Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 377. Đạo Ma báo thù! (1)



Chương 377. Đạo Ma báo thù! (1)




Hôm nay xin chia sẻ với các thiếu niên hay tò mò đọc trộm nhật ký một mẹo nhỏ để bay lên.
Ngươi dẫm chân trái lên chân phải.
Sau đó dẫm chân phải lên chân trái.
Lặp lại liên tục, không ngừng, tăng lực điên cuồng.
Cố gắng dẫm cho tới sao Hỏa.
Chẳng mấy chốc, ngươi sẽ đau tới mức bay lên!
Không cần cảm ơn.
- Trích từ Chương 2884, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.
,…
Lão cẩu nghĩ nghĩ rồi nói:
- Không dễ nói, dựa theo tin tức có được hiện tại thì. Tông chủ Hồn tông vẫn đang bế quan. Môn chủ Nguyên môn cũng không xuất hiện ở tuyến đầu.
Trương Mạc cười nói:
- Không phải quyết chiến là tốt rồi. Thôi, cứ để họ từ từ đánh, đánh bao nhiêu năm cũng được.
Lão cẩu cũng cười nói:
- Đúng vậy, tông chủ chúng ta hiện tại đang phát triển mạnh mẽ. Nhân tài của Giang Nam lục quận cũng đang trong quá trình thu nạp. Cho chúng ta thêm ba năm nữa, chúng ta chắc chắn có thể đứng vững gót chân. Không nói đến việc một địch hai, ít nhất một đấu một cũng không rơi vào thế hạ phong.
Trương Mạc gật đầu nói:
- Được, tiếp tục cố gắng. Bản tông chủ trông cậy vào các ngươi. Còn tin tức gì nữa không?
Lão cẩu nhíu mày nói:
- Có, Hắc bào bị thương rồi. Lần này hình như bị thương khá nặng. Ngài xem, có nên điều hắn trở về không.
Trương Mạc kinh ngạc nói:
- Bị thương rồi sao? Thương thế gì? Không thể chữa được sao?
Lão cẩu lập tức lật thư ra nói:
- Hỏa độc, hiện tại đã sắp thương đến tủy xương rồi. Muốn chữa thì cần đến đan dược hoặc bảo vật có hàn tính cực mạnh, phải là linh bảo trở lên. Ta đang cho thủ hạ đi tìm, nhưng sợ là nhất thời không tìm được.
Trương Mạc nghe vậy lập tức nói:
- Bản tông chủ ở đây không còn một viên Vạn niên hàn sương châu sao? Ngươi phái người đưa cho hắn. Có thể chữa thì chữa, nếu không chữa được thì trở về đi. Phí công nhọc sức, cũng không còn cách nào khác.
Lão cẩu kinh hô:
- Tông chủ thật là độ lượng. Có một viên Vạn niên hàn sương châu, Hắc bào đảm bảo vô sự. Hắn hiện tại sắp trà trộn vào nội bộ Nguyên môn rồi, nửa đường đứt gánh thì thật đáng tiếc.
- Đúng không, vậy thì đưa cho hắn đi!
Trương Mạc thì không để ý. Vạn niên hàn sương châu trong tay hắn, cũng chỉ là đồ chơi mùa hè mà thôi. Ngoài việc có thể tỏa ra chút hàn khí, hắn cũng không biết dùng làm gì.
Hắc bào cần, cứ lấy đi. Bản tông chủ chưa bao giờ keo kiệt!
- Ta thay mặt Hắc bào đa tạ tông chủ!
Lão cẩu vội vàng cúi người hành lễ.
Đồng thời lão cẩu trong lòng thầm lẩm bẩm:
- Hắc bào à Hắc bào. Linh bảo lão cẩu ta đã hứa với ngươi, rốt cuộc cũng kiếm được cho ngươi rồi. Hắc hắc, ngươi nhất định phải chống đỡ cho ta. Công lao to lớn của chúng ta, có lẽ chỉ trông chờ vào ngươi lúc đó thôi.

- Còn chuyện gì nữa không?
Trương Mạc tiếp tục hỏi.
Lão cẩu vội vàng lục tung bàn, cuối cùng lại lấy ra một tờ giấy nói:
- Tông chủ, Viên thịt muốn về dự tiệc. Hay là để hắn vận chuyển một ít đồ về trước đi. -
Trương Mạc lúc này mới nhớ ra, mình để Viên thịt ở Ninh quận tiếp tục đào bảo vật, đã gần nửa năm rồi.
Từ sau khi núi lửa Lạc Thần nổ, Trương Mạc lúc nào cũng nghĩ tới chuyện đào thêm một ít đá quý từ phủ Đạo Ma đã nổ tung về.
Đặc biệt là những viên đá quý có thể kết hợp với gương để phóng ra bức màn sáng. Cũng như cách thức ngưng tụ bức màn sáng thành ma ấn. Đây đều là những thứ mà Trương Mạc rất muốn có.
Còn đồ vật khác, khẳng định trong phủ đệ Hư cảnh cũng có không thiếu. Không đề cập tới thì thôi, nói ra thì di vật của Kim Mộc Bạch và Tà Tâm khẳng định ở bên trong. Nếu có thể móc, chẳng phải sẽ đại phát tài?
Vì vậy, Trương Mạc đã để Viên thịt dẫn người đào tại chỗ. Hiệu quả đến nay như thế nào, hắn vẫn chưa biết.
- Đào được gì rồi không?
Trương Mạc hỏi.
Lão cẩu đáp:
- Có, Viên thịt nói đào được một số loại đá đặc biệt đen xì, không biết có phải là đá quý mà ngài cần không. Về phần ma ấn, bức màn sáng các loại, Viên thịt cũng đào được mấy bức tường nguyên vẹn có gắn đá quý, định mang về cho ngài nghiên cứu. Chỉ có điều những thứ khác, Viên thịt nói, dung nham quá nhiều, hắn không chui vào được. Không phải hắn sợ chết, chỉ là mỡ quá nhiều.
Trương Mạc gật đầu nói:
- Được rồi, để hắn về dự tiệc. Viết cho Trần Tiểu Tiểu một lá thư, để Trần Tiểu Tiểu đi trông coi. Dù sao Trần Tiểu Tiểu cũng không thích dự tiệc. Nhớ bảo Viên thịt vận chuyển nguyên vẹn những thứ đào được về cho bổn tông chủ, nếu không, ta sẽ biến hắn thành trứng thịt.
- Vâng, tông chủ!
Lão cẩu cười nói.
- Không còn chuyện gì khác nữa chứ!
Trương Mạc đứng dậy nói.
- Tạm thời không có, tông chủ đi thong thả!
Lão cẩu nịnh bợ tiễn Trương Mạc đi, sau đó tiếp tục gọi người đến mát xa, tiếp tục ngoáy chân.
- Cẩu gia, ngài vừa báo cáo thật tuyệt vời!
- Cẩu gia, vừa rồi ngài thật là tư duy nhanh nhạy, ăn nói lưu loát! Hết chương 377.



Bạn cần đăng nhập để bình luận