Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 572. Chủ trận chi thụ (1)



Chương 572. Chủ trận chi thụ (1)




Gần đây, bổn tông chủ đã nghĩ ra một cái tên giả mới.
Gọi là Phủ Tân!
Vì gần đây giảm cân gầy đi hai cân.
Vậy nên, mọi người cũng có thể gọi ta là phụ thân.
- Trích từ Chương 2166, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Ánh sáng trắng chói chang chiếu thẳng vào người Tông chủ Hồn tông.
Từng chút một, trên người Tông chủ Hồn tông bốc lên hắc khí.
Dù tu vi có mạnh đến đâu, hắn vẫn là ma tu, trong cơ thể vẫn là ma nguyên.
Một chiêu Phục Ma Đại Trận này là một chiêu đặc biệt nhắm vào những ma tu.
Hồi ở kinh thành, Nguyên môn đã định dùng chiêu này ở quảng trường Càn Khôn, đối phó với Trương đại ma đầu.
Chỉ là không thành công mà thôi.
Hiện tại, Thiên Thiên Ma tông đã thu được một ít bảo bối của Nguyên môn, vừa mới thu được một trận pháp hàng ma hoàn chỉnh. Thế thì còn nói cái gì nữa? Mời hết tất cả tu sĩ chính đạo từ các tông môn khác đến đây, hợp lực cả đám lại đồ ma thôi.
Sắc mặt của Tông chủ Hồn tông cuối cùng cũng bắt đầu trở nên nghiêm trọng.
Không còn vẻ hờ hững và thoải mái như vừa rồi.
Ma nguyên trong cơ thể điên cuồng bốc hơi, Tông chủ Hồn tông cũng cảm thấy mình từ trong ra ngoài đều bắt đầu bốc cháy.
Có vẻ lợi hại đấy!
Lúc đầu, Tông chủ Hồn tông còn tưởng Thiên ma tông không thể đưa ra được thủ đoạn nào thực sự đe dọa đến hắn.
Giờ xem ra, hắn đã sai.
Thiên Ma Tông quả thực đã chuẩn bị một món quà lớn cho hắn.
Ánh sáng của tiểu thái dương ngày càng mạnh, quần áo của Tông chủ Hồn Tông đều bị đốt cháy, da thịt cũng bị thiêu đốt.
Cảm nhận được ma nguyên của mình đã mất đi hơn một nửa, Tông chủ Hồn Tông cảm thấy mình không thể tiếp tục chống đỡ được nữa.
Bỏ thanh kiếm ra!
Vung tay, Tông chủ Hồn Tông ném thanh ma kiếm của mình xuống đất.
Chỉ nghe thấy một tiếng ‘ầm’, ma kiếm cắm sâu vào lòng đất, tiếp đó những tiếng nổ dữ dội vang lên khắp nơi trong sơn cốc.
Đại trận rung chuyển, một đám tu sĩ chính đạo bị nổ tung tại chỗ.
- Ổn định!
Các tu sĩ chính đạo điên cuồng gào thét.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, toàn bộ trung tâm sơn cốc đột nhiên nổ tung thành những cơn sóng đất cao tới hàng chục trượng.
Khoảnh khắc này, sóng đất che khuất ánh sáng của Tiểu Thái Dương.
Lực hút khổng lồ và liên tục trên người Tông chủ Hồn Tông bỗng chốc biến mất một nửa.
- Ma vực!
Một tiếng quát nhẹ, bóng tối ập đến.
Giống như một cơn sóng đen, nhanh chóng nuốt chửng mọi thứ xung quanh, thậm chí cả ánh sáng của Tiểu Thái Dương.
- Á!
Dưới sự xâm thực của bóng tối, vô số tu sĩ chính đạo kêu gào thảm thiết, rồi hóa thành xương trắng âm thầm, sau đó lại hóa thành tro bụi.
Ánh sáng của Tiểu Thái Dương cuối cùng cũng nhấp nháy vài lần, rồi bị bóng tối nuốt chửng hoàn toàn.
Tông chủ Hồn Tông bay lên, một tay bóp chặt Tiểu Thái Dương.
Siết chặt, ánh sáng biến mất.
- Còn thủ đoạn gì nữa, cứ việc đến đây!

Xa xa, trên đỉnh núi nhỏ không rõ tên.
Trương đại tông chủ cùng Hùng Vô Địch, Diệu Ly bọn người đã rút lui đến đây.
Khoảng cách này, ít nhiều cũng khiến Trương đại tông chủ cảm thấy an toàn hơn một chút.
Quan sát từ đây, tình hình dưới chân núi Duy Long thực sự không mấy khả quan.
Đại chiêu mà tông chủ Hồn Tông tung ra, giống như một cơn thủy triều đen cuồn cuộn, xuất hiện trong trận pháp bao vây.
Ánh sáng vốn thuộc về tu sĩ chính đạo đã hoàn toàn biến mất.
- Cái này mà không chế ngự nổi sao?!
Hùng Vô Địch lộ vẻ kinh hãi.
Nếu trận pháp trấn yêu của Nguyên Môn không thể trấn áp được thì sẽ gặp rắc rối lớn.
Kèm theo đó là đủ loại thủ đoạn khác, nhất thời không dám áp chế.
Có thể thấy nhiều tàn binh bại tướng đã rút lui qua phía bên núi Duy Long kia.
- Chuyện gì xảy ra vậy, có phải sắp bị lật ngược thế cờ rồi không!
Trương Mạc tuy không hiểu, nhưng vẫn có thể quan sát được một chút tình hình.
Tông chủ Hồn Tông này đúng là lão già khó chơi, đánh hay thật.
Diệu Ly lên tiếng:
- Tông chủ đừng hoảng, chỉ cần Tiểu Hoàn Thiên còn đó, trận pháp Đảo ngược chưa phá, thì vẫn có thể tiếp tục chiến đấu. Cho dù có phải mài giũa, cũng phải mài chết lão ta!
Trương Mạc nghe vậy thì gật đầu.
Mài chết, nghe thôi đã thấy đau rồi.
Tông chủ Hồn Tông cũng vậy, ngươi không thể chết một cách dứt khoát hơn được sao?
Đánh như thế này, bản tông chủ sẽ mất bao nhiêu thuộc hạ.
Đây đều là lực lượng lao động miễn phí, đều là tài sản của bản tông chủ.
Tiêu hao như thế này, bản tông chủ cũng thấy đau lòng.
Xét cho cùng, tìm được những thuộc hạ không mất tiền vẫn là điều khá khó khăn.
- Thật ngu ngốc, xếp nhiều trận pháp chồng lên nhau như vậy, lập một trận pháp Hấp nguyên chẳng phải dễ lắm sao? Sao lại cứ từng trận pháp một thế này, não có vấn đề à.
Bỗng nhiên, sau lưng truyền đến tiếng khinh thường.
Bọn người Trương Mạc quay đầu nhìn lại, lập tức thấy Tiểu Hoàng, Hoàng Kim thụ người mặc quần đùi, đang hút lá Hắc Phong không biết từ lúc nào lại chạy đến.
- Ôi chao, không phải đã nhốt ngươi lại rồi sao? Sao ngươi lại chạy ra ngoài thế này. Người đâu, bắt nó lại cho ta!
Trương Mạc nhìn thấy Tiểu Hoàng thì trừng mắt.
Cây nhỏ này không biết nặng nhẹ, lúc nguy hiểm như thế này mà còn dám chạy lung tung, muốn chết sao. Hết chương 572.



Bạn cần đăng nhập để bình luận