Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1366: Bắt lấy! (2)

Chương 1366: Bắt lấy! (2)Chương 1366: Bắt lấy! (2)
Tránh những sợi rễ quấn lấy, hai người nhanh chóng quay trở lại khe nứt không gian ban đầu.
Đang định rời đi thì phía sau đột nhiên truyền đến tiếng gọi.
- Đừng đi!
Hai người Lập tức quay đầu lại nhìn. Hốt hoảng nhìn thấy bên trong thân cây Cự Thụ Thông Thiên xuất hiện một con mắt.
Kiếp Nhất và Kiếp Tam đều kinh hãi biến sắc.
- Đừng đi vội. Các ngươi là Ma tu, là thuộc hạ của Trương Lão Bát đúng không. Giúp ta nhắn với Trương Lão Bát. Bảo hắn mau ngăn cản Thượng chủ, Thượng chủ hắn điên rồi, hẳn hoàn toàn phát điên rổi...
Giọng nói ngắt quãng truyền đến.
Nghe thấy ba chữ Trương Lão Bát”, hai tên Kiếp Nhất và Kiếp Tam mới sực tỉnh. Đây không phải là mắt của Thượng chủ.
Chết tiệt, bên trong vẫn còn người sống.
Hai người nhanh chóng xông tới, giơ tay định chém đứt thân cây, giải cứu người bên trong.
Nhưng hành động của bọn họ Lại khiển vô số rễ cây điên cuồng quấn tới.
Chỉ cần chạm nhẹ vào một chút, Kiếp Nhất và Kiếp Tam lập tức cảm thấy nguyên khí và sinh mệnh lực bị hút điên cuồng.
Cái cây đáng sợ thật!
Giọng nói vang lên:
- Không cần cứu ta. Hắn ta không thể giết ta trong chốc lát được. Hai người hãy nói với Trương Lão Bát, bảo hăn liên kết tất cả Lực Lượng có thể, ngăn cản Thượng chủ. Hắn ta...
Lời còn chưa dứt, âm thanh đã đột ngột biến mất.
Ngay sau đó, một tiếng nổ vang lên như sấm sét, già nua nhưng đầy uy lực.
- Thương Đạo Cực, ngươi nói nhiều quá rồi đấy.
Kiếp Nhất và Kiếp Tam nghe vậy liền quay đầu bỏ chạy. Chết tiệt, giọng nói này là của lão già Thượng chủ kia. Trên thân cây khổng tổ phía sau, một khuôn mặt già nua hiện ra, đôi mắt lạnh lão nhìn chằm chằm vào Kiếp Nhất và Kiếp Tam.
- Đã đến rồi, sao lại vội đi? Giọng nói của Thượng chủ lại vang lên.
Ngay sau đó, vô số rễ cây phong tỏa mọi khe hở không gian.
Ánh sáng vàng lan tỏa, phong tỏa toàn bộ thế giới. Khuôn mặt của Thượng chủ được bao phủ bởi ánh sáng vàng chói lóa.
Thôi xong, xong đời rồi!
Lại bị Trương Lão Bát lừa. Kiếp Nhất thầm chửi rủa. Kiếp Tam lớn tiếng nói:
- Thượng chủ, chúng ta là người một nhà. Ta đến đây để dâng đồ cho ngài. Ngài xem, ta còn có...
Chưa kịp dứt lời, ánh sáng vàng đã khóa chặt Kiếp Nhất và Kiếp Tam.
Phong tỏa không gian!Docfull . vn- Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Ngay sau đó, vô số rễ cây trói chặt hai tên thành hình cái bánh chưng.
Muốn chạy trốn là điều không thể. Thượng chủ kéo hai tên đến trước mặt mình, dùng đôi mắt vàng kim quan sát kỹ lưỡng.
- Kiếp Nhất, Kiếp Tam? Thượng chủ đọc tên hai tên, khiến chúng hoàn toàn tuyệt vọng.
- Không ngờ lại là các ngươi...
- Đến rồi. Ta cứ tưởng gia hỏa Trương Lão Bát kia sẽ cho Kiếp Nhị hoặc Nhân Hoàng đến trước.
Lời của Thượng Chủ khiến Kiếp Nhất và Kiếp Tam lạnh sống lưng.
Hóa ra ngươi và Trương Lão bát kia đang phổi hợp với nhau.
Cố tình chờ hắn đưa người đến cho ngươi thôi ư.
Gia hỏa chó chết kia, rốt cuộc ngươi đứng về phía nào?
- Thôi, ruồi muỗi cũng là thịt!
Lời này của Thượng Chủ khiến Kiếp Nhất càng thêm bất mãn, ai là ruổối muỗi? Ngươi nói ai đấy? Nếu ngươi không thả ta ra, ta sẽ đại chiến ba trăm hiệp với ngươi.
Tiếc là Thượng Chủ chẳng muốn chơi với hắn lấy một hiệp.
Hắn há to miệng, nuốt chứng cả hai.
Vô số rễ cây trói chặt, đưa bọn họ xuống tận đáy. Tại đây, bọn họ nhìn thấy vô số người bị trói thành bánh chưng sống.
Không chỉ có người của Tinh Thạch tộc, mà còn có rất nhiều người của vạn quốc, sống chết lẫn lộn, xác chết chồng chất.
Từng người một bị trói chặt vào rễ cây, từng chút từng chút một bị rễ cây đâm vào cơ thể, hút cạn tất cả.
Đi đến tận cùng, bọn họ cũng bị trói chặt. Cách đó không xa, bọn họ nhìn thấy Thương Đạo Cực, người vừa nói chuyện với họ.
Lúc này, Thương Đạo Cực đã biến thành một con rùa khổng tổ, rụt đầu vào trong mai, chỉ chừa ra hai con mắt.
- Ngu ngốc!
Thương Đạo Cực khẽ nói. Kiếp Nhất và Kiếp Tam bị mắng đến mức không biết phải phản bác thế nào. Bên cạnh đó, còn có một người toàn thân tỏa ra kim quang, vẫn chưa bị rút cạn. - Thôi, đừng nói hắn nữa. Chắc giờ này hẳn cũng đang chửi rủa chúng ta.
Kiếp Nhất và Kiếp Tam nhìn theo, lập tức nhận ra người lên tiếng là ai.
Thần Cung Hành Kim Thần Sứ.
Thật tốt, bây giờ Kiếp Nhất và Kiếp Tam mới thực sự tin răng Thượng Chủ đã phát điên rồi.
Hắn ta thậm chí còn nuốt chửng cả Hành Kim Thần Sứ, thuộc hạ trung thành nhất của mình.
Kiếp Tam nhìn Hành Kim. Thần Sứ, cổ gắng vùng vậy: - Sao ngươi cũng ở đây? Hành Kim Thần Sứ đáp:
- Lý do giống ngươi.
Kiếp Nhất lạnh giọng:
- Ngươi cũng bị Trương Lão Bát kia hố? Ha ha. Hành Kim Thần Sứ nói:
- Ổ, hóa ra ngươi bị Trương Lão Bát hãm hại à. Vậy ngươi đúng là ngu ngốc. Lý do của ta không giống ngươi.
- Đừng nói nhảm nữa, bây giờ phải làm sao?
Kiếp Tam nhìn Hành Kim Thần Sứ và Thương Đạo Cực, nhiều cao thủ như vậy ở đây, nhất định phải có cách chứ. Hành Kim Thần Sứ suy nghĩ một chút rồi nói:
- Vẫn còn một việc có thể làm. Kiếp Tam và Kiếp Nhất lập tức sáng mắt, vội vàng hỏi:
- Mau nói đi. Ta nhất định sẽ hợp tác!
Kháng Kim Thần Sứ nói tiếp: - Ứm, ở đây, ngươi có thể thoải mái măng chửi Trương Lão Bát kia, muốn măng bao lâu cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận