Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1278 - Hỗn loạn (1)



Chương 1278 - Hỗn loạn (1)




Miệng nói: Ma thần keo kiệt, ma thần bủn xỉn, ta X cha ngươi, ai đời lại hiến tế cho ngươi nữa.
Thực tế: Thứ này không tệ, có thể hiến tế cho ma thần.
- Trích từ Chương 4154,《 Nhật ký của ta 》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Một lúc sau, Thượng chủ nói:
- Tình hình của hắn khá rắc rối. Vài ngày gần đây cứ ở lại điện thần trước, sau khi hoàn thành hẳn hãy về.
- Ở lại điện thần?
Trương Mạc hơi ngạc nhiên.
Hắn thực sự không ngờ Thượng chủ lại giữ hắn lại.
Vậy mà xem ra, có lẽ lão trọc không nói sai.
Lúc này Thượng chủ gọi hắn đến, quả thực là có ý đồ với địa bàn mới đến tay hắn.
Tốt lắm, Thượng chủ, ở đây lấy ra một cái gì đó gọi là hiệp ước tối cao với bổng tông chủ.
Bên kia lại để người chiếm đoạt địa bàn của bổn tông chủ.
Ngươi chơi giỏi thật!
Tất nhiên, lúc này Trương Mạc cũng sẽ không vạch trần hắn.
Loại chuyện này có nói rõ thì thế nào, chỉ khiến bản thân rơi vào nguy hiểm mà thôi.
Dù sao cũng là địa bàn của người ta, hắn có thể làm gì được.
Trương Mạc cũng chỉ có thể nhịn.
Thang Cát không hề hôn mê, lúc này bị lửa thiêu đốt, dường như cũng không cảm thấy gì.
- Ngươi không đau sao?
Trương Mạc hỏi hắn.
Thang Cát đáp:
Không đau, đa tạ Thượng chủ.
Thượng chủ nhẹ nhàng vẫy tay nói:
- Đi đi, có vấn đề gì thì tìm ta. Để Hành Kim Thần Sứ sắp xếp chỗ ở cho các ngươi. Yên tâm, ở đây thì cái gì cần có cũng đều có.
- Được.
Trương Mạc lúc này mới dẫn Thang Cát đi ra ngoài.
Thang Cát không ngừng nói:
- Tông chủ, giờ ta đã trở thành Mão Nhật thần sứ rồi phải không? Ta cũng trở thành cao thủ cảnh giới Bá Nguyên rồi!
Trương Mạc liếc nhìn hắn một cái rồi nói:
- Bá Nguyên hay không Bá Nguyên thì ta không biết, nhưng giờ ngươi cháy lên rồi, đúng là còn dữ hơn cả lúc trước.
Thang Cát nhíu mày nói:
- Tông chủ, chữ cháy này của người, có phải là cùng một chữ không?
Trương Mạc gật đầu nói:
- Đương nhiên là vậy!
Đi ra khỏi cửa nhỏ, vẫn là Hành Kim thần sứ đang đợi ở đây.
Liếc nhìn Thang Cát, Hành Kim thần sứ nói:
- Bộ xương lửa! Nếu không quen biết ngươi, ta đã đấm cho ngươi một phát rồi.
Thang Cát đáp: -
Đừng thế chứ. Ta vất vả lắm mới trở thành Sứ thần được.
Hành Kim thần sứ không để ý đến Thang Cát, chỉ nhìn Trương Mạc nói:
- Trương chủ sứ, muốn ở đâu? Ta chọn cho ngươi một chỗ ở tốt nhé?
Trương Mạc nói:
- Đều được, quan trọng là ở chỗ ngươi có đồ ăn ngon không?
- Không có!
Hành Kim thần sứ nói thẳng thừng.
Trương Mạc ừ một tiếng rồi nói:
- Vậy làm phiền ngươi mua đồ ăn cho ta, còn nữa, ta không mang tiền.

Không biết thời gian trôi qua như thế nào.
Một là không có ngày tháng, hai là không có sao trời, chỉ còn lại ánh sáng dịu nhẹ.
Trương Đại chủ sứ thực sự đã ở lại Thần điện.
Hắn cũng không biết sẽ ở lại bao lâu, tóm lại nhìn thế này, chắc chắn là phải chờ Thượng chủ nói đi mới có thể đi.
Thang Cát đi theo Trương Mạc, cũng không nghĩ ngợi gì khác, khoảng thời gian này đều đang nghiên cứu cách sử dụng lực lượng Mão Nhật của mình.
Sau khi nghiên cứu kỹ lưỡng, hắn đã nắm được hai chiêu thức.
Chiêu thức đầu tiên - Gọi Nhật Thiên viêm.
Chính là sát chiêu của Mão Nhật thần sứ đời trước khi còn ở Hạ quốc.
Cái tên phá này, Trương Mạc hình như đã nghe một lần, sau đó thì nhớ mãi không quên.
Đại khái chiêu thức là từ trên trời rơi xuống một cột lửa, sau đó đốt cháy mọi thứ.
Trương Mạc đã nói cho Thang Cát biết chiêu thức này.
Nghe đến việc tông chủ đích thân giảng ‘kỹ thuật’, Thang Cát làm sao không học cho tốt được.
Ngay lập tức đã nghiên cứu ra cách sử dụng chiêu thức này. Nhưng chỉ có một vấn đề, tại sao cảm thấy Thang Cát sử dụng không đúng lắm.
Trương Mạc nhớ rằng, năm đó Mão Nhật thần sứ kia, chỉ cần chỉ tay lên trời, hét lớn một tiếng, sau đó cột lửa sẽ rơi xuống.
Còn Thang Cát thì chỉ tay lên trời, hét lớn ‘Nhật nhật nhật’, rồi cột lửa mới rơi xuống.
Ách......
Hình như cũng không có gì không đúng.
Có thể sử dụng là được.
Chiêu thức thứ hai, chính là do Thang Cát tự mình nghiên cứu ra.
Thân thể hỏa tinh, chính là kết hợp mệnh tinh với ngọn lửa, sau đó biến thành một con quái vật tinh thể hỏa diễm khổng lồ.
Nhìn có vẻ đáng sợ thì đúng là đáng sợ, nhưng nếu nói đến sức chiến đấu.
Thôi, không nói nữa ……
Thang Cát tiếp tục nỗ lực tu luyện, còn Trương Đại chủ sứ thì tiếp tục nằm dài.
Nơi tệ hại, muốn ăn chút gì cũng khó quá.
Lại giống như ở vùng đất tinh thạch, ăn hoa quả rau xanh gì đó, theo lời của Hành Hành Kim thần sứ thì thứ này bổ lắm, biết bao nhiêu người muốn ăn mà không được.
Nhưng Trương Đại chủ sứ lại không thích ăn.
Bản chủ sứ ta lăn lộn đến giờ, không phải để ăn hoa quả.
Ta muốn ăn thịt!
Thịt to bự!
Trong lòng hét lên hai tiếng, cũng chẳng có tác dụng gì.
Đi gặp Hành Hành Kim thần sứ đi, tên này còn dám mang theo vẻ khinh thường nói:
- Trương chủ sứ, người ta đến cảnh giới của ngài rồi, không cần ăn cơm cũng được. Sao ngài còn tham ăn như vậy chứ.



Bạn cần đăng nhập để bình luận