Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 348. Tiếp tục nào! (2)



Chương 348. Tiếp tục nào! (2)





Chỉ có người của Thiên Ma Tông này là không có mắt, về phương diện cơ quan, tên nào cũng ngu ngốc, không có ai hiểu được.

Nếu không thì đã sớm lấy sách đến, Trương Mạc tự mình mày mò ra rồi.

Ưm, ở đây có tám phần khả năng là cơ quan mạnh nhất. Ồ, có thể đối thoại à, chỉ cần thế này, rồi thế này nữa.

Trương Mạc càng xem càng thấy đau lòng thay cho Đạo Ma. Có lẽ chiếc gương cơ quan này của Đạo Ma vào thời đại của hắn là một bảo vật vô cùng tinh xảo. Ngay cả khi rơi vào tay người khác, người khác cũng không thể sử dụng được.

Nhưng bây giờ thì sao, người ta đã có thể viết rõ ràng từng bộ phận của nó trong sách.

Kèm theo cả nguyên lý chế tạo, cách có thể thông qua việc nắm giữ cơ quan của một phủ đệ, đều được viết rõ ràng.

Cho dù ngươi không phải là bậc thầy về cơ quan, ngươi cũng có thể hiểu được đại khái.

- Được rồi, để Bản tông chủ thử xem, ta muốn gặp người, đến đây.

Bỗng nhiên, Trương Mạc hét lớn một tiếng.

Trên gương sáng lên.

Nhưng lần này, ánh sáng của chữ đến không rõ ràng lắm, dường như có chút vấn đề về kết nối.

Theo như lời của gương, thứ này có tốt hay không. Là xem chất liệu của viên đá quý kết nối và mức độ hoàn chỉnh của trận pháp.

Nếu khoảng cách quá xa, hoặc trận pháp dùng để kết nối giữa gương và viên ngọc bị hỏng, thì sẽ có thể xảy ra đủ loại vấn đề.

Trong đó bao gồm, âm thanh truyền không rõ ràng, hình ảnh mờ nhòe, méo mó.

Nhưng điều này đối với Trương Mạc mà nói, đều không đáng kể.

Hắn chỉ mở to mắt nhìn chằm chằm vào chiếc gương trước mặt.

Chết tiệt, chết tiệt. Quả nhiên có bóng người rồi, một nam một nữ này chính là Kim Mộc Bạch và Tà Tâm sao?

Trông cũng được phết!

Lão già họ Kim, ngươi tránh ra một bên, ta còn chưa nhìn rõ đây.

Phía sau cái này rung rung, trắng nõn, trông thật tuyệt.

Trong phủ đệ hư cảnh.

Sau suốt một ngày đêm chiến đấu, Kim Mộc Bạch và Tà Tâm sắp bị Minh phủ tướng đẩy vào tình thế tuyệt vọng.

Minh Phủ tướng bản thân thực lực, cũng chỉ ở khoảng Bá Nguyên tứ chuyển đến ngũ chuyển. Quỷ thân cường đại, cùng với quỷ viêm hủy diệt tất cả, có thể làm được thế như chẻ tre.

Nhưng dù có như vậy, thì cũng không ngăn cản được sự liên thủ của Tà Tâm và Kim Mộc Bạch.

Mấy lần, Kim Mộc Bạch và Tà Tâm đều đánh ra sự phối hợp khiến người ta phải kinh ngạc, trong nháy mắt tiêu diệt quỷ thân của Minh Phủ tướng.

Nhưng không lâu sau, quỷ khí lại từ bốn phương tám hướng bay tới, với tốc độ cực nhanh ngưng tụ lại thành thân thể.

Ngay cả quỷ viêm trên người cũng không hề giảm đi.

Liên tiếp ba bốn lần sau, Tà Tâm và Kim Mộc Bạch đã hoàn toàn hiểu rõ tình hình.

Mảnh đất dưới chân họ, bầu trời đầy sao rực rỡ trên đầu họ.

Tám phần mười chính là đặc thù chi vực của Minh Phủ tướng, Quỷ Đản vực.

Tên thì không hay, dễ đọc thành Quy Đản. Nhưng thực sự rất mạnh, phá không được chi vực này, thì Minh Phủ tướng chính là vô địch.

Trên người Tà Tâm và Kim Mộc Bạch, đã mang thương tích.

Trong đó, thương tích trên người Tà Tâm rất nặng, trúng một chiêu quỷ viêm tê không trảm của Minh Phủ tướng, vết thương từ eo bụng đến tận cổ.

Còn Kim Mộc Bạch thì toàn thân đều lõm xuống, đó là vết thương để lại do so quyền với Minh Phủ tướng.

Tuy không đến nỗi mất mạng ngay, nhưng cũng đau đến mức người chỉ biết nôn ra nước đắng.

Nếu hai người cứ tiếp tục như vậy, thì sớm muộn gì cũng bị bức vào chỗ chết.

Nhìn thấy Minh Phủ tướng lại một lần nữa tung ra tuyệt chiêu.

- Thiên hạ chi viêm.

Quỷ viêm mang theo tiếng gào thét của vô số vong hồn, thiêu đốt đại địa và không khí, biến phạm vi trăm trượng thành luyện ngục.

Tà Tâm nghiến răng, bốn cánh tay trước người, tạo thành lân giáp chi thuẫn để phòng thủ.

Còn Kim Mộc Bạch thì sắp trở thành một quả trứng vàng, cuộn tròn trên mặt đất.

Cuối cùng, cũng đã vượt qua được sự thiêu đốt của luyện ngục.

Kim Mộc Bạch nhảy vọt lên, nhưng không phải ra chiêu về phía Minh Phủ tướng, mà là hướng về mặt đất phía sau, vung ra một đạo kiếm khí hình bán nguyệt.

Đạo kiếm khí này tốc độ cực nhanh, bay vút đi.

Kim Mộc Bạch mở to mắt nhìn nó, dường như đang chờ đạo kiếm khí này đâm vào biên giới của thế giới.

Đáng tiếc, cho đến khi đạo kiếm khí biến mất, cũng không đụng được vào biên giới.

Minh Phủ tướng xoay tay, cắm cây chĩa viêm chi xuống đất, lớn tiếng nói:

- Muốn rời khỏi đây, chỉ có thể giết ta mà thôi!

Tà Tâm quát lớn:

- Chúng ta đã giết ngươi mấy lần rồi. Ngươi cũng chỉ dựa vào năng lực của quỷ vực mà thôi.

Minh phủ tướng lớn tiếng nói:

- Sai, ta không dựa vào năng lực của Quỷ vực mà dựa vào năng lực của chủ nhân. Mọi thứ ở đây đều do ông ấy thiết lập.

Tà tâm bị nghẹn lời, lười biếng không muốn tranh cãi với Minh phủ tướng nữa.

Nghiến răng, Tà tâm nói:

- Kim lão đầu, ta còn một chiêu, có lẽ có thể phá vỡ Quỷ vực. Nhưng ngươi phải cho ta mượn lực lượng của ngươi.

Kim Mộc Bạch trực tiếp nói:

- Được. Chỉ cần có thể phá vỡ là được.

- Tốt, vậy ngươi hãy đứng trước mặt ta!

Hai người vừa mới tạo dáng.

Màn sáng lại một lần nữa sáng lên. Minh phủ tướng đều từ từ quay đầu lại:

- Chủ nhân!

Khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng Trương đại ma đầu hiện ra.

Một khuôn mặt lớn kề rất gần.

- Làm gì vậy? Đánh nhau à? Sao không tiếp tục nữa!


Hết chương 348.



Bạn cần đăng nhập để bình luận