Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 54. Phản bội (1)



Chương 54. Phản bội (1)





Ta cảm thấy gần đây mình viết văn ngày càng hay hơn, ta đưa bài thơ của mình cho bọn người lão Dương xem.

Họ đều nói ta là quỷ thơ đương đại.

Ha ha ha, khiêm tốn thôi, khiêm tốn thôi, ta không bao giờ thích khoe khoang.

— Trích từ Chương 6667, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.



Chính là Sư Ma thật vất vả công phá cửa thành, đang giết đến nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly.

Hắn ở xa xa thấy được Thiên phủ các nổ tung, cho nên vội vàng vọt tới, cho rằng mình có thể nhìn thấy liên quân chính đạo đang hốt hoảng, để hắn hưởng lạc cho việc đồ sát..

Nhưng sau khi đến nơi, thứ đầu tiên hắn nhìn thấy chính là nam tử lơ lửng giữa không trung, tông chủ của Thiên Ma tông Trương Mạc.

Hắn làm sao ở đây?.

Khi Sư Ma nhìn thấy Trương Mạc, hắn cảm thấy như có một chậu nước lạnh dội từ đầu xuống. Trái tim đang sục sôi của hắn bỗng chốc trở nên lạnh lẽo.

Lại đảo mắt sáng nhìn thấy Vân Phiến công tử kìm nén tức giận, Sư Ma đột nhiên cảm thấy không ổn.

Không ổn, đây là một cái bẫy. Thiên Ma tông và liên quân Chính đạo hợp tác với nhau, hai người đang ở đây chờ hắn.

Trong lòng giật mình, Sư Ma cảm thấy chính là như vậy.

Còn có một khả năng nhỏ, đó là Thiên Ma tông và liên quân Chính đạo có quan hệ mờ ám, nhưng vô tình bị hắn phát hiện.

Hai trường hợp này, dù là trường hợp nào, đều cho thấy hắn sẽ phải song song bị Thiên Ma tông và liên quân Chính đạo tấn công.

Chạy!

Phản ứng đầu tiên của Sư Ma là chạy, có Thiên Ma tông ở đây, hắn không có nửa phần trăm khả năng chiến thắng.

Nâng tay, Sư Ma trực tiếp dùng tuyệt chiêu.

Long Lân Công, Ma Long Nộ!

Hai tay hóa thành vuốt rồng vươn ra, ma nguyên hóa thành giao long, thô to mấy trượng, dài mười trượng, lao thẳng giết đến Vân Phiến công tử.

Sư Ma không dám ra tay với Trương Mạc, chỉ có thể dùng tuyệt chiêu để ngăn cản Vân Phiến công tử đang tụ khí.

Vân Phiến công tử vốn nhắm vào Trương Mạc, nhưng không ngờ Sư Ma lại ra chiêu quyết đoán như thế.

Không còn cách nào khác, Vân Phiến công tử lập tức chuyển hướng ra chiêu với Sư Ma.

Tụ nguyên kiếm khí, cách không chém!

Bùm!

Ầm!

Một luồng kiếm khí vô hình phát ra trước, đánh bay Sư Ma, máu tươi từ ngực bắn ra.

Nơi Vân Phiến công tử đứng thì bị giao long của Sư Ma đánh tan, bản thân Vân Phiến công tử cũng bị trọng thương, ngã xuống đất, miệng liên tục phun máu.

- Rút lui! Là mai phục. Ma tu chết tiệt!

Vân Phiến công tử không màng đến vết thương của mình, vội vàng hét lên với bọn người Thôi trưởng lão trên mặt đất.

bọn người Thôi trưởng lão nhìn thấy Sư Ma ra tay, còn Trương Mạc trên bầu trời vẫn đứng im như đang xem kịch. Sao còn không hiểu tình hình hiện tại.

Song ma liên thủ, thành đã bị phá, nếu không rút lui thì chỉ còn đường chết.

Rút lui!

Thôi trưởng lão rưng rưng hét to, tất cả tu sĩ trong liên minh chính đạo bắt đầu bỏ chạy.

Bọn người Dương Sở đuổi theo một hồi chém loạn, lại giết chết thêm vài võ giả Chính đạo.

- Haha, lão cẩu Chính đạo chạy rồi.



- Lão ma, lão ma đầu chết tiệt. Ngươi thậm chí còn tính đến cả điều này sao?

Vừa ôm ngực, Sư Ma vừa điên cuồng bỏ chạy.

Lùi đến gần bức tường thành, Sư Ma vung tay về phía bọn người quân sư chó đầu.

- Rút!

Quân sư chó đầu, Hắc bào, mập mạp và những ma tu khác đang truy đuổi quân liên minh chính đạo, nghe Sư Ma hét lên một tiếng, đều cảm thấy vô cùng khó hiểu.

- Rút?

- Tại sao phải rút, đã tấn công vào rồi, tại sao phải rút!

- Vất vả lắm mới đánh được tới đây!

- Ài, đúng là mẹ nó biệt khuất!

Sư Ma nói rút, họ cũng không dám không nghe.

Quân sư chó đầu và Hắc bào nhìn nhau, sau đó quân sư chó đầu nói:

- Vừa nãy ta thấy hình như hắn bị thương rồi!

Hắc bào gật đầu nói:

- Đúng vậy, còn bị thương không nhẹ.

- Khi công thành, hình như là ma tu của Thiên ma tông đã giúp mở cửa thì phải!

- Hình như là vậy. Xem ra Thiên ma tông đã chuẩn bị từ lâu rồi.

- Quả nhiên, tông chủ của Thiên ma tông vẫn đáng tin cậy hơn.

- Vậy chúng ta phải làm sao?

- Theo ngươi thì sao?

Hai người đều có suy nghĩ trong lòng, cùng nhau gật đầu, lúc này mới theo những ma tu khác nhanh chóng rút khỏi huyện Tiểu Thánh.

Trên đường phố, trước cổng thành, tiếng ồn ào nhanh chóng yếu đi.

Trương Mạc vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khiến hắn có chút không hiểu nổi.

Sư Ma đâu? Vân Phiến công tử đâu? Sao đều biến mất rồi?

Ban đầu Trương Mạc cảm thấy mình hôm nay chắc chắn sẽ chết. Ý định đầu hàng ngu ngốc của hắn đã biến hắn thành một con cừu béo, đưa đến tận miệng người khác.

Nhưng kết quả là, con cừu béo không chết, sói đều chạy mất.

Không hiểu, không hiểu nổi?

Hắn phải tìm người hỏi xem, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Thu hồi Bất động như sơn, khi còn cách mặt đất vài thước, lại một lần nữa phát động.

Có kinh nghiệm lần trước, lần thứ hai thì thuần thục hơn nhiều. Lần này Trương Mạc không ném ghế xuống trước nữa, vừa giữ được vẻ ung dung lại vừa dừng lại vững vàng.

Đợi mười hơi thở, lại giải trừ Bất động như sơn. Trương Mạc vẫy tay, một chấp sự của Thiên ma tông nhanh chóng chạy tới, chính là lão Lý.

- Bây giờ tình hình thế nào?

Trương Mạc nhẹ giọng hỏi.

Hết chương 54.



Bạn cần đăng nhập để bình luận