Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1327 - Tiếp tục tìm người! (2)



Chương 1327 - Tiếp tục tìm người! (2)




Lần này là thật sự bị lừa rồi.
Cảm giác này chính là cái gọi là trùng sinh sao.
Thà rằng bị người ta móc ra từ trong mông còn dễ chịu hơn.
Ta không chơi nữa, ta muốn về nhà.
A a a a a a.
…….
Bên ngoài, lão Trọc bọn họ vẫn còn đang hâm mộ không thôi.
- Lần này Tông chủ lợi hại rồi, vừa có Long noãn vừa có Huyết Mạch Nguyên Long, sau này không cần sợ chết nữa.
- Thánh Sứ đại nhân, Huyết Mạch Nguyên Long kia rốt cuộc có tác dụng gì? Có thể giải thích cho chúng ta hiểu rõ một chút được không?
- Đúng vậy, đúng vậy, Thánh Sứ đại nhân, người nói một chút đi.
Mấy người khom lưng uốn gối nhìn Thương Di.
Thương Di vốn dĩ không muốn nói chuyện với đám Ma tu này, mất mặt.
Nhưng nhìn đến việc bọn họ rất biết điều, còn đưa tới một ít bảo vật của Vực sâu, ví dụ như Nham Thạch noãn, nên nàng cũng xuôi lòng.
Thương Di vừa thu đồ vào, vừa chậm rãi nói:
- Huyết Mạch Nguyên Long có rất nhiều công dụng thần diệu. Đối với yêu vật Vực sâu mà nói, bọn chúng có thể có được một phần huyết mạch của Nguyên Long, sau này đối với phần lớn yêu vật Vực sâu, đều có Long uy của Cổ Long. Đối với người tu luyện mà nói, nó còn có thể nâng cao tu vi, cường hóa nhục thân, tăng thêm thọ nguyên vân vân, ít nhất tử vong sẽ cách xa ngươi hơn một ngàn năm.
Lão Trọc bọn họ hít vào một ngụm khí lạnh.
Nghe qua thì đúng là bảo vật tuyệt đỉnh.
- Tông chủ thật sự là quá ngưu bức!
Lão Trọc xoa xoa tay, nhìn về phía các vị trưởng lão Long Nhân tộc cách đó không xa.
Giờ phút này không cần hỏi cũng biết, lão Trọc bọn họ nhất định là lại nảy sinh ra rất nhiều ý đồ xấu xa.
Rất có thể là vẫn còn muốn ra tay với đám Cổ Long kia, kiếm thêm một chút Huyết Mạch Nguyên Long nữa đây.
Thương Di liếc mắt nhìn bọn họ một cái, nói:
- Các ngươi đừng có mà mơ tưởng hão huyền. Chỉ bằng chút thực lực ấy của các ngươi, có được Huyết Mạch Nguyên Long cũng chỉ có kết cục nổ tan xác mà chết. Hừ, không có đủ tu vi, cho các ngươi bảo vật, các ngươi cũng không nhận nổi. Giống như Long Uyên noãn vậy, các ngươi có thể hồn phách ly thể sao? Có thể phi hồn huyết tích sao? Có hiểu tàn hồn đào thoát, kim thiền thoát xác sao? Những thứ này các ngươi đều không làm được, Long Uyên noãn đến tay các ngươi cũng chỉ là đồ bỏ đi. Tàn hồn của các ngươi cũng không trở về đây được, bí pháp của Cổ Long Vực sâu các ngươi cũng không biết, làm sao khởi động trùng sinh. Các ngươi còn kém xa lắm.
Thương Di hung hăng đả kích bọn họ một trận.
Nghe xong, lão Trọc bọn họ lập tức ánh mắt liền tối sầm lại.
Thì ra là thế, phiền phức như vậy sao.
Khó trách, trong truyền thuyết ngay cả Long Quân cũng phải ở lại Vực sâu mới có thể phục sinh.
Thì ra là cần nhiều năng lực như vậy, còn có nhiều thủ đoạn như vậy.
Tông chủ thì tự nhiên là không thành vấn đề.
Rốt cuộc Tông chủ biết bao nhiêu thứ, trên đời không ai có thể hiểu rõ.
Nhưng bọn họ những Ma tu này, nói thật, người hiểu rõ những thứ này thật sự không có mấy ai. Ít nhất những người lần này đi theo lão Trọc, đều không được.
Thôi vậy, quả nhiên bảo vật tốt cũng phải xứng với chủ nhân tốt.
Mất đi hứng thú, lão Trọc bọn họ….
Mọi người bèn ngồi phịch xuống đất, bắt đầu tán gẫu. Chẳng ai biết khi nào thì Tông chủ mới xong việc. Cao thủ bế quan, mười ngày nửa tháng là chuyện thường tình. Lão Trọc và đầu Trâu cũng chuẩn bị tinh thần ở lại đây thêm vài hôm.
Bỗng một Long Nhân chạy tới, tay cầm một vật nhỏ, miệng không ngừng la hét ‘Ước nguyện, ước nguyện’.
Hắn chạy đến chỗ Trưởng lão, hổn hển:
- Bắt được một con thú quái lạ!
Chưa dứt lời, Lão Trọc và đầu Trâu đã lao tới.
- Đừng động vào, đây là đồ của Tông chủ bọn ta! Tìm Tiểu Long!
Long Nhân Trưởng lão nghe vậy bèn đưa vật nhỏ cho Lão Trọc:
- Tìm Tiểu Long? Là người mà Huyết Nhật đại nhân muốn tìm sao?
Lão Trọc gật đầu lia lịa:
- Đúng rồi! Đây là vật truy tung của Tông chủ, nhờ nó mà chúng ta mới tìm được đến đây.
Long Nhân Trưởng lão ngạc nhiên:
- Ta còn tưởng tìm người chỉ là cái cớ của Tông chủ các ngươi, không ngờ là thật! Vây nó còn dùng được không? Chúng ta có thể giúp các ngươi tìm, chúng ta cũng không muốn có kẻ khả nghi trà trộn vào đây.
Đầu Trâu cười lớn:
- Vậy thì tốt quá! Nếu các vị nguyện giúp đỡ, chúng ta vô cùng cảm kích. Đợi Tông chủ xuất quan, nhất định sẽ báo tin vui này cho ngài ấy.
- Phải, phải! Vậy mau đi theo ta!
- Đi thôi!
- Không thành vấn đề!
Lão Trọc vừa dứt lời, liền ném cái bình nhỏ đang tự đập vào người mình xuống đất.
Cái bình vừa chạm đất, lập tức lăn đi.
- Ước nguyện, ước nguyện, ước nguyện!
Long Nhân Trưởng lão nghe tiếng kêu của cái bình, cảm thấy thật khó tin. Cái thứ gì đây, lại còn biết nói? Lại còn kêu ‘Ước nguyện’? Vị tân nhiệm Huyết Nhật chi chủ này, chẳng lẽ...
Không dám nghĩ thêm, mọi người vội vàng đuổi theo.
Cái bình lăn một mạch về phía trước, Long Nhân Trưởng lão phải liên tục gào lên cho những Long Nhân khác tránh đường.
Nghe vậy, đám Long Nhân đang hóng chuyện cũng tò mò đi theo. Đoàn người càng lúc càng đông, nối đuôi nhau đi theo cái bình.
Chẳng mấy chốc, bọn họ đã quay trở lại cái hang động quen thuộc.



Bạn cần đăng nhập để bình luận