Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 627. Mây đen gió lớn (2)



Chương 627. Mây đen gió lớn (2)




Vân Phiến Công tử nói đến cuối cùng, các vị quốc quân có mặt đều im lặng.
Có thể làm giả được những thứ khác, nhưng chiến tích hiển hách này thì không thể làm giả được.
Hư Nhật thần sứ đều ở bên nói thêm:
- Mão Nhật thần sứ làm mặc dù kém ta mấy phần, nhưng tu vi cũng cực cao. Còn có bên trên ban cho bảo vật thần phù trong người, hắn chết thảm, ngay cả Thần Cung đều không nghĩ tới, chủ thượng đều bị kinh động.
- Các ngươi thế mà cảm thấy Trương đại ma đầu hắn rất yếu? dễ dàng giết chết. Còn dám ra vẻ một mình ta có thể đối kháng với hắn, ta thấy các ngươi là muốn đưa đồ ăn cho Trương đại ma đầu. Đúng, ta nghe nói, Trương đại ma đầu tu chính là một loại Thôn Phệ Ma Công. Toàn bộ các ngươi chung vào một chỗ, đoán chừng đều không đủ hắn ăn một bàn.
- Nói cho các ngươi biết, ta cũng từng so tay với Trương đại ma đầu, ở phía sau ma đầu kia thậm chí còn có Ma Thần chỉ điểm, chỉ bằng các ngươi, còn muốn dùng sức mạnh. Các ngươi không bằng lựa chọn Ma Khôi kia đánh đi, còn có thể chết đau nhức một chút, không cần lãng phí Thọ Nguyên quả mà bản tôn cho các ngươi.
Mắng xong chư vị quốc quân, Hư Nhật Thần sứ chỉ biết hừ lạnh.
Hùng Cát Nhi đều bị nói đến mức không còn lời nào để nói, chỉ đành tức tối bỏ đi.
Nhìn bóng lưng của họ, Vân Phiến công tử thở dài nói:
- Chỉ muốn thắng nhanh, đó là điều tối kỵ! Cảm ơn Thần sứ đại nhân đã giúp ta nói rõ.
Hư Nhật Thần sứ khoát tay nói:
- Đó là điều nên làm. Đại địch đang ở trước mắt, trước tiên phải phá vỡ suy nghĩ viển vông của họ. Vân Phiến ngươi, theo ta thấy, đám người này thực sự không thành đại khí. Hợp tác với họ một lần thì được, sau này hợp tác nhiều sẽ khiến ngươi tức chết. Ngươi vẫn nên sớm ngày đến Vạn Quốc, gia nhập Thần cung của chúng ta, ở vùng đất rộng lớn vô biên đó, mới là nơi ngươi có thể phát huy tài năng.
Vân Phiến công tử cũng gật đầu nói:
- Ta sẽ đến, sau khi đánh bại Trương đại ma đầu.
Nói đến đây, Hư Nhật Thần sứ đột nhiên hỏi nhỏ:
- Thuốc bột của ngươi, đã sắp xếp ổn thỏa chưa?
Vân Phiến công tử mỉm cười, quay đầu nhìn Trương đại ma đầu đang rời đi:
- Mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa. Xem ra, họ không hề phát hiện ra.
Hư Nhật Thần sứ cười nói:
- Vậy thì đêm nay, biết đâu lại có thể hạ gục Trương đại ma đầu, một lần bắt gọn!

Đêm xuống, trăng đen gió lớn.
Đây chính là thời điểm tốt để giết người phóng hỏa, lén lút làm chuyện xấu.
Có lẽ mặt trăng cũng biết đêm nay cả hai bên đều có chút kích động.
Vì vậy, nó ngượng ngùng dùng mây đen che lại, chỉ để lộ ra một khe hở, lén lút quan sát.
Trương đại tông chủ ở bên này lại mở ra cơ quan kính, lập tức nhìn thấy thủ hạ của mình tiến vào thận lâm, hướng thẳng đến hắc tháp nơi Vân Phiến công tử đang ở.
Dẫn đầu đội quân này tất nhiên không phải Tử Hoàng, nàng chưa có bản lĩnh đó.
Thay vào đó, là Trần Tiểu Tiểu đã sớm đến lại một mực bị Trương đại tông chủ cất giấu không dùng, mang theo thỏ đen của chính nàng tử cùng một đội ma tu tinh nhuệ tiến vào chỗ sâu thận lâm..
Họ chính là những người lẻn vào khi Trương đại tông chủ và Vân Phiến công tử đổi người.
Đòn này, gọi là giương đông kích tây.
- Tông chủ, chúng ta sắp đến nơi rồi, lúc đó có phải trực tiếp ném Lãnh Viêm Hỏa Thạch không?
Trần Tiểu Tiểu nhẹ giọng hỏi.
Ảo ảnh của Trương Mạc cứ đi theo sau nàng, do vài tu sĩ ma cầm bảo thạch phóng ra.
Trương Mạc nở một nụ cười tà ác và nói:
- Ném nó, tất nhiên là phải ném nó. Nhưng trước khi ném nó, ngươi không được giống như tên ngốc ném nó mà không nổ trước kia.
Dương Sở đi theo nói:
- Nếu các ngươi quăng ra, chỉ cần doanh trại của Vân Phiến công tử hỗn loạn. Các ngươi có thể lợi dụng lúc hỗn loạn lẻn vào. Ưỡng ép quyết chiến. Đến lúc đó, bọn họ bị bất ngờ, chỉ có thể vội vàng ứng chiến. Các ngươi liền có cơ hội trà trộn vào thần điện, tìm tới di vật của thần.
Lão cẩu tiếp tục nói:
- Nếu không tìm thấy, thì đến chỗ ở của Vân Phiến công tử và Thần sứ kia mà tìm. Tốt nhất là giết cả hai người bọn họ.
- Cắt đầu to, nhớ cắt đầu to.
- Ôi chao, cắt đầu nhỏ cũng được.
- Được cái gì chứ, cắt đầu nhỏ thì không chết người.
- Sao lại không chết người, ngươi cắt cho ta xem nào.
- Không tin à, ta để Dâm Dục Đan đến nói chuyện với ngươi.
Lão cẩu và Dương Sở còn tranh cãi với nhau.
Trương Mạc phất tay nói:
- Đừng cãi nữa, nghe theo ta. Từ mông đâm vào, sau đó dùng sức, tiếp theo vặn một cái, thật là tuyệt!
Trương Mạc vẫn đang chỉ bảo kinh nghiệm cho mấy người Trần Tiểu Tiểu.
Trần Tiểu Tiểu thì cảm thấy tai mình bị ô nhiễm.
Ta đã gặp vận rủi gì mà lại có một tông chủ như vậy.
Nhẹ nhàng, Trần Tiểu Tiểu hỏi:
- Cái đồ chơi này có thể tắt không?
Vài tên ma tu nào dám trả lời, chỉ có thể giả vờ không nghe thấy.
Trần Tiểu Tiểu tiến lên cầm lấy một viên bảo thạch, đột nhiên nói:
- Ôi, sao lại không nhìn thấy gì vậy? Tông chủ, tông chủ, ta không nhìn thấy ngài ở đâu.
Nói xong, viên bảo thạch đột nhiên rơi xuống đất.
Ảo ảnh biến mất, thế giới hoàn toàn thanh tịnh. Hết chương 627.



Bạn cần đăng nhập để bình luận