Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 378. Đạo Ma báo thù! (2)



Chương 378. Đạo Ma báo thù! (2)




- Đúng vậy, Cẩu gia, ngài chỉ cần nhắc nhẹ một câu, bảo vật của Hắc bào trưởng lão đã được chuẩn bị xong, thật là thần kỳ!
- Tội nghiệp cho tông chủ, còn tưởng Hắc bào trưởng lão sắp chết rồi chứ.
Nghe vậy, lão cẩu đột nhiên nhìn về phía ma tu lên tiếng cuối cùng, rồi từng chữ từng chữ nói:
- Hắc bào trưởng lão chính là sắp chết rồi. Bổn trưởng lão giúp hắn đòi bảo vật, là bổn phận. Tông chủ nguyện ý cho, là đại lượng vô biên.
Lão cẩu trực tiếp nhìn ma tu này đến nỗi trán đổ mồ hôi, sau đó nhẹ nhàng vẫy tay nói:
- Kẻ ngu không biết nói, kéo xuống, xử lý đi.
Một đám người trực tiếp tiến lên lôi tên ma tu này đi, một lát sau, tiếng kêu thảm thiết dần dần biến mất. Một ma tu không biết nói, hoàn toàn biến mất khỏi thế gian.
Lão cẩu nâng tách trà lên nhấp một ngụm rồi nói:
- Làm việc ở Bổn tông, phải cẩn thận đấy!
Tất cả các ma tu khác đều đồng thanh đáp.
Rời khỏi thư lâu, Trương Mạc khoanh tay sau lưng, tiếp tục đi loanh quanh trong phủ quận thủ.
Tiếp theo, hắn định đi đến võ trường xem thử, hình như Hùng Vô Địch gần đây đều ở đó.
Phải nói là, tên Hùng Vô Địch này, trong đám ma tu, còn có chút sức hút.
Vốn dĩ trong Thiên Ma tông có nhiều lão nhân rất coi thường Hùng Vô Địch, Diệu Ly bọn họ.
Kết quả là khi Hùng Vô Địch xuất hiện, hắn lại sẵn sàng huấn luyện, giảng dạy ma công cho ma tu. Lập tức thu hút được nhiều lão nhân trong Thiên Ma tông.
Không mất nhiều thời gian, hắn đã hòa nhập với mọi người, đi đến đâu, hiện tại các ma tu trong Thiên Ma tông đều cung kính gọi hắn một tiếng Hùng gia, quả thực có chút bản lĩnh.
So sánh ra thì, Diệu Ly kém xa. Nhưng may là, Diệu Ly là ‘ma tu nữ’, mọi người thấy nàng ta đẹp nên cũng chẳng nói gì.
Đúng là, thời buổi này, đẹp trai, xinh gái chính là chân lý.
Bổn tông chủ đã sớm nhận ra điều này, bởi vì Bổn tông chủ chính là dựa vào nhan sắc mới làm được tông chủ.
Đến võ trường, quả nhiên chỉ liếc mắt đã thấy Hùng Vô Địch đang huấn luyện ma tu.
Chỉ có điều phương pháp huấn luyện của hắn, có hơi khó coi.
- Đứng nghiêm, đều cho lão tử, ngoan ngoãn đứng nghiêm!
- Á! Á! Kêu, đều cho lão tử kêu to lên!
- Đúng vậy, dùng sức, dùng sức nữa.
- Rất tốt, sắp không chịu nổi rồi à, đúng vậy, cố gắng thêm một chút nữa!
- Á! Đẹp lắm, làm tốt lắm!
Chỉ nghe giọng nói, Trương Mạc có thể nghĩ ra một trăm tám mươi mấy cảnh tượng hấp dẫn.
Nhưng cảnh tượng thực tế là, một đám ma tu, từng đôi một đứng yên, sau đó điên cuồng tấn công đối thủ của mình, nhìn bộ dạng đó, không đánh chết thì không thể dừng.
Ma nguyên tứ tán, quyền quyền đến thịt, máu tươi tung tóe.
Nói thật, từ lâu đã nghe nói ma tu luyện thể tàn khốc hơn chính đạo, hôm nay tận mắt chứng kiến, quả nhiên là như vậy.
Nếu một đệ tử của chính đạo rèn luyện cơ thể của mình, người đó sẽ thấy nhiều nhất là máu. Bộ não ở đây gần như sắp lộ ra rồi.
Trương Mạc thấy có một ma tu, đầu đã bẹp dí, thế mà vẫn còn đánh.
Hắn không phải thi quỷ chứ!
Trương Mạc bước tới, lập tức tất cả mọi người có mặt đều dừng lại.
- Tông chủ!-
- Gặp qua tông chủ!
Vốn dĩ Hùng Vô Địch mặt mày dữ tợn đều chạy nhanh lại, nói:
- Tông chủ, sao người lại đến đây?
Trương Mạc cười nói:
- Xem thử thôi. Ngươi dạy rất tốt, rất ít ma tu nào chịu dạy đệ tử. Không ngờ, ngươi lại là người có tâm.
Hùng Vô Địch đỏ mặt, may là nhiều lông che mất, cũng không nhìn thấy.
Hắn đâu phải thích dạy đệ tử, hắn là một thân sức lực không có chỗ phát tiết, lấy cớ dạy đệ tử, mỗi ngày đánh người chơi.
Nhưng tông chủ đã nói như vậy, đương nhiên hắn cũng không giải thích.
Cho dù là ma tu, thì cũng có thể cao thượng một lần chứ.
- Tông chủ khen quá rồi. Cũng chỉ là chuyện vặt thôi mà!
Có hàng không khoe, hết hạn vô hiệu.
Hùng Vô Địch rõ ràng cũng là lão làng trong khoản này.
Trương Mạc nói xong liền muốn đi, thấy đánh nhau đúng là chẳng có gì thú vị. Vốn còn muốn xem Hùng Vô Địch luyện ma công thế nào.
Bây giờ nhìn lại, luyện theo kiểu này thì đến chó cũng chẳng thèm luyện.
Não của bổn tông chủ quý giá lắm đấy.
- Được rồi, các ngươi tiếp tục luyện, bổn tông chủ tiếp tục đi dạo!
Vẫy tay, Trương Mạc định rời đi.
Nhưng lúc này, Hùng Vô Địch lại cười toe toét:
- Tông chủ, đã đến đây rồi. Hay là cũng biểu diễn đôi chút đi, để chúng ta cũng được chiêm ngưỡng ma luyện thể pháp của tông chủ!
Một câu nói, lập tức những ma tu khác đều lộ ra vẻ mặt khác thường, mắt cũng sáng lên.
Trương Mạc hơi há miệng, ý gì, để bổn tông biểu diễn một chút sao?
Thế chẳng phải là ‘làm trò hề’ sao?
Chết tiệt, Hùng Vô Địch, ngươi dám hại bổn tông chủ sao?
Hùng Vô Địch rõ ràng không nhận ra nguy hiểm, vẫn nói:
- Tông chủ, mọi người đều rất mong chờ đấy.
Trương Mạc nhất thời có chút bối rối.
Mà lúc này, trong Hư Vô thần lệnh.
Đạo ma vốn bất động, lúc này cũng trực tiếp động đậy.
Trương đại ma đầu, ngươi muốn ra tay phải không.
Bổn ma hôm nay nhất định phải khiến ngươi mất mặt một lần! Hết chương 378.



Bạn cần đăng nhập để bình luận