Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 654. Phi thiên cẩu (2)



Chương 654. Phi thiên cẩu (2)




Nhưng không sao, Triệu Thế vội vàng tìm cách sửa chữa:
- Đã ly hôn rồi, đừng nói ra ngoài. Các ngươi đừng nói ra ngoài!
- Vâng, đại nhân!
Những người có mặt đều gật đầu.
Trong lòng thầm nghĩ, chuyện này chỉ có mình ngài truyền ra ngoài, chứ ai có nói gì đâu.
Ngài mãi không được thăng chức, e rằng không liên quan gì đến phu nhân. Có lẽ là do cái miệng này.
Nói lớn, Triệu Thế nói:
- Toàn đội chỉnh trang, chuẩn bị xuất phát, bắt giữ cái tên thần sứ gì đó.
Nói xong, Triệu Thế dẫn đầu đi ra ngoài.
Nhưng chưa đi được mấy bước, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng kêu.
- Đại nhân, Triệu đại nhân, đến rồi, đến rồi!
Một tên lính xông vào, vẻ mặt đầy hoảng sợ.
Triệu Thế tiến lên tát cho hắn hai cái, rồi trừng mắt nói:
- Nói tiếng người đi, cái gì đến rồi?
Tên lính lớn tiếng nói:
- Chính là tên thần sứ đã giết Vũ đại nhân kia.
Nghe vậy, những người có mặt đều trợn tròn mắt.
- Cái gì?
- Hắn đến đầu hàng sao?
- Không đúng, sao ngươi biết được, ngươi vừa nãy vẫn luôn nghe lén bên ngoài đại sảnh sao?
Triệu Thế bối rối hỏi.
Tên kính nhanh chóng đáp:
- Không phải là ta nghe lén, mà là do chính hắn nói, hắn đang la hét ở trên trời kìa!.
Nghe thấy tiếng, mọi người nhanh chóng rời khỏi đại đường, không đi xa, thật sự nhìn thấy trên bầu trời có một người cưỡi một con yêu hú đầu chó hoàn toàn chưa từng thấy, đang hét lớn.
- Ta là kẻ giết quan lương, giết sứ giả của Thiên Huyền Phái. Huyện lệnh của các người ở đâu? Mọi người mau đến bắt ta đi!
Trương Đại tong chủ hét vài tiếng, giọng cũng đã hơi khàn, vội vàng lấy ra bình nước uống một ngụm.
- Dám xưng mình là ma tu, càn rỡ không thôi, ngươi dám chạy vào huyện nha để gây sự.
Huyện lệnh quả thật bị người chóc tức cho hộc máu, râu dài đều muốn dựng đứng.
Tiệu Thế cũng đi tới một bước, lớn tiếng nói:
- Ngươi chính là ma tu của thôn Cửu Lê? Cũng được, tự mình đến đấy, tiết kiệm cho ta đi bắt ngươi.
- Bây giờ đi xuống, để lại cái xác nguyên vẹn cho ngươi!!
Nói xong, Triệu Thế trực tiếp bộc phát ra nguyên khí của mình, sắc bén như kiếm khí.
Bên cạnh có một đám tu sĩ của Thiên Huyền Phái cũng lần lượt rút ra kiếm đao.
Trương Mạc nhìn thấy tình hình này, biết hôm nay chắc chắn đã tìm đúng người.
- Các người là sứ giả của Thiên Huyền Phái phải không?
Trương Mạc lớn tiếng nói.
Triệu Thế lớn tiếng đáp lại:
- Đúng vậy, sợ hãi rồi sao?
Trương Mạc cong miệng lên, chửi to:
- Sợ thằng cha ngươi, ta sợ các ngươi không đủ đông, chờ sau khi bắt đầu giao chiến, kết quả quá nhanh, không có cảm giác thành tựu.
Triệu Thế nghe thấy, mắt trừng to:
- A, ma tu kiêu căng, hôm nay dường như ngươi định bị chém thành vạn mảnh rồi nhỉ?
Trương Mạc cười nói:
- Chém con mẹ ngươi, đến đây đi, giết ta đi, ta thấy các người từng người xấu xí, không có sức lực, lại có vẻ yếu đuối. Đều là rùa đực.
Trương Mạc cười nhạo chế giễu bọn người.
Triệu Thế lớn tiếng quát:
- Ngươi làm sao biết vợ ta với......
Nói nửa câu, huyện lệnh ngay lập tức cản hắn nói:
- Triệu đại nhân, đừng nói nữa. Ngài còn không để chúng ta truyền đi, nhưng bây ngài muốn công khai cho toàn thiên hạ biết sao.
Trương Mạc nghe lời hắn, cũng là mắt sáng lên.
A, còn có phần thưởng bất ngờ?
Không kìm được, Trương Mạc tiếp tục nói:
- Xem đi, ta đã nói các người không được rồi. Ăn phân đi thôi!
Chửi xong một vòng, Trương Mạc rõ ràng nhìn thấy trong mắt đám người bên dưới nhìn hắn đều có sự tức giận.
Nhưng điều này rõ ràng vẫn chưa đủ, Trương Mạc bây giờ muốn là, tất cả họ đều nổi lên sát ý với mình.
Có vẻ như phải dùng tuyệt chiêu bí truyền.
Ngay lập tức, Trương Mạc lấy ra một cái thùng, mở nắp, sau đó trực tiếp ném xuống.
- Gội phân công kích!
Bùm một tiếng, thùng phân nổ tung ngay tại chỗ, lực lượng đáng kể, gọi là phân bắn đầy tường.
- Ôi chết! Thối chết ta rồi!
- Ma tu chó chết, ngươi đừng để ta bắt được ngươi.
- A, tức chết ta rồi, huyện lệnh, mau ra lệnh đi!
- Ta muốn giết chết hắn!
Huyện lệnh lơ đãng một chút đã bị ném đầy phân.
Bây giờ nhìn lại bản thân, tức đến cả người run rẩy!
- Ma tư, ngươi quả thật can đảm! Bắn cho ta, bắn chết hắn cho ta!
Tiếng cung rút, tiếng kiếm vang lên.
Trương Mạc nhìn thấy tình hình này, nhanh chóng tát một cái vào đầu ưng đầu chó:
- Bay lên!
Hét một tiếng, ưng đầu chó ngay lập tức bay lên.
Mũi tên và khí kiếm bay tới, may mà ưng đầu chó nhanh nhẹn, mới tránh được, mệt mỏi đến mức nó bắt đầu thè lưỡi ra.
Bay lên cao, cảm giác đã đủ rồi, Trương Mạc mới hét dừng lại.
Ở độ cao này, không có ai từ Long Cảnh có thể đánh trúng bản chủ tông.
Được rồi, có thể bắt đầu rồi!
Di chuyển mí mắt một chút, Trương Mạc hét to một tiếng.
Sát ý… bạo động!.
Trong chớp mắt, tất cả những người bị Trương Mạc nhìn chằm chằm, đột nhiên cảm thấy không kiểm soát được tay chân của mình.
Đặc biệt là Triệu Thế, khí tức trên cơ thể của hắn bắt đầu xoay tròn không ngừng.
- Tình huống này là gì?
- Tay ta, tay ta không kiểm soát được nữa.
- Đại nhân, ngài muốn làm gì, đại nhân màu dừng tay!
Bùm bùm bùm.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên dưới đất.
Tiếng hỗn loạn nổi lên, tiếng khí kiếm càng thêm hấp tấp. Hết chương 654.



Bạn cần đăng nhập để bình luận