực lực sẽ lên tiếng. Không cần dùng những thủ đoạn nhỏ này. Đều là làm việc cho thượng thần, thắng thua không làm mất hòa khí, thế nào?
Trương Mạc liên tục gật đầu:
- Đúng, đúng, đúng. Không làm mất hòa khí, tuyệt đối không làm mất hòa khí. Thực ra, ta cũng không định cạnh tranh chức thần sứ, tu vi của ta không đủ, huynh tin ta đi!
Nghe vậy, đồng tử của Ngô Thành khẽ co lại, nụ cười trên mặt cũng nhạt đi:
- Xem ra Trương huynh vẫn không thích ta, quên đi, chúng ta dùng thực lực của chúng ta nói chuyện đi.
- Hẹn gặp lại trên võ đài. Hy vọng Trương huynh sẽ dốc hết sức, đừng giở trò giả heo ăn thịt hổ nữa.
Nắm tay chào, Ngô Thành sải bước rời đi.
Trương Mạc nhìn theo bóng lưng của hắn, đưa tay ra nói:
- Sao huynh không tin ta vậy?
Hắn tỏ vẻ buồn bã, chuyện gì thế này!
Ta chẳng làm gì cả, sao lại cảm thấy mình lại đắc tội với một cường giả cảnh giới Bá Nguyên nữa rồi.
Mặc dù Thần cung thực sự là kẻ thù của bổn tông chủ. Nhưng lần này bổn tông chủ thực sự chỉ đến để ăn cơm thôi mà!
Ta chỉ ăn cơm thôi, không đến mức phải liều mạng chứ!
Thế giới điên rồ gì thế này!
Trương Mạc còn định đuổi theo để giải thích.
Đột nhiên, một nhóm ứng cử viên thần sứ vây quanh hắn.
- Trương huynh, thật là gan dạ! Huynh dám trực tiếp đắc tội với Ngô Thành, lợi hại!
- Trương huynh, hắn là đồ đệ của Khí Quân, nhìn huynh thế này, có lẽ ngay cả Khí Quân huynh cũng không sợ, thật lợi hại!
- Trương huynh, ta ủng hộ huynh đánh bại hắn.
- Đúng vậy, Ngô Thành có gì ghê gớm, chẳng phải chỉ cao hơn ta một chút, đẹp trai hơn ta một chút, tu vi mạnh hơn ta một chút, giàu có hơn ta một chút, bối cảnh sâu hơn ta một chút, còn hào phóng hơn ta một chút thôi sao. Ngoài những điều đó ra, hắn còn có gì nữa? Còn có gì nữa?
- Khoan đã, như vậy thì chẳng còn lại gì cả!
...
Trương Mạc vội vàng đẩy đám người này ra, ngẩng đầu nhìn lên, Ngô Thành đã biến mất.
Ôi, hay là bổn tông chủ về trước thì hơn. Cảm thấy hơi sợ!
Hắn sẽ không tập kích bổn tông chủ chứ!
Cũng nhanh chóng bước đi, Thang Cát vội vàng đuổi theo Trương Mạc và nói:
- Tông chủ, ngài nghĩ gì vậy. Ngài thực sự muốn xung kích làm thần sứ sao, ta ủng hộ ngài!
Trương Mạc lớn tiếng:
- Ủng hộ cái đầu nhà ngươi. Mau chạy đi, ta không muốn chết ở đây đâu!
- Chạy đi, tại sao? Không trang bức nữa à?
Thang Cát tỏ vẻ không hiểu, chạy đi làm gì, chẳng phải mới chỉ bắt đầu thôi sao?
Theo lẽ thường, tiếp theo không phải là nên bắt đầu trang bức rồi đánh mặt hay sao?
Phần cao trào vẫn chưa đến, mà đã nản lòng rồi à!
Xuất tinh sớm là không được!
Trương Mạc trừng mắt nói:
- Trang bức cái khỉ gì chứ, nếu còn trang bức nữa thì có muốn sống nữa không. Ngô Thành kia trông thì có vẻ dễ tính, nhưng nếu hắn mà trang bức thì ta sẽ chết không toàn thây.

Thang Cát nói:
- Không đến nỗi thế chứ, ở đây có chủ sự Linh Quan đại nhân nhìn chằm chằm, sẽ không có chuyện gì đâu. Cho dù sư phụ của hắn là chủ sự Khí Quân đại nhân đến thì cũng không thể tùy tiện giết người!

Trương Mạc dừng bước, kinh ngạc nói:
- Sư phụ của hắn cũng là chủ sự sao?

- Sao vậy, ngài không biết à?
Thang Cát hỏi.
Trương Mạc giơ hai tay lên nói:
- Được rồi, bây giờ phải đi rồi, đến chủ sự cũng đắc tội rồi, đi thôi đi thôi!

Vừa dứt lời thì thấy một lớp màn sáng xuất hiện, bao trùm cả đại điện.
Ngay sau đó, một giọng nói trầm ổn vang lên.
- Các thần sứ dự bị đã đến đông đủ, Nguyệt điện đóng cửa, ba ngày sau, vòng tuyển chọn đầu tiên chính thức bắt đầu! Hết chương 735.



Bạn cần đăng nhập để bình luận