Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 914. Đêm ghé thăm (1)



Chương 914. Đêm ghé thăm (1)




Chỉ huy kiểu này dễ làm nhất.
Thắng thì tức là chỉ huy đúng.
Thua thì tức là thực hiện sai.
Nếu thực hiện đúng rồi mà vẫn thua thì sao?
Không có chuyện đó!
Nói là ngươi sai thì ngươi sai!
—— Trích từ Chương 5681, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Kiếp điện Phong Thích gật đầu nói:
- Đoạn đại nhân đã biết được kế hoạch của ngài, hắn bảo ta phối hợp với mọi hành động của ngài.
Tử Liêm ở bên cạnh cũng nói:
- Vực chủ cũng có ý như vậy.

Tả Thu cười nói:
- Vậy thì tốt quá. Long quân và Đoạn đại nhân đã đồng ý với kế hoạch này. Vậy đến lúc đó, hai vị sẽ đích thân tới chứ?

Phong Thích nói:
- Đoạn đại nhân sẽ phái phân thân tới. Đợi kế hoạch của ngài bắt đầu, chân thân của hắn sẽ ẩn núp ở một nơi khác.
Tử Liêm cũng nói theo:
- Vực chủ cũng có ý như vậy, nàng sẽ phái Hắc Vân Chi Long tới, nhưng chỉ làm nhiệm vụ tiếp ứng, sẽ không lộ diện. Dù sao thì Vực chủ vẫn đang trong thời gian hồi phục.
Tả Thu nói:
- Đủ rồi. Chỉ cần Long quân chịu tạo ra một chút động tĩnh, thu hút được Hành Kim thần sứ của Thần cung và Kiếm Ngô chủ sứ mới tới là được.

Tử Liêm gật đầu nói:
- Vực chủ bảo ta hỏi thêm một câu. Ngài dùng lời đồn để kích động Giác Mộc thần sứ Trương Lão Bát là một kế sách không tệ. Nhưng ngài có thực sự chắc chắn Trương Lão Bát sẽ đàm phán với ngài không? Nếu như hắn không đàm phán thì sao?

Tả Thu nghe vậy liền cười lớn.
Một lúc sau, Tả Thu nói:
- Yên tâm đi. Hắn nhất định sẽ đàm phán. Hơn nữa, ta chắc chắn hắn sẽ chọn dãy núi Tuyết phong làm nơi đàm phán. Với sự thông minh của hắn, không thể không biết được bên nào nặng bên nào nhẹ. Nếu thật sự để Giác Mộc chết, sau này hắn sẽ khó sống ở Thần cung. Dù chỉ là giả vờ, hắn cũng phải tới đàm phán.
Phong Thích có chút hiểu ra, cười nói:
- Ý của ngài là, hắn sẽ đàm phán, nhưng có lẽ không muốn đàm phán ra kết quả.
Tả Thu đáp:
- Không quan trọng. Mục tiêu của chúng ta là chỉ cần dụ hắn ra là được. Có hắn trấn giữ Long Xà quốc, kiên cố như tường đồng vách sắt, khó mà lay chuyển! Nhưng nếu dụ hắn ra được, chúng ta có thể thử chiếm lấy Long Xà quốc trước. Đến lúc đó, khiến hắn tiến thoái lưỡng nan, dãy núi Huyết phong trở thành nơi cô lập. Chúng ta có thể từ từ tiêu diệt hắn!

Tử Liêm cười ha ha nói:
- Nghe có vẻ như kế hoạch này có ít nhất bảy phần chắc thắng!
Phong Thích nói:
- Vậy có thể tàn nhẫn hơn nữa không, nhân lúc Trương Lão Bát ở dãy núi Tuyết phong, giết hắn luôn?
Tả Thu suy nghĩ một chút rồi nói:
- Có chút khó. Xem tình hình mà xử lý, nếu Trương Lão Bát không đủ cẩn thận, vậy thì bắt hắn lại. Nếu hắn cẩn thận, vậy thì chiếm lấy Long Xà quốc, xem hắn chọn cách nào.


Kéo dài tám ngày.
Không vướng bận chuyện vặt.
Về chuyện của Giác Mộc Thần Sứ, có thể có người sốt ruột, nhưng Trương Đại Tông chủ chắc chắn là người không sốt ruột nhất.
Mấy ngày nay, Khí Quân, Kiếm Ngô đại nhân đều phái người gửi thư đến, hỏi Trương Mạc có nên đi đàm phán không.
Giác Mộc Thần Sứ dù sao cũng là người có công lớn với Thần cung.
Cứ mặc kệ như vậy, hơi lạnh lòng người ta!
Trương Mạc thậm chí còn lười trả lời thư về chuyện này.
Lạnh lòng người ta?
Đưa hắn ta về, lúc đó mới là lạnh lòng bản Tông chủ. Biết đâu hắn ta tìm cơ hội giết chết bản Tông chủ, lúc đó lòng bản Tông chủ sẽ lạnh hẳn, không còn đập nữa.
Không trả lời tức là không trả lời.
Ai sốt ruột cũng không đến lượt bản Tông chủ sốt ruột.
Tiếp tục sống những ngày của mình, Trương Mạc vẫn chờ thư của Linh quan đại nhân.
Chuyện này, chỉ có Linh quan đại nhân xin lỗi hắn, rồi bảo đảm sẽ đưa Giác Mộc Thần Sứ về rồi đuổi hắn đi, hắn mới có thể đồng ý đàm phán.
Kết quả là không đợi được thư của Linh quan đại nhân, ngược lại lại đợi được người.
Đêm.
Trương Đại Tông chủ đang ngủ say, đột nhiên cảm thấy mặt mình có nước.
Đứng dậy ngay lập tức, Trương Đại Tông chủ định gọi người.
Chết tiệt, có thích khách!
Kết quả nhìn kỹ, thấy người đến quấn mình trong áo choàng dài, lúc này chỉ lộ ra nửa mặt, vẫn là nửa mặt trên.
Nhưng Trương Mạc vẫn nhận ra người đến, vì con mắt trên trán này quá quen thuộc.
Những người khác cũng không có ba con mắt, chỉ có thể là người Trương Mạc quen biết, chủ sứ Linh quan đại nhân! Ngụy trang của ngươi, về cơ bản là không có!
- Linh quan đại nhân?
Trương Mạc hỏi.
Linh Quan đại nhân lúc này mới cởi áo bào, kéo ghế đến ngồi cạnh giường Trương Mạc nói:
- Mão Nhật thần sứ, mấy ngày nay không thấy, ngươi dạo này thế nào?
Trương Mạc giơ tay nói:
- Dừng, dừng, dừng. Linh quan đại nhân, mục đích đến của ngài, ta cũng biết. Đừng vòng vo nữa, ta vẫn luôn đợi thư của ngài, kết quả không ngờ ngài lại đích thân đến. Sao vậy, bên ngoài không cần chủ sứ trấn giữ à?
Linh quan đại nhân ra hiệu cho Trương Mạc nhỏ giọng, nói:
- Ta vốn không nên đến. Nếu để Thượng chủ biết, e rằng sẽ rất tức giận. Nhưng không còn cách nào khác, ai bảo Giác Mộc Thần Sứ là do ta phái đến chứ? Ồ, ta cũng không ngờ lại thành ra thế này. Hết chương 914.



Bạn cần đăng nhập để bình luận