Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1191 - Tranh thủ thời gian đến đây! (1)



Chương 1191 - Tranh thủ thời gian đến đây! (1)




Cơ hội giống như mái tóc trên đỉnh đầu lão trọc.
Vốn dĩ đã không có nhiều.
Ngươi nắm bắt được thì nắm bắt được.
Không nắm bắt được thì có thể mất.
-- Trích từ Chương 4506,《 Nhật ký của ta 》 - Thiên địa vô thượng thánh ma, Trương Ma Thần Phần.

Chỉ cần kiểm tra kỹ lưỡng, sẽ phát hiện ra điều bất thường. Khi đó nàng có khả năng sẽ không giữ được mạng nhỏ.
Nhưng xem ra bây giờ, Trương Lão Bát vẫn chưa phát hiện ra.
Cũng phải, Trương Lão Bát cho dù có tính toán như thần, cũng không thể tính toán được mọi thứ chứ.
Ừm, hắn hẳn là không tính được ……
Tiểu Long Quân càng nghĩ càng không có tự tin.
Không còn cách nào, mưu kế quỷ thần khó lường của Trương Lão Bát, thật sự quá thâm nhập nhân tâm.
Gã này chưa bao giờ hành động theo lẽ thường, nổi bật nhất chính là không thể đoán ra được.
Không thể nghĩ nữa, nghĩ nữa cũng vô dụng.
Chỉ có thể đi một bước xem một bước.
Chờ đợi sốt ruột một lúc lâu, cũng không thấy Trương Lão Bát đến.
Tiểu Long Quân thật sự hơi tức giận.
Trương Lão Bát này, ngày thường có chút dáng vẻ của cường giả nào.
Nàng chưa từng thấy người như Trương Lão Bát.
Không tu luyện, cũng không chỉ huy toàn cục, còn thích đi khắp nơi nhàn rỗi.
Nếu không phải biết hắn âm hiểm xảo quyệt lại tính toán vô song, thật sự còn tưởng hắn là một tên lưu manh.
Cuối cùng, Trương Đại tông chủ cũng ăn no, lúc này mới xoa bụng đi đến.
Liếc nhìn Tiểu Long Quân, Trương Đại tông chủ từ từ ngồi xuống, sau đó ngoắc ngoắc ngón tay với Tiểu Long Quân.
Ngay lập tức, Tiểu Long Quân gần như theo bản năng liền đi lên bóp chân.
Nổi bật là có giáo dưỡng.
Trương Mạc nhìn nàng, bình tĩnh nói:
- Biết ngươi không nói được, nên ta hỏi ngươi gật đầu hoặc lắc đầu là được.
Tiểu Long Quân nghe vậy trong lòng giật mình.
Đến rồi, quả nhiên Trương Lão Bát đến thử nàng rồi.
Biết ngay là Trương Lão Bát này, chắc chắn sẽ đoán ra có vấn đề.
Chỉ là bây giờ hắn vẫn chưa nghĩ ra rốt cuộc là chuyện gì.
Lúc này nàng phải lập tức cắt đứt suy đoán của Trương Lão Bát, tuyệt đối không thể để hắn nghi ngờ đến mình.
Tinh thần Tiểu Long Quân căng thẳng, đã chuẩn bị sẵn sàng đấu trí đấu dũng với Trương Lão Bát.
Nàng hơi ngẩng đầu lên nhìn, lại thấy Trương Lão Bát đang nhìn chằm chằm vào mình.
Chà, hắn đang quan sát cái gì vậy?.
Ánh mắt nhìn thẳng vào trái tim người khác.
Trương Mạc lúc này thực ra đang nghĩ đến việc phá hủy tiểu long long, ngay lập tức hắn thấy tiểu long long sáng lên.
Chết tiệt, tại sao ngươi cũng có thể nổ vậy?.
Biết ngay là chắc chắn có vấn đề gì đó.
Vậy thì Chư Hoài cũng vậy, tại sao hắn cũng có thể nổ?
Nghĩ đi nghĩ lại, Trương Mạc luôn cảm thấy chuyện này chỉ có một khả năng.
Vì vậy, hắn mới để Lão trọc đưa tiểu long long đến đây.
Hắn có một câu hỏi rất quan trọng cần hỏi.
Và câu hỏi này, chỉ có tiểu long long mới có thể trả lời hắn.
Từ từ, Trương Mạc hỏi ra câu hỏi chí mạng đó.
- Có phải ngươi đã ăn trộm da chân của ta không?

Tiểu long long Quân ngạc nhiên ngẩng đầu lên.
Đôi mắt nhỏ bé chứa đầy sự nghi hoặc lớn lao.
Sau khi phản ứng lại được Trương Lão Bát đang nói gì.
Tiểu long long Quân đầu tiên nghĩ tới chính là, Trương Lão Bát ngươi quá đáng với ta, ta sẽ liều mạng với ngươi.
Nhưng ý nghĩ này chỉ thoáng qua.
Nếu thực sự động thủ, với trạng thái hiện tại của nàng là đã hiến hồn.
Trương Lão Bát chỉ cần một ý nghĩ cũng có thể khiến nàng chịu đủ mọi đau khổ, giết chết nàng cũng không phải là chuyện gì quá khó khăn.
Ta nhịn!
Tiểu long long Quân vừa không gật đầu, cũng không lắc đầu.
Vu khống nàng ăn da chân cũng đành, vậy mà còn muốn nàng thừa nhận, nằm mơ đi!.
Nhưng Trương Mạc nhìn biểu cảm không nói gì của nàng.
Lại chỉ coi như nàng mặc định.
Biết ngay là ngươi đã vụng trộm ăn đồ của bổn tông chủ. Nếu không thì sao có thể nổ được?
Trương Mạc chậm rãi nói:
- Sau này đừng làm chuyện như vậy nữa. Huống chi cũng không ngon.
Tiểu long long Quân nghe vậy đột nhiên cảm thấy có chút không ổn.
Sao ngươi biết được?
Chết tiệt, Trương Lão Bát ngươi không phải là ………
Trương Mạc vuốt cằm, cẩn thận suy nghĩ.
Nói như vậy, tình hình hẳn là, trên người Tiểu long long dính đồ của bổn tông chủ, ví dụ như lông chẳng hạn. Sau đó bị tên Chư Hoài kia vô tình ăn mất, cho nên mới có thể nổ.
Tình hình là như vậy phải không?
Tổng cảm thấy hình như vẫn có chỗ nào đó không ổn.
Nhưng Trương Mạc nhất thời cũng không nghĩ ra được, có vấn đề gì.
Còn phải thử nghiệm thêm nữa.
Thử nghiệm trên Tiểu long long thì thôi đi. Nàng còn quá nhỏ, sợ làm hỏng nàng, sau này lại phải đổi một yêu thú nhỏ khác cho bổn tông chủ kỳ cọ lưng.
Những yêu thú nhỏ khác tay rất thô, kỹ thuật không tốt, quan trọng là cũng không đẹp bằng Tiểu long long, kỳ cọ không được đã.
Tắm rửa mà, quan trọng nhất chính là phải...... Đẹp.
Ừ, nhất định phải đẹp, mọi người đều hiểu mà.
Tìm ai thử nghiệm đây?
Ai da dày thịt chắc, không sợ nổ, có thể tùy tiện thử nghiệm một phen?
Trương Mạc nhất thời cũng không nghĩ ra.
Nhưng ý tưởng này nên đúng.
Sau này thấy ai không vừa mắt, thì cho vào đồ ăn của họ một ít da chân và nước mũi của bổn tông chủ, thứ này còn lợi hại hơn hạ độc chứ.
Hơn nữa còn rất khó phát hiện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận