Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 467. Đuổi đi (1)



Chương 467. Đuổi đi (1)




Có câu là, năng lực càng lớn.
Trách nhiệm có thể trốn tránh lại càng lớn.
- Trích từ Chương 5264, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Nói xong, Hùng Vô Địch còn vỗ ngực, đùng đùng như tiếng trống.
Trương Mạc hơi há miệng, cái gì mà không phụ lòng tin, từ bao giờ mà Bản tông chủ cho các ngươi lên chứ?
Nghĩ kỹ lại, Trương Mạc rốt cuộc cũng nhớ ra, Bản tông chủ chỉ bảo các ngươi trở về Vệ Thành mà thôi, các ngươi đây là làm phản à.
Những người khác của Nguyên Môn có mặt đều kinh ngạc nhìn cảnh này.
Vệ Thành đã lấy lại được rồi sao?
Trương đại ma đầu hắn, chẳng lẽ đã sớm lường trước được sao?
Trời ạ, sao hắn lại biết được Vệ Thành sẽ mất, lại còn biết được, Hoàng Tuyền Cốt Ma sẽ tập kích Vệ Thành, nhìn thế này, tám phần là đã đánh Hoàng Tuyền Cốt Ma trở tay không kịp, mới lấy lại được.
Ngay sau đó, thân ảnh của Diệu Ly cũng xuất hiện trong gương.
- Tông chủ, ngài quả là tính toán không sai một ly. Hoàng Tuyền Cốt Ma tính được Vệ Thành trống rỗng, cũng tính được việc tập kích đêm Vệ Thành, có thể hạ gục trong nháy mắt. Nhưng hắn không tính được chúng ta sẽ xông về vào thời khắc then chốt. Ha ha ha, lúc đại quân thi quỷ và tu sĩ thủ thành đang giao chiến ác liệt, chúng ta ở bên ngoài bắn loạn xạ, chúng chịu không nổi. Trong ngoài giáp công, phá tan trong nháy mắt. Đáng tiếc là không bắt được bản tôn Hoàng Tuyền Cốt Ma, tên này chạy thật nhanh, đến bóng dáng cũng không thấy.
Trương Mạc nghe Diệu Ly nói, đã chậm rãi ngậm miệng lại.
- Ừm, các ngươi làm không tệ. Cứ như vậy đi! Đến đây!
Trương Mạc tắt gương đi.
Mọi người im phăng phắc, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt Trương Mạc, lúc này đều cảm thấy tên Trương đại ma đầu này thật đáng sợ.
Đã tính toán đến mức này rồi sao?
Quả thực là thần cơ diệu toán, thông thiên triệt địa.
Thánh nữ đều ngây như phỗng, nàng đột nhiên suy nghĩ, chẳng lẽ mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Trương đại ma đầu.
Bao gồm cả sự bốc đồng và hấp tấp của nàng.
Ánh mắt Vân Phiến công tử lóe lên.
Quả nhiên, mình chính là không thắng nổi Trương đại ma đầu.
Xem người ta tính toán đến mức nào, e là lời xin lỗi của bọn họ hôm nay, cũng nằm trong dự liệu của Trương đại ma đầu.
Quá đáng sợ, vừa rồi diễn xuất của Trương đại ma đầu thật tuyệt.
Trương Mạc im lặng một lát, sau đó quay đầu nói:
- Được rồi, chư vị. Nếu không sao đâu, các ngươi có thể về rồi, Vệ Thành sẽ không mất đâu.
Trương Mạc nói rất bình tĩnh, nhưng trong lòng mọi người, lại như sấm sét.
Lập chiến lược và giành chiến thắng cách xa hàng ngàn dặm có ý nghĩa gì?
Trương đại ma đầu, khủng bố như vậy.

Vệ Thành.
Hùng Vô Địch nhìn Trương Tông chủ hài lòng đóng hư ảnh lại, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
- Quả nhiên, mọi thứ đều nằm trong tính toán của Tông chủ, ngay cả việc chúng ta có thể lấy lại Vệ Thành khi nào cũng đều tính đến rồi.
Hùng Vô Địch đầy vẻ khâm phục.
Theo chân Tông chủ như thế này, quả thực không cần phải lo lắng quá nhiều. Hắn nghĩ nghĩ, nếu đổi lại là mình, e rằng đã sớm thua đến mức mất cả quần rồi.
Khoảng cách quá xa.
Cùng là người từng làm Tông chủ, sao trình độ lại chênh lệch quá lớn như vậy?
Đáng tiếc, Tông chủ không thích giải thích nhiều, thích để người khác đoán già đoán non.
Nếu một ngày nào đó Tông chủ có thể giảng giải cặn kẽ cho họ về cách sử dụng ‘mưu kế” thì tốt biết mấy.
Diệu Ly cũng ở bên cạnh thán phục nói:
- Mưu kế của Tông chủ, sâu như biển cả vậy.
Hùng Vô Địch đáp:
- Đáng tiếc, Tông chủ không nói tiếp theo chúng ta nên làm gì.
Diệu Ly cười nói:
- Còn phải nói sao? Bây giờ Vệ Thành đã là của chúng ta rồi. Ta nghĩ, Tông chủ muốn chính là cục diện này. Việc mà Hoàng Tuyền Cốt Ma không làm được, Tông chủ chỉ cần dùng một chút thủ đoạn là làm được. Bây giờ không chỉ có Hoàng Tuyền Cốt Ma nghiến răng nghiến lợi, e rằng trong thành có biết bao nhiêu người phải run rẩy rồi.
Mắt Hùng Vô Địch sáng lên nói:
- Có lý. Chúng ta chiếm được Vệ Thành, Nguyên Môn e rằng cũng sợ chết khiếp rồi. Chúng ước chừng sẽ ăn không ngon ngủ không yên. Liên quân Chính đạo trong Vệ Thành, giờ thì không còn một mống nào rồi.
- Hắc hắc, chúng ta chính chính đáng đáng lấy lại mà. Ai cũng không tìm ra lý do để can thiệp. Tông chủ đúng là Tông chủ, cục diện hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát. Theo ta thấy, một ván này của Tông chủ, e rằng không đơn giản đâu.
Trong mắt Diệu Ly lóe lên ánh sáng khác thường.
Nàng vừa nói vậy, Hùng Vô Địch cũng phản ứng lại.
Vỗ đùi một cái, nói:
- Đúng vậy, Tông chủ đây là định giết chết Hoàng Tuyền Cốt Ma xong, lại giết chết Nguyên Môn. Quả thực là muốn cất cánh bay cao! Còn không phải bay đơn, mà là bay đôi.
Diệu Ly nói:
- Một mũi tên trúng hai đích...... Không đúng, ta bị ngươi làm hư rồi, phải là một mũi tên trúng hai con chim mới đúng. Chúng ta phải trông coi Vệ Thành cho tốt.
Đang nói, Bạch Diện Quân sư chạy nhanh tới, nói:
- Trưởng lão, hai vị trưởng lão, tìm được Hỏa Vân trưởng lão của Nguyên Môn rồi!
Nghe vậy, Hùng Vô Địch mỉm cười nói:
- Còn sống không?”.
Bạch Diện nhỏ giọng nói: - Còn hơi thở, trưởng lão, có cần......
Bạch Diện làm một động tác cắt đầu. Hết chương 467.



Bạn cần đăng nhập để bình luận