Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 234. Suối nước nóng (2)



Chương 234. Suối nước nóng (2)





Ba ba ba!

Nguyệt Ma nhẹ nhàng vỗ tay, sau đó cất cao giọng nói:

- Trương tông chủ hôm nay lại để cho lão phu mở rộng tầm mắt. Bất quá Trương tông chủ, lần sau ngài làm loại chuyện này, có thể nói trước một tiếng hay không. Tạo thành ngộ thương sẽ không tốt!

Nói xong, Hùng Vô Địch, Diệu Ly, Trần Tiểu Tiểu, còn có Lục Cửu Mệnh đều nhìn về Trương Mạc.

Ánh mắt của bọn hắn đều không khác mấy, đều có thể nhìn ra Trương Mạc là có ý gì.

- Nếu không phải đánh không lại ngươi, chúng ta sớm đã làm thịt ngươi!

Trương Mạc giơ cao hai tay, nói:

- Ngoài ý muốn, ngoài ý muốn, đều là ngoài ý muốn.

Nguyệt Ma khẽ cười một tiếng nói:

- Ở trước mặt Trương tông chủ ngài, tất cả tràn đầy đều là ngoài ý muốn, ha ha. Quả nhiên là người nổi danh thiên hạ thì không phải hư danh a!

Trương Mạc rất muốn nói câu nói này không đúng, bởi vì hắn hiện tại cũng cảm giác có chút hư.

Mẹ nó, các ngươi đừng dùng loại ánh mắt muốn ăn người này nhìn ta được không?

Ta sẽ sợ!

Nguyệt Ma xoay người nói:

- Tốt, chư vị, chúng ta nên đi đến địa phương kế tiếp. Nơi này giao cho thủ hạ ta là được, bọn hắn sẽ xử lý sạch sẽ, cam đoan không chậm trễ bàn tiệc.

Đám người đuổi theo bước chân Nguyệt Ma, rời đi đấu thú trường.

Trương Mạc cố ý lui ở phía sau, nhìn cả đám phía trước, nhẹ giọng nói với Dương Sở:

- Dương Sở, tại sao ta cảm giác từng người bọn hắn đều là sắc mặt khó coi. Là bổn tông chủ quá đẹp trai, để bọn hắn ghen ghét?

Sắc mặt Dương Sở quái dị, hắn rất muốn trả lời, tông chủ, thật ra là ngài vô sỉ để bọn hắn khó chịu.

Nhưng trầm mặc chốc lát, Dương Sở cũng chỉ có thể gật đầu nói:

- Hẳn là thế.

Trương Mạc cắn răng nói:

- Cảm giác càng ngày càng nguy hiểm. Nguyệt Ma lão gia hỏa kia muốn đối phó ta, ta cũng rất khó chạy. Lại thêm đám người này, bổn tông chủ chẳng phải mọc cánh khó thoát?

Dương Sở nói khẽ:

- Tông chủ, thật ra ngài lại điệu thấp một chút liền tốt.

Trương Mạc cau mày nói:

- Ta còn chưa đủ điệu thấp sao? Trên đường ta đi từ đầu tới đuôi đều rất điệu thấp.

Dương Sở một mặt vô tội nói:

- Tông chủ, ngươi thế nhưng là giết không ít ma tu, còn cầm bảo vật của Nguyệt Ma, thậm chí vừa mới còn để mọi người...

Trương Mạc đánh gãy lời Dương Sở, nói:

- Không cần để ý những chi tiết này. Thôi, nghe ta, ngươi tìm người bắt đầu thu thập lông tóc trên đất cho ta, ta có chỗ dùng. Tốt nhất phân rõ ràng cho ta, là của ai. Rõ chưa?Đây là chuyện trọng yếu nhất đẳng.

Dương Sở mắt sáng lên, nói:

- Yên tâm, tông chủ. Ta đi an bài ngay!

Trương Mạc gật gật đầu, trong lòng thở dài một tiếng.

Ai, vì mạng sống, hắn không thể không làm nhiều chút chuẩn bị.

Làm tông chủ, áp lực quá lớn.

Giữa trưa ta phải ăn nhiều thêm một phần mới được.

...

Đám người tiếp tục đi dạo ở trong núi, Nguyệt Ma đại nhân thật đúng là không phải chỉ nói suông, đã nói muốn chiêu đãi chư vị hảo hảo chơi đùa, thật là cái gì đều an bài.

Sau khi kết thúc thưởng bảo, xem thú, tiếp đó Nguyệt Ma đại nhân thế mà còn mang theo mọi người đi tới địa phương chuyên môn mở trong núi, đi thưởng thức ca múa.

Ăn trái cây không biết tên của Hắc Phong Lĩnh, ngồi xuống thưởng thức mỹ nhân áo đen dáng người thước tha khiêu vũ dưới thác nước, cũng có một phen cảnh trí đặc biệt.

Thậm chí sau khi xem xong, Nguyệt Ma còn hào hứng, mời chư vị cùng nhau đánh đàn làm khúc.

Chuyện phong nhã như thế này, triệt để vô duyên cùng Trương Mạc.

Cũng may ở đây cũng có không ít loại người thô tục, Trần Tiểu Tiểu, Hùng Vô Địch, Lục Cửu Mệnh đều là thất khiếu thông lục khiếu giống nhau như đúc.

Còn lại, dốt đặc cán mai a!

Duy nhất có thể phụ họa cùng Nguyệt Ma cũng chính là Diệu Ly.

Hai người một người đánh đàn, một người thổi sáo.

Đừng nói, đứng nơi xa xem xét, thật đúng là giống tu sĩ chính đạo.

Đương nhiên, nếu như Dương Sở không ngăn hắn thì tốt hơn.
Trương Mạc thật ra rất muốn phú một câu thơ.

Ai, quá đáng tiếc.

Làm xong chuyện phong nhã, đám người lại đi ăn cơm nghỉ trưa, một hồi đi dạo đã đến buổi trưa.

Lần này, Nguyệt Ma lại dẫn bọn hắn đi tới huyệt động chỗ sâu trong Hắc Phong Lĩnh.

Đi qua thông đạo cong cong quấn quấn dưới lòng đất, một động phủ độc đáo đập vào mi mắt.

- Chư vị, đây là lễ vật tốt nhất lão phu chuẩn bị cho mọi người. Nơi khác không gặp được, chạy bằng khí tuyền!

Nguyệt Ma khẽ cười một tiếng, sau đó tiếp tục nói:

- Suối này chính là thiên địa hình thành tự nhiên, động thiên phúc địa tuyệt hảo thứ nhất dành cho tu luyện. Không chỉ có linh khí dư dả, càng quan trọng hơn là, nước bên trong đi qua hắc phong đặc biệt của Hắc Phong Lĩnh tác động ngàn vạn năm, tự thành động phun, ngưng tụ ra to to nho nhỏ mười mấy vòng xoáy suối nước nóng. Lão phu cải biến khí khảu, chỉnh hợp, trở thành định, kinh, dũng ba khu. Trong đó Định Tự tuyền là chỗ lão phu hiện tại tu luyện. Hai nơi khác, chư vị một mực hưởng dụng. Trong đó diệu dụng vô tận, không nói thăng công vượt biên, cũng có thể ích thọ duyên niên, cường hồn cố bổn.

Trương Mạc nghe đều động tâm.

Mấy vị ma đầu khác càng nói cám ơn liên tục.

- Chư vị, mời!

Nguyệt Ma đưa tay ra mời, sau đó tự mình tiến vào động phủ, thẳng đến cửa chữ Định bên trái.

Trương Mạc không nói lời nào, hắn dự định nhìn những người khác làm sao chọn.

Nếu có thể, hắn thật không muốn ở cùng một chỗ với đám người này.

Hết chương 234.



Bạn cần đăng nhập để bình luận