Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 925. Cao thủ?



Chương 925. Cao thủ?




Bản tông chủ chỉ hơi mập một chút thôi, chứ thực ra thì gầy lắm.
Các ngươi đợi bản tông chủ gầy đi, nhất định sẽ gầy.
Cho nên tình hình là như vậy.
Cụ thể tình hình thế nào, còn phải xem tình hình.
—— Trích từ Chương 2149, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.


Bốn người ngồi xuống.
Bắt đầu xoa bài.
Quả nhiên cao thủ đánh mạt chược, vừa lên đã cho Trương Mạc hít một vố nhỏ.
Đầu tiên nhìn Tả Thu, căn bản không động tay.
Chỉ ngồi ở đó, mạt chược tự bắt đầu xoa, sau đó xếp thành hàng.
Từng viên một, giống như mạt chược thành tinh vậy, xếp ngay ngắn. Phải nói là, nhìn có chút giống thần tiên điểm binh.
Long Quân còn khoa trương hơn.
Mạt chược trong tay nàng suýt bay lên.
Tốc độ nhanh kinh người, bay nhanh kinh người, giống như lốc xoáy vậy.
Chết tiệt, suýt nữa thì đụng phải bản tông chủ.
Giết người à, chắc chắn là giết người rồi, nếu ngươi còn thế này nữa, bản tông chủ sẽ đổi người ngay!
Cuối cùng là Hành Kim Thần sứ. Ờ... Nói thế nào nhỉ, Hành Kim thần sứ chơi mạt chược có hơi quá đáng không?
Ngươi bày phong ấn trận trước mặt mình là sao, tại sao còn có tiểu nhân màu vàng giúp ngươi xếp bài vậy?
Ăn gian, chắc chắn là ăn gian rồi!
Khuôn mặt Trương Mạc sắp nhăn nhó như hoa cúc.
Đánh mạt chược với đám người này quả là áp lực quá lớn.
Toàn là cao thủ!
Thật là lòe loẹt!
Lấy bài trước, Trương Mạc nhìn những quân mạt chược trước mặt Tả Thu động như sóng.
Những quân bài trước mặt Long Quân lơ lửng giữa không trung, sau đó từng quân một, có hai quân dựa vào nhau, có ba quân dựa vào nhau.
Ừm, coi như bản tông chủ vừa nói bừa.
Ngươi bày bài như vậy, chẳng phải sẽ lộ hết sao, ngươi chắc chắn là cao thủ không?
Hành Kim thần sứ thậm chí còn cường điệu hơn. Hắn đã tạo ra một đội hình màu vàng và bọc mình và các lá bài trong đó.
Chói mắt quá!
Đánh mạt chược còn có cả công kích tinh thần!
Không chịu nổi, thực sự không chịu nổi.
Trương Mạc nói với Thần sứ Hành Kim:
- Thu lại chút đi, ngươi che mất hết rồi!!
Hành Kim thần sứ nhìn hắn một cái, hỏi lại: - Thu cái gì lại, hết cái gì?

Trương Mạc nói:
- Nói ngươi chói mắt quá, đừng cản trở người khác đánh bài được không.
Sau đó Hành Kim thần sứ giảm bớt ánh sáng đi rất nhiều, nhiều ít thì có thể nhìn thấy bóng người, nhưng các lá bài vẫn bị bao phủ bởi ánh sáng vàng và không thể nhìn thấy rõ ràng chút nào.
- Đây là sợ có người ăn gian! Mão Nhật Thần Sứ, ta khuyên ngươi cũng cẩn thận một chút.
- Thật sao?
Trương Mạc nhìn về phía Tả Thu và Long Quân.
Long Quân hừ lạnh một tiếng:
- Bản Long không thèm ăn gian, bản Long phải dựa vào trí tuệ để thắng ngươi!
Tả Thu cũng nói theo:
- Đúng vậy, không ai được phép ăn gian. Ai ăn gian thì khinh thường kẻ đó! Đều là những nhân vật có mặt có mũi, đừng làm những chuyện bẩn thỉu như vậy.
Trương Mạc nghe xong trong lòng đã hiểu.
Nhất định phải ăn gian!
Có mặt có mũi, bốn chữ này thực sự rất không phù hợp với hắn.
Trương Mạc lúc này mới bắt đầu lấy bài của mình.
Trong mắt Tả Thu lóe lên một tia sáng, lập tức có thể nhìn thấu bài của Trương Mạc.
Không ăn gian?
Điều đó là không thể.
Vừa rồi chỉ là lừa người khác mà thôi.
Tả Thu rất tự tin vào bản thân, đừng nhìn những người có mặt ở đây đều là cao thủ. Nhưng khi chơi bài, đánh cờ thì hắn lại là cao thủ trong số cao thủ.
Cho dù là về kỹ thuật hay trình độ gian lận, hắn đều chưa từng thua.
Danh hiệu Thiên Huyễn Thuật Sư của hắn không phải tự nhiên mà có.
Hắn ít nhất cũng thành thạo hàng trăm thủ đoạn gian lận, hàng trăm loại đấy!
Nói thế này nhé, chơi bài với hắn, chỉ cần hắn đánh một vòng. Nếu đối diện là nữ, thì lập tức phải vào lầu xanh. Nếu đối diện là nam, thì đúng vậy, cũng phải vào lầu xanh.
Hôm nay hãy để các vị ở đây nhìn thấy thủ đoạn của bản tọa.
Quét mắt nhìn bài của mọi người.
Tả Thu trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Bài tệ thế này, xem ra là không biết chơi rồi!
Mão Nhật thần sứ, hôm nay nhất định phải thắng được cả quần lót của ngươi.
Trương Mạc vừa cầm bài xong.
Đột nhiên, Tả Thu nói lớn:
- Chư vị, hay là thêm một số thứ khác vào để chơi. Chỉ tính số vòng thì chán lắm?
Trương Mạc nghe vậy hỏi:
- Ngươi muốn thêm cái gì?

Hành Kim thần sứ và Long Quân đều nhìn về phía Tả Thu.
Tả Thu đáp:
- Bất cứ thứ gì cũng được, ví dụ như bảo vật chẳng hạn. Mọi người đều có bảo vật chứ, lấy đồ chứa đồ ra, đồ bên trong thua thì đưa cho người khác rút, rút hết thì thôi, thế nào?

- Đánh cược gia sản à?
Trương Mạc cười nói.
Tả Thu nói:
- Trương huynh sẽ không sợ thua chứ!

Nụ cười trên khuôn mặt Trương Mạc càng tươi hơn.
Những thứ trong nhẫn của hắn, cứ tùy ý rút!
Giò heo, bình, và đủ loại nguyên liệu lộn xộn khác. Rút hết của bản tông chủ, cũng không thấy đau lòng lắm.
Không, nếu lấy trúng nhật ký của bổn tông chủ thì vẫn có nguy cơ!
- Được! Không vấn đề! Nhưng hiện tại ta không có, Tả Thu, có thể cho ta mượn một chiếc nhẫn Không Gian không?
Long Quân nói. Hết chương 925.



Bạn cần đăng nhập để bình luận