Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 193. Tiếp tục gia tăng danh tiếng (2)



Chương 193. Tiếp tục gia tăng danh tiếng (2)





Sau ba ngày, báo chính đạo vẫn như cũ là đầu đề trang đầu, lần này còn có một phong thư tuyệt bút. Đến từ Cửu Sát môn, nói là muốn vạch trần sự âm hiểm cùng tàn nhẫn của Trương đại ma đầu.

Khi thiên hạ nhìn thấy bức thư thực sự là do ‘Ẩn’, cao thủ số một của Cửu Sát môn viết, không khỏi vô cùng kinh ngạc.

Dù là Chính đạo hay Ma đạo, chỉ cần là người quen thuộc với giới thích khách, đều không thể bỏ qua cái tên Ẩn.

Người ta gọi là cao thủ thích khách số một trong liên quân Chính đạo, cảnh giới Bá Nguyên, đoạt mệnh kiếm, nhất kiếm tuyệt thế trong mười bước.

Người như vậy, vậy mà lại chết ở Thanh Quận. Hơn nữa còn chết không một tiếng động, chỉ để lại một bức thư tuyệt mệnh.

Sau khi Cửu Sát Môn xác nhận, bức thư là thật, không hề có chút hư giả nào. Nếu Ẩn ám sát thành công, thì hắn sẽ gửi thêm một bức nữa. Nhưng mấy ngày trôi qua, Trương Ma Đầu vẫn sống khỏe, còn Ẩn thì hoàn toàn mất tích. Như vậy, tức là Ẩn đã ám sát thất bại, chết ở Thanh Quận.

Tin tức như vậy được đưa ra, cộng thêm bức tuyệt mệnh thư đặc biệt này, lập tức khiến cho chính đạo và ma đạo trên thế gian đều cảm thấy vô cùng sợ hãi. Trương Ma Đầu rốt cuộc đã làm gì, mà có thể khiến một sát thủ mạnh mẽ, lão luyện, vốn rất nổi danh viết ra một bức thư bi thảm như vậy.

Xem những từ ngữ trong đó, gì mà từng bước sát cơ, gì mà một lần mất kiếm, hai lần mất mạng.

Gì mà Thiên Mị Nhi vậy mà lại có thể dùng đoạt hồn thuật, cũng vô dụng với Trương Ma Đầu. Những thông tin được tiết lộ trong đó quả thực là quá nhiều.

Liên tưởng đến tin đồn Trương Ma Đầu ngược đãi mỹ nhân hai ngày trước, lập tức trong lòng mọi người đều hiện lên một hình ảnh.

Đó chính là Trương Ma Đầu ngồi trên chiếc ghế được xếp bằng xương.

Tay trái cầm đầu của Thiên Mị Nhi, tay phải bóp tim của Ẩn.

Với tư thế khinh thường, nhìn xuống chúng sinh.

Máu nhuộm đỏ khắp nơi, thiên hạ như bàn cờ, đều nằm dưới chân Trương Ma Đầu, mặc hắn sắp đặt.

Quá đáng sợ, quá tà ác.

Một Ma Đầu như vậy, ngay cả Ẩn cũng không thể ám sát thành công, vậy còn có cách nào khác để đối phó không?

Chính Đạo Báo đưa ra lời cuối cùng, tựa như đang chất vấn chính đạo trên thế gian.

Ai có thể giết chết Trương Ma Đầu?.

Người giết chết Trương Ma Đầu, ở đâu?



Nguyên Môn, Thiên điện.

Sư tôn của Vân Phiến công tử, cũng chính là Đại trưởng lão của Nguyên Môn, nhìn tờ Chính Đạo Báo trên tay mà không nói gì.

Bên cạnh, Vân Phiến công tử đứng chắp tay, cũng không nói gì.

Lâu sau, sư tôn mới nói:

- Xem ra là ta đã coi thường Trương Ma Đầu này rồi.

Nghe vậy, Vân Phiến công tử khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Hắn chỉ sợ sư tôn nổi giận, trong cơn tức giận, đưa ra quyết định gì đó không hay.

Bây giờ xem ra, sư tôn còn bình tĩnh hơn nhiều so với tưởng tượng.

- Sư tôn, là mọi người trên thế gian đều coi thường Trương Ma Đầu này. Trước khi đi, ta cũng vậy, chỉ có ta mới hiểu rõ, Trương Ma Đầu đáng sợ đến mức nào. Đó không phải là thứ có thể dùng tu vi cảnh giới để đánh giá được.

Vân Phiến công tử cúi người nói.

Sư tôn gật đầu nói:

- Nếu trước đây ngươi nói lời này, ta chỉ nghĩ rằng ngươi đang nâng cao đối thủ, che đậy thất bại của mình. Bây giờ xem ra, ngươi có thể sống sót trở về cũng coi như là may mắn rồi. Chậc chậc, Ẩn vậy mà cũng không thể sống sót trở về. Còn Thiên Mị Nhi kia, vậy mà lại có thể dùng đoạt hồn thuật, như vậy mà vẫn không thể hạ gục được Trương Ma Đầu sao? Chính ma hai đạo đều nhắm vào hắn, nhưng đều không thể làm gì được hắn. Thật lợi hại!
Nhìn chằm chằm hắn, nhưng đều không thể làm gì hắn. Quả là lợi hại!”.

Sư tôn khẽ khen ngợi, những ma tu có thể được ông đánh giá như vậy, cả Hạ quốc chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Dừng lại một chút, sư tôn nói:

- Cửu Sát Môn bên kia, ta sẽ tự giải thích. Bây giờ ngươi cảm thấy nên đối phó với Trương Ma Đầu này như thế nào?

Vân Phiến công tử lắc đầu nói:

- Không biết. Ta tạm thời cũng không nghĩ ra cách nào. Khi hắn còn yếu, đã rất khó đối phó, gần như không có sơ hở. Bây giờ đã có căn cơ, có địa bàn, có nhân thủ. Muốn một lần bắt gọn hắn, quá khó, chỉ có thể từ từ tính toán.

Sư tôn thở dài nói:

- Ta cũng biết tạm thời chỉ có thể như vậy. Nhưng e rằng có người không nghĩ như vậy. Vài sư đệ của ngươi đã trở về, ta nghĩ mấy ngày nữa, họ sẽ tiến đến Thanh quận.

Vân Phiến công tử cười nói:

- Tiến đến Thanh quận? Ha ha, nếu bọn họ muốn đến Thanh quận thử sức thì ta đồng ý bằng cả tay lẫn chân.

- Ồ? Không sợ chúng lập công, tát vào mặt ngươi sao?

Sư tôn lại hỏi.

Vân Phiến công tử đáp:

- Sư tôn, ngay cả ta và Ẩn cũng không đối phó nổi. Chỉ dựa vào bọn họ mà cũng muốn thử sức, ta thấy chỉ có một con đường là thất bại mà thôi. Sư tôn không cần phải lo lắng cho nói, bọn họ muốn lập công thì cứ để bọn họ đi.

Sư tôn suy nghĩ một lát rồi nói:

- Được, vậy thì cứ để chúng thử sức. Cũng để tông môn nhìn cho rõ xem rốt cuộc là đồ đệ của ai vô dụng.



Hết chương 193.



Bạn cần đăng nhập để bình luận