Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 182. Kế hoạch cuối cùng



Chương 182. Kế hoạch cuối cùng





Ta vô liêm sỉ quá.

Lại còn vô tâm vô phế.

Lẽ ra cân nặng phải rất nhẹ mới đúng chứ?

- Trích từ Chương 6191, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần/.

Một nơi nào đó trong quận thành, nhà an toàn ngầm của Phục Thanh Hội.

- Lão tam, sao ngươi lại chết thế này!

Tần Phong ôm xác Ngũ Thế Quyền khóc nức nở, vừa nói vừa định lấy dao khắc lên người mình.

Lôi Vĩnh vội vàng ngăn hắn lại, giọng khàn khàn nói:

- Lão nhị, đừng khắc nữa, khắc nữa thì một mình ngươi sẽ tình sâu nghĩa nặng mất.

Tần Phong khóc lóc thảm thiết:

- Đại ca, báo thù. Nhất định phải báo thù, lão ăn mày chết tiệt đó, hắn đã nhiều lần phá hoại kế hoạch của chúng ta. Còn giết cả lão tứ và lão tam, hắn chính là đồng bọn của ma đầu.

Lôi Vĩnh đầu óc cũng có chút rối loạn, lắc đầu nói:

- Không giống lắm, loại người này nếu thực sự là đồng bọn của ma đầu thì sao hắn lại chạy trốn. Thôi, nhìn bộ dạng của hắn thì chắc là trúng Đồ Long độc, lúc này đã chết rồi.

Tần Phong lau nước mắt, nói:

- Ma tu bên ngoài đang truy bắt hắn. Đại ca, ngươi nói xem có phải là cố ý không, vu khống bắt trộm. Lại là âm mưu của Trương Ma Đầu!

Lôi Vĩnh nhìn Tần Phong nói: - Có thể như vậy không?

Tần Phong thấy mình nghĩ có lý, hắn đứng dậy bắt đầu đi đi lại lại:

- Ta hiểu rồi, ta biết rồi. Tất cả đều là do Trương Ma Đầu tính toán, hắn đã sớm biết kế hoạch của chúng ta, cũng biết kế hoạch của lão ăn mày đó. Hắn cố tình để lộ sơ hở, dụ chúng ta mắc bẫy. Vì vậy chúng ta mới thua thảm hại như vậy. Đúng rồi, đại ca, trong số chúng ta có nội gián!

Lôi Vĩnh nhìn mình, rồi lại nhìn Tần Phong.

Xòe hai tay ra, Lôi Vĩnh nói:

- Suy đoán của ngươi có phải hơi hấp tấp rồi không?

Tần Phong bắt đầu nhìn Lôi Vĩnh từ trên xuống dưới.

Ngay lập tức, Lôi Vĩnh bị ánh mắt nghi ngờ của hắn làm cho tức giận, cởi giày ra, Lôi Vĩnh xông lên là một chiêu.

- Đế giày tát thẳng mặt!

Lôi Vĩnh lớn tiếng nói:

- Trừng mắt, trừng mắt với ta nữa xem. Chỉ còn hai chúng ta thôi, ngươi muốn nói ta là nội gián đúng không? Có phải đầu óc ngươi cũng bị dao khắc rồi không, trí tuệ ít ỏi đó đều bị cắt mất rồi phải không.

Tần Phong ấm ức nói: - Dù sao thì ta không phải nội gián!

Lôi Vĩnh tức giận lại tặng cho hắn một bộ liên hoàn tát thẳng mặt.

Đánh xong, Lôi Vĩnh nghiến răng nói:

- Xóa hết những suy đoán vô ích đó đi. Ta thà tin rằng chúng ta bị Trương Ma Đầu nhắm đến, chứ không muốn tin rằng trong số bốn người chúng ta có ai là nội gián. Hai lần thất bại, đều là do lão ăn mày đó, nếu hắn thực sự chưa chết, lần sau gặp lại hắn, việc đầu tiên phải làm là giết chết hắn!

- Đúng vậy, đại ca. Phải giết chết hắn trước đã! Nhưng chúng ta còn có lần sau nữa không?

Tần Phong có chút tuyệt vọng, hắn luôn cảm thấy đời này không thể đối phó được với Trương Ma Đầu.

Bất kể Trương Ma Đầu dùng thủ đoạn gì, nhưng kết quả là họ đã mất đi hai người huynh đệ tốt, còn Trương Ma Đầu thì không hề hấn gì.

Bây giờ, Đồ Long độc cũng không còn. Với thực lực của hai người họ, ước chừng là ngay cả thuộc hạ của Trương Ma Đầu cũng đánh không lại, huống chi là giết chết Trương Ma Đầu.

Lôi Vĩnh từ từ lại lấy ra từ trong tay áo một tờ giấy:

- Kế hoạch thứ ba!

Tần Phong vội vàng nhận lấy tờ giấy, mở ra xem, nhưng lại phát hiện đó là một cái tên.

- Bao Huy! Đây là ai?

Tần Phong không hiểu hỏi.

Lôi Vĩnh đáp:

- Đây là nội gián mà Liên quân Chính đạo cài vào Thiên Ma tông lúc trước, lúc đó toàn nhờ hắn truyền tin tức các loại về cho Liên quân Chính đạo, coi như là di sản cuối cùng mà Liên quân Chính đạo để lại cho chúng ta.

Tần Phong kinh hô:

- Là tên giết chết Vân Phiến công tử kia?

Lôi Vĩnh trừng mắt:

- Gọi gì mà giết chết. Vân Phiến công tử không được là vì kế hoạch của hắn bị Trương Ma đầu nhìn thấu hết, không phải vì tin tức không chính xác. Có thể kiên trì lâu như vậy dưới tay Trương Ma đầu mà không bị bại lộ, Bao Huy đã hoàn thành hết những gì mình có thể làm rồi. Bây giờ chúng ta phải nghĩ cách liên lạc với hắn, để hắn đưa chúng ta trà trộn vào nội bộ Thiên Ma tông, ít nhất cũng phải vào phủ Quận thủ, có thể nghĩ cách gặp được Trương Ma đầu, rồi thì...

Lôi Vĩnh lấy ra một chiếc nhẫn, màu trắng nhạt, có ánh sáng nhàn nhạt.

Tần Phong hỏi:

- Đại ca, đây là gì vậy?

Lôi Vĩnh đáp: - Bảo vật của Thanh Môn, Điểm Thương giới.

- Điểm Thương? Có tác dụng gì?

Tần Phong lại hỏi.

Lôi Vĩnh đáp:

- Nghe nói qua Thiết vương Chu gia của quận thành không? Đây chính là linh bảo giúp gia tộc bọn họ quật khởi. Sau đó bị Thanh Môn chúng ta đoạt lấy, mãi đến khi tông môn diệt vong mới truyền đến tay ta. Lần trước chúng ta thoát chết khỏi tay lão ăn mày già kia là nhờ nó.

Tần Phong kinh hô:

- Ồ, vụ nổ lớn lần đó là do nó gây ra à? Vậy đây là một chiếc nhẫn tạo nổ sao?

Hết chương 182.



Bạn cần đăng nhập để bình luận