Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 249. Phàm nhân độc (2)



Chương 249. Phàm nhân độc (2)





Nguyệt Ma thế mà thật không phải lừa bọn họ, chân chính kéo bọn hắn đến lập ma thệ. Có lẽ, bọn hắn thật trách lầm Nguyệt Ma?

Đao truyền cho Diệu Ly, ổn định lại tâm thần. Diệu Ly cũng cắt cổ tay của mình, nhỏ xuống máu. Trần Tiểu Tiểu cũng giống như vậy, rất nhanh chén rượu bên trong đã đầy.

Cuối cùng, đao cùng chén rượu đưa tới trước mặt Trương Mạc.

Trương Mạc đẩy ra đao, nói:

- Ta không cần, ta tự mình làm là được.

Cắn nát ngón tay, Trương Mạc gạt ra một giọt máu tươi.

Máu tất cả mọi người cấp tốc hòa làm một thể trong chén rượu.

Nguyệt Ma lung lay mấy lần chén rượu nói:

- Tốt, ma thệ đã thành.

Đưa tay Nguyệt Ma dùng ngón tay dính ra máu tươi, sau đó liền hướng mi tâm của mình vẽ một vòng, lại theo thứ tự bôi cho đám người.

Mi tâm tất cả mọi người, đều dính vào máu tươi.

Nhìn ma thệ triệt để hoàn thành, Diệu Ly cuối cùng nhẹ nhàng thở ra.

Nàng vẫn cho rằng Nguyệt Ma sẽ làm ra thủ đoạn gì, không nghĩ tới, hôm nay vậy mà thật chỉ đến ký ma thệ mà thôi.

Khẽ cười một tiếng, Diệu Ly nói:

- Nguyệt Ma đại nhân, ma thệ đã ký, vậy chúng ta có thể đi về.

Trương Mạc cũng cùng sáng mắt lên.

Không đánh nhau đúng không, không đánh nhau liền quá tốt rồi.

Đúng vậy, tại sao phải đánh nhau, ký xong liền về nhà, mọi người cười ha hả.

Nguyệt Ma thu hồi long lân chỉ, khóe miệng cong lên nụ cười nói:

- Là ký xong, nhưng chính là bởi vì ký xong, các ngươi càng đi không được.

- Cái gì?

Diệu Ly nhất thời lui lại một bước, Trần Tiểu Tiểu cũng trừng to hai mắt.

Trương Mạc thì tay trực tiếp đặt tại trên mặt nhẫn, vội vàng thu hồi nụ cười trên mặt.

Mẹ nó, lão gia hỏa sẽ không phải hiện tại muốn trở mặt đó chứ.

Đều ký xong, còn trở mặt cái gì?

Nguyệt Ma đột nhiên cất tiếng cười to.

- A a a a, Trương tông chủ, ta đúng là xem trọng ngươi. Ngươi là rất cẩn thận, đến một bước này, còn không chịu dùng đao của ta, không tin lời của bọn người Hùng Vô Địch. Không giống hai nha đầu ngốc này, thế mà trong lòng còn có may mắn. Nhưng ngươi vẫn tính sai một nước, nghĩ không ra bên trong máu của ta cũng sẽ có độc.

Mặt mũi Trương Mạc tràn đầy ngốc trệ, đồ chơi gì có độc?

Sờ lên cái trán, Trương Mạc phương mới phản ứng được.

Mẹ nó, máu vừa rồi bôi ở trên đầu hắn, lại mang theo độc?

- Ngươi... Âm hiểm lão ma!

Diệu Ly bỗng nhiên muốn xuất thủ.

Đáng tiếc phi đao của nàng cũng còn chưa xuất ra, đột nhiên sắc mặt trắng bệch, thân thể lệch ra ngã xuống đất.

Trần Tiểu Tiểu cũng giống như vậy, giống như uống rượu say, thân thể bắt đầu lay động.

“Đừng dao động, các ngươi lúc này dao động cái gì, dao động bổn tông chủ tốt hoảng”!

Nhìn Diệu Ly cùng Trần Tiểu Tiểu bộ dáng như vậy, Trương Mạc thật hoảng muốn chết.

Nguyệt Ma tiếp tục nói:

- Trên đao có độc, bên trong máu cũng có độc. Các ngươi tránh không khỏi, cũng không phòng được. Vì có thể an toàn sống bắt các ngươi, lão phu thế nhưng ngay cả mình đều độc cùng một chỗ. Thế nào, Phàm Nhân độc này của ta như thế nào? Tất cả thực lực hiện tại của các ngươi đều bị giáng xuống đến Phàm Nhân Cảnh rồi chứ.

Trần Tiểu Tiểu tựa hồ còn muốn ra chiêu, trong mắt chợt lóe sáng.

- Lãnh...

Chữ Nguyệt còn chưa mở miệng, Nguyệt Ma đã bắt lại cổ họng của nàng.

- Ngươi bây giờ là Phàm Nhân Cảnh, huyễn thuật sẽ chỉ bạo chết đầu của ngươi.

Vung tay, Nguyệt Ma ném Trần Tiểu Tiểu ra ngoài.

Trương Mạc nhìn không đúng, hét lớn một tiếng:

- Người đâu!

Đám người Dương Sở sớm đã chuẩn bị đã lâu nhao nhao xuất thủ.

Dẫn đầu ném ra các loại Lôi Hỏa thạch, ngay sau đó Viên thịt liền một ngựa đi đầu, vọt thẳng giết đến.

Thủ hạ của Diệu Ly phản ứng cũng không chậm, vọt thẳng mà đến.

Nguyệt Ma phủi tay, đột nhiên, dưới tế đàn truyền đến tiếng rống.

Lại sau một khắc, một quái vật to lớn hình tròn xông ra, rõ ràng là Khủng Cụ Chi Xà bị Trương Mạc giết qua.

Chi chi chi!

Khủng Cụ Chi Xà vừa xuất hiện, liền khống chế được toàn trường.

Tất cả ma tu cô ng kích trong khoảnh khắc đều triệt để lâm vào trong sự sợ hãi.

Trương Mạc nhìn tràng cảnh bốn phía, mồ hôi lạnh giọt giọt rơi xuống từ trên trán.

Khóe miệng Nguyệt Ma mang theo ý cười, nói:

- Sống, ta toàn bộ đều muốn sống. Tất cả mọi người các ngươi đều chính là lô đỉnh ta dùng để thông đến cảnh giới tiếp theo. Ta triệu các ngươi đến đây, chỉ có một mục đích này.

Rốt cục nói ra kế hoạch chung cực, Nguyệt Ma hưởng thụ lấy vui sướng của sự chiến thắng.

Nhưng hắn không có chú ý tới, ở trước mặt của hắn, thật ra còn có một người không có chân nhũn ra, cũng không có thoát lực.

Ách... Phàm nhân độc?

Xuống đến Phàm Nhân Cảnh?.

Khủng Cụ Chi Xà?

Những thứ này tựa hồ vô hiệu đối với ta.

Khủng Cụ Chi Xà rõ ràng không có phóng thích sợ hãi lên trên đài, Trương Mạc cũng không có trực tiếp dùng ra Bất Động Như Sơn cùng sát ý bạo động.

Ánh mắt của hắn tập trung vào Nguyệt Ma đang cười to.

Lão gia hỏa, ngươi thật giống như là trước hạ độc cho mình đúng không.

Dùng máu mình hạ độc, thật đủ hung ác.

Nhưng ngươi tính sai, bổn tông chủ, vốn chính là Phàm Nhân Cảnh!

Trương Mạc bỗng nhiên lấy ra bao tay, còn có Thiên Phương Ngũ Sắc thạch.

Sợ uy lực không đủ, Trương Mạc còn nôn lên trên hai ngụm nước bọt.

Nhắm ngay mặt mo của Nguyệt Ma, Trương Mạc bỗng nhiên nhảy lên một cái!

Ăn ta một cục gạch năm màu, đánh chết m* ngươi!

Hết chương 249.



Bạn cần đăng nhập để bình luận