Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1357: Ai? (2)

Chương 1357: Ai? (2)Chương 1357: Ai? (2)
Vì vậy tên Thụ Nhân càng thêm điên cuồng tàn sát. Đến cuối cùng, chỉ có số ít Tỉnh Thạch tộc chạy ra khỏi Tỉnh Thạch chi địa, thông qua không gian liệt phùng rời đi.
Nàng ta bị Nữ Vương hạ lệnh, đến Vạn Quốc bên này, hơn nữa đặc biệt đến tìm nhân loại anh hùng (Trương lão bát) cứu mạng, đánh bại tên Thụ Nhân điên kia!
Tình huống chính là như vậy. Cụ thể tình huống như thế nào... Còn phải xem tình hình.
Trương Đại Tông chủ dù sao nghe xong, đã bắt đầu đi tới đi lui.
Tin tốt là, Thiên Vực chỉ môn cũng không có bị mở ra, tình huống xấu nhất, chuyện Thượng Chủ thành thần vẫn chưa xảy ra.
Tin xấu là, Tỉnh Thạch tộc xong đời, Thượng Chủ biến thành Thụ Nhân rồi. Có lẽ đây chính là nguyên nhân, Thượng Chủ cũng không có tin tức truyền về.
Vừa nghĩ tới Thượng Chủ biến thành một Thụ Nhân, Trương Đại Tông chủ liền cảm thấy mình không hiểu sau nhức cả trứng. Chuyện này không liên quan đến bản Tông chủ chứ. Chuyện này không thể nào liên quan đến bản Tông chủ được, phải không.
Chuyện này cho dù có thật sự liên quan đến bản Tông chủ...
Bản Tông chủ cũng tuyệt đối chết cũng không thừa nhận. Trương Đại Tông chủ đi tới đi lui, xoay đến lão trọc sắp chóng mặt.
Lập tức, lão trọc nói:
- Tông chủ, muốn đến Tinh Thạch chi địa cứu người sao?
Trương Đại Tông chủ nghiến răng nghiến lợi, quay đầu lại hỏi nữ nhân Tỉnh Thạch tộc: - Ngươi có biện pháp trở về Tình Thạch chỉ địa sao?
Nữ nhân Tinh Thạch tộc gật đầu nói:
- Không có. Nhưng Nữ Hoàng nói, tu vi của ngài cường đại, nhất định có biện pháp đi. Để ta đi theo ngài là được rồi. Cứu chúng ta với!
Ö... Trương Đại Tông chủ nhất thời cứng họng.
Nói như thể nào nhỉ, Nữ Hoàng của các ngươi có chút nghĩ quá nhiều rồi. Không phải bản Tông chủ không muốn, mà là thật sự không được.
Trương Đại Tông chủ lại hỏi: - Vậy Nữ Hoàng các ngươi rốt cuộc đã dùng phương pháp gì phong ấn Thiên Vực chi môn. Tên Thụ Nhân kia nhất định, khẳng định, xác định là không mở ra được sao? Trương Đại Tông chủ liên tiếp dùng ba chữ 'định', biểu thị hắn rất không bình tĩnh, còn có chút ngồi không yên. Nữ nhân Tinh thạch tộc lắc đầu nói:
- Dùng phương pháp gì thì không biết. Nhưng tên Thụ Nhân điên kia trong thời gian ngắn chắc chắn là không mở ra được.
- Vì sao lại khẳng định như vậy?
Trương Đại Tông chủ lại hỏi. Nữ tộc nhân Tỉnh Thạch nói: - Bởi vì Nữ hoàng đã hiến dâng Tinh thạch sinh mệnh của mình.
Nói xong, nữ tộc nhân Tinh Thạch như muốn khóc. Trương đại tông chủ vội vàng phẩy tay, bảo nàng ta lui xuống nghỉ ngơi. Xem ra, nữ tử này cũng không giống cao thủ gì, biết được tình huống cũng chỉ có vậy, thật sự là vô dụng.
Lại đi tới đi lui vài vòng trong đại điện.
Trương đại tông chủ hỏi Lão trọc và Thang Cát: - Hai người các ngươi thấy thế nào?
Lão Trọc cúi đầu không nói, ra vẻ Tông chủ ngài đừng hỏi ta... Cái gì đó.
Thang Cát lại bắt đầu giả chết.
Trương đại tông chủ tức giận đến mức không thể chịu nổi, thuộc hạ gì vậy chứ, cứ đến lúc quan trọng lại giả chết với tông chủ này.
Lúc bình thường thì thông minh lanh lợi, hăng hái kiếm tiền làm loạn, giờ thì giấu đâu hết rồi? Trương đại tông chủ đánh vào đầu Thang Cát một cái thật mạnh, rồi lại nhổ một sợi tóc của Lão Trọc rồi nói: - Mau nghĩ đi, nghĩ kỹ cho ta, nghĩ không ra chủ ý hay thì đừng hòng ăn cơm.
Lão Trọc nghĩ đến mức trán đỏ bừng cả lên, nhưng vẫn không nghĩ ra được ý hay nào.
Nghe thì có vẻ như là trực tiếp trở mặt với thượng chủ, dân người ởi xử lý hắn luôn. Hoặc là cứ giả vờ như không nghe thấy gì, đợi thượng chủ giải quyết xong chuyện rồi tính tiếp.
Lão Trọc chỉ có thể nghĩ ra được hai cách này, Thang Cát hình như cũng vậy.
Hai người lầm bầm, cũng không dám nói với Trương đại tông chủ là hai người bọn họ chỉ có thể nghĩ ra được đến vậy.
Trương đại tông chủ ngược lại nhìn ra được, hai tên này đúng là vô dụng.
Đầu óc đâu?
Đầu óc để đâu hết rồi? Thật đáng buổn, cả tông môn này, chỉ có một mình bổn tông chủ là có đầu óc sao?
Đừng hỏi ta đã nghĩ ra chủ ý ấì chưa, đây không phải là câu hỏi mà những kẻ không có đầu óc như các ngươi nên hỏi.
Ba người suy nghĩ cẩn thận một hồi, đột nhiên, Thang Cát nói:
- Tông chủ, ta biết một người có đầu óc rất tốt, hai năm nay làm việc rất nhanh nhẹn, tính toán tình thế, tính toán con người đều rất giỏi, ở Thần Cung để xuất cải cách, hiệu quả rất tốt. Hay là gọi hắn đến hỏi thử xem? Trương đại tông chủ nhỏ giọng hỏi:
- Ai vậy?
Sao hắn lại không biết, cả tông môn này còn có người có đầu óc nhỉ.
Thang Cát nhỏ giọng nói:
- Vân Phiến.
Trương đại tông chủ vạn lần không ngờ tới, từ trong miệng Thang Cát lại có thể nói ra được cái tên Vân Phiển.
Hắn lập tức muốn mắng chửi, gia hỏa này rốt cuộc đã nhận của Vân Phiến bao nhiêu lợi ích?.
Nhưng mà sau khi nghĩ lại, Thang Cát nói cũng không sai.
Tên nhóc Vân Phiến này mặc dù đôi khi nghĩ nhiều (nhiều đến mức vô lý), nhưng mà đầu óc đúng là rất tốt.
Mấy năm trước, suýt chút nữa là đã tính kế hại chết hắn rồi.
Sờ sờ cằm, dù sao thì tên nhóc Vân Phiến này cũng đã hiến hồn rồi, cho dù nó có biết chút ít tình hình thì có thể làm gì được chứ? Được rồi, chết thì chết thử xem sao, gọi nó đến hỏi thử xem, biết đâu lại có cách. Trương đại tông chủ chậm rãi nói:
- Được, gọi Vân Phiến đến đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận