Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1133 - Cách cục mở ra!



Chương 1133 - Cách cục mở ra!




Mọi chuyện đều có hồi kết.
Chỉ có thằng ngu mới dây dưa với ngươi!
Chết tiệt!
—— Trích từ Chương 3765, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.
...
Được rồi!
Còn có cả kẻ bên cạnh giúp đỡ.
Bản tông chủ đã nhận ra rồi, các ngươi lên đây là định cho bản tông chủ một trận ra trò nhỉ.
Được thôi, chẳng phải muốn xem bản tông chủ ăn hành sao.
Muốn bản tông chủ phải xấu hổ sao.
Hôm nay bản tông chủ sẽ cho các ngươi thấy thế nào là ‘vô liêm sỉ nói bừa’.
- Nói đi!
Trương Mạc bình tĩnh nói.
Lộ ra nụ cười nhạt nhẽo nhưng đầy ‘trí tuệ’.
Trong lòng, đã chuẩn bị sẵn hai câu ‘Chuyện của ta liên quan gì đến ngươi’ và ‘Chuyện của ngươi liên quan gì đến ta’.
Ngươi dám hỏi những câu quá đáng, bản tông chủ sẽ dám đáp trả ngươi bằng những lời lẽ còn quá đáng hơn.
Nổi bật lên một chữ ‘không chịu thiệt’.
- Trương Đại Thần Sứ, ngài từ Cửu Sơn quốc đến đây, có từng thấy tình hình trong lãnh thổ Vô Cực Minh của ta không?
- Đã thấy, rất tốt. Vô Cực Minh quản lý rất tốt!
- Trương Đại Thần Sứ khách sáo rồi, toàn thể minh ta trên dưới cùng chung bỏ sức, mới có được thành quả như ngày hôm nay. Nhưng gần đây có một vấn đề luôn khiến chúng ta bận tâm, đó chính là làm thế nào để người dân có thể sống tốt hơn. Đừng nhìn vào sự bình yên trong lãnh thổ của chúng ta, nhưng thực tế vẫn còn rất nhiều người nghèo khổ, đói khát, không đủ ăn. Thiên hạ này vẫn còn nhiều người nghèo lắm! Không biết Trương Đại Thần Sứ có kế sách gì không?
Được lắm, mở đầu đã là câu hỏi khó ‘cứu thế’.
Đây là cố tình đến để tra hỏi bản tông chủ đúng không.
Tả Thu ở bên cạnh mỉm cười không nói.
Yên lặng chờ câu trả lời của Trương Mạc.
Ánh mắt của những người khác cũng đổ dồn về phía Trương Mạc.
Không tệ, vấn đề này chính là những người đó đã bàn bạc trước khi Trương Mạc đến.
Họ cũng không mong Trương Mạc thực sự có thể giải quyết!
Vô Cực Minh đã tốn bao nhiêu năm tâm huyết mới đạt được như ngày hôm nay.
Trương Lão Bát ngươi dù có năng lực thông thiên, thì nhiều nhất cũng chỉ nói được vài câu hoa mỹ mà thôi.
Nhưng hỏi câu hỏi này, chính là để tra hỏi lương tâm của Trương Lão Bát ngươi.
Một người thông minh như ngươi, lại có thực lực như vậy.
Không lo đi làm việc có ích cho chúng sinh thiên hạ, lại cứ thích đi làm thần côn.
Hôm nay, nhất định phải lôi lương tâm của Trương Lão Bát ngươi ra, xem cho kỹ.
Xem thử có không đã, rồi xem đen hay không.
Mặc dù minh chủ đã nói sẽ hợp tác với Trương Lão Bát ngươi.
Nhưng họ cũng phải xem thử, Trương Lão Bát ngươi có còn lương tâm hay không.
Phía sau, trong lòng Thang Cát có chút hoảng sợ.
Quả nhiên, đám người Vô Cực Minh này đến đây không có ý tốt, hôm nay tông chủ không khéo thật sự sẽ mất mặt.
Vấn đề này, ai có thể trả lời được.
Rõ ràng là đến để gây sự!
Tiểu Long Quân trốn trong đám yêu thú nhỏ, cũng phát ra một tiếng cười lạnh.
Nhìn cảnh Trương Lão Bát mất mặt, thật sướng!
Trương Mạc trầm ngâm một lúc, chuyện này, hắn thật sự không muốn nói bừa.
Vì ngươi đã chân thành hỏi.
Vậy ta sẽ từ bi mà nói cho ngươi biết.
Để ngăn chặn thế giới bị phá hoại. Để bảo vệ hòa bình thế giới!
Bản tông chủ đáng yêu và quyến rũ.
Hôm nay sẽ cho các ngươi thấy, thế nào là chân lý.
- Kế sách, ta có. Bốn chữ, cho người ăn no!
Trương Mạc vừa dứt lời, những người đứng đầu Vô Cực Minh có mặt ở đó liền lộ ra vẻ chế giễu.
Nhưng chúng không cười nhạo như mấy kẻ lưu manh.
Chỉ khẽ lắc đầu, tỏ vẻ thở dài.
Trương đại thần sứ này đúng là lương tâm đen tối.
Ngay cả lời hoa mỹ cũng không thèm nói.
Tả Thu cũng hơi lạnh mắt, hừ, không nên trông chờ quá nhiều vào một kẻ lừa đảo.
Trương Lão Bát chắc chưa từng nghĩ tới chuyện này. Nói cái gì vậy!
- Trương huynh, bốn chữ này chẳng có ý nghĩa gì cả. Nếu thật sự có thể khiến mọi người no đủ, chúng ta cũng chẳng cần phải lo lắng như vậy.
Vẫy tay, Tả Thu ra hiệu không cần hỏi thêm câu hỏi nào nữa. Chuyện hợp tác, hắn còn phải khuyên thêm minh chủ.
Tận dụng thì được, hợp tác thật thì thôi.
Đạo khác nhau không thể bàn luận!
Trương Mạc đột nhiên cười nói:
- Tại sao lại không thể khiến mọi người no đủ? Các người nói là thiếu lương thực đúng không, hãy chọn giống và trồng trọt. Nếu không được, hãy tìm ta. Chuyện này có thể giải quyết được!
Nói rồi, Trương Mạc liền lấy hạt giống và cành cây của Thánh thụ ra.
Vung tay ném xuống đất, rồi địa linh mở ra. Trồng ra hai cây ‘Thánh thụ” trước mặt mọi người.
Trương Mạc cười nói:
- Sản lượng trên một mẫu đất của thứ này không tệ, tốt hơn tất cả các loại ngũ cốc mà các ngươi từng thấy. Hương vị không tệ, nó được thu hoạch bốn lần một năm, nó có thể được trồng ở bất cứ đâu, nó có thể bị ăn từ trên xuống dưới, bất kỳ ai cũng có thể dùng nó, chưa kể đến việc làm giàu cho đất nước và củng cố quân đội, ít nhất có thể khiến vô số người còn sống, khi đã no có thể được phân công làm công việc khác. Thậm chí còn mở cửa để mọi người trên khắp thiên hạ bước vào tu luyện. Càng có nhiều, ngươi càng có thể làm việc nhanh hơn. Chỉ cần tiếp tục vài năm nữa thì mức sống của người dân sẽ tăng lên một tầm cao mới.



Bạn cần đăng nhập để bình luận