Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 235. Tiểu liên minh



Chương 235. Tiểu liên minh





Làm người không nên quá để ý ánh mắt của người khác.

Mình thả cái rắm, để bọn hắn nghe đi thôi!

—— Trích từ Chương 4639, « Nhật ký của ta » - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

- Trương tông chủ, trước hết mời ngài?

- Không được, vẫn là trước hết mời chư vị.

- Ha ha, vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh.

Hùng Vô Địch cùng Lục Cửu Mệnh ngược lại sảng khoái, hai người trực tiếp đi đến cửa chữ Kinh.

Trần Tiểu Tiểu cùng Diệu Ly thẳng đến cửa chữ Dũng, bốn người rời đi.

Chỉ để lại Trương đại tông chủ còn đứng tại chỗ.

Ách, giống như đều bị chiếm hết.

Hắn đến cùng muốn đi vào hay không.

Trương Mạc nhìn bên trái một chút nhìn bên phải một chút, quyết định không đi vào.

Ai nha, cái gì thăng cảnh, cái gì cường hóa nhục thân loại hình, đối ở hắn hiện tại mà nói, rất quan trọng sao?

Dù sao thật muốn đánh nhau, đơn giản cũng chính là một chữ - chết, vấn đề chỉ là một chiêu hay hai chiêu liền chết thôi.

Không lẫn vào, không cần cho Nguyệt Ma bất kỳ cơ hội nào có thể tính kế hắn.

Ừm, ta quả nhiên là tông chủ cẩn thận.

Trương Mạc quyết định chú ý, dứt khoát bắt đầu đi dạo trong động phủ.

Động phủ nho nhỏ này, ngoại trừ Định, Kinh, Dũng ba cánh cửa ra, rõ ràng còn không thiếu chỗ có thể đi dạo.

Trương Mạc chắp hai tay sau lưng, khẽ hát, trực tiếp đi vào bên trong.

...

Định Tự tuyền.

Nguyệt Ma ngâm toàn thân mình ở trong ôn tuyền màu đen, thoải mái nhắm mắt lại.

Hắn không có lừa gạt bọn người Trương Mạc, suối nước nóng nơi đây đúng là có hiệu quả đại bổ, nhưng cũng có thể có tác dụng phụ, hắn nói thiếu đi một chút.

- Nguyệt Ma đại nhân!

Chẳng biết lúc nào, ma tu nửa mặt lại xuất hiện ở sau lưng Nguyệt Ma.

Nguyệt Ma mắt vẫn nhắm như cũ, bình tĩnh nói:

- Bọn hắn đều vào nước?

Ma tu nửa mặt cười trả lời:

- Ngoại trừ Trương tông chủ ra, những người khác xác thực đều vào nước.

Nguyệt Ma nghe vậy nheo mắt, giọng nói mang theo vài phần tức giận:

- Trương ma đầu này, đúng là gia hỏa khó đối phó. Cẩn thận đến cảnh giới nhất định. Lão phu đều ở thế yếu như vậy, lại là đưa bảo, lại là giết yêu, lại là lấy ra động thiên phúc địa, thế mà còn không thể bỏ đi cảnh giác của hắn, đáng giận!

Dừng một chút, Nguyệt Ma nói:

- Thôi, để hắn tiếp tục cảnh giác đi. Dù sao đến lúc đó chỉ còn lại hắn một người, cũng lật không nổi bọt nước gì.

- Ngươi phái người đi thu thập lông tóc bọn hắn lưu lại dọc theo con đường này, nhất là ở bên trong đấu thú trường, hảo hảo thu thập, dựa theo tên người đánh dấu tốt cho ta, ban đêm đưa tới!

Ma tu nửa mặt khom người xác nhận. Đồng thời trong lòng cũng khẽ nhúc nhích, xem ra Nguyệt Ma đại nhân đêm nay định cho Trương đại ma đầu phách lối kia một dạy dỗ đẫm máu.

Cũng đúng thôi, dọc theo con đường này, những thuộc hạ ma tu bọn hắn đều thấy rõ.

Trương đại ma đầu thật sự là quá ‘Phách lối’, quá ‘Càn rỡ’.
Nguyệt Ma đại nhân có thể nhịn đến bây giờ, xác thực đã là mười phần không dễ dàng.

- Nửa mặt, ngươi bây giờ cũng đi nhìn chằm chằm Trương ma đầu kia. Đừng cho hắn tìm thấy vật gì không nên tìm.

Nguyệt Ma cuối cùng phân phó một câu.

Nửa mặt nhẹ giọng xác nhận, khom người thối lui.

...

Kinh tự tuyền.

Hùng Vô Địch ở trong nước, cảm giác lông đen toàn thân đều bắt đầu nhẹ nhàng.

Đưa mắt xem xét, đơn giản liền là quỷ nước màu đen.

Lục Cửu Mệnh bên cạnh cởi quần áo ra, thì càng giống như là quỷ.

Bộ dạng da bọc xương, chó gặp đều lắc đầu.

Chuột nhìn, đều phải rưng rưng rời đi.

- Thoải mái!

Lục Cửu Mệnh hô một tiếng thoải mái, tựa hồ mặt mo tái nhợt đều có mấy phần màu máu, bộ dáng mặt mày hớn hở.

Hùng Vô Địch thì chậm rãi nói:

- Lục huynh, ngươi nói chúng ta lần này cần giúp Hồn Tông hay không. Mặc dù Nguyệt Ma lão gia hỏa kia thoạt nhìn là rất có thành ý, nhưng ta vẫn cảm thấy hắn sẽ bắt chúng ta làm đao!

Lục Cửu Mệnh cười nói:

- Đầu năm nay, có thể làm đao cũng không tệ rồi. Chẳng lẽ Hùng tông chủ còn muốn làm người cầm đao?

Hùng Vô Địch trả lời:

- Ngươi thế nào cảm giác ta không đảm đương nổi người cầm đao.

Lục Cửu Mệnh không chút khách khí nói:

- Thực lực, những người chúng ta này, nói ra đều là hào kiệt một phương. Nhưng trên thực tế, kéo đến toàn bộ Hạ quốc đến xem. Còn kém xa lắm! phía dưới Bá Nguyên, trời cao không tự do.

Hùng Vô Địch bị nói nghẹn lời, mặc dù rất không muốn thừa nhận, nhưng trong lòng của hắn cũng hiểu rõ Lục Cửu Mệnh nói có đạo lý.

- Cũng không phải! Những người như chúng ta tự nhiên là không làm được người cầm đao, nhưng nếu như cùng một chỗ thì sao?

Đột nhiên, sau lưng truyền đến giọng nói.

Lục Cửu Mệnh cùng Hùng Vô Địch lập tức quay đầu, sau đó nhìn thấy Diệu Ly chập chờn vòng eo mà đến.

- Diệu tông chủ!

- Ha ha, Diệu tông chủ làm sao tới nơi này, không sợ bị chúng ta nhìn hết sao?

Hùng Vô Địch cùng Lục Cửu Mệnh đồng thời đều lộ ra ánh mắt khác, dự định nhìn một lần cho thỏa.

Nhưng đợi đến khi Diệu Ly đến gần, bọn hắn lại ngây dại.

Cái này, nàng vì sao lại có *, còn lớn như vậy, còn dài như vậy...

Mẹ nó!

Trời ạ!

Hết chương 235.



Bạn cần đăng nhập để bình luận