Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 229. Hoạt động một chút



Chương 229. Hoạt động một chút






Hôm nay ta làm sao cũng ngủ không được.

Liền tìm đến một bản thực đơn ma tu quan sát.

Lật ra xem xét, bên trên mỗi trang cong vẹo đều viết bốn chữ lớn Nhân Nghĩa Đạo Đức.

Nhìn kỹ đến nửa đêm, mới nhìn ra chữ từ trong khe chữ. Đầy bản đều viết hai chữ ‘Trộm, bản!’.

Mẹ nó...

Lại nhìn cả một đêm.

—— Trích từ Chương 4647, « Nhật ký của ta » - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

- Ai u, vật này không tệ! Có thể ăn sao? Được rồi, không thể ăn cũng có thể làm dược liệu nấu mà!

- Cái này, cái này, có chút ý tứ. Cái này nhìn là biết không thể làm dược liệu, nhưng nhất định có thể cho heo ăn. Ta cũng miễn cưỡng nhận lấy!

...

Trương Mạc một mặt mỉm cười, cầm lấy một kiện, liền nhét một kiện vào trong nhẫn tu di.

Là cái gì, không trọng yếu.

Có thể ăn thì ăn, không thể ăn thì làm dược liệu, không được nữa liền giao cho Lão Lý, hắn khẳng định chí ít có thể làm thuốc tráng dương các loại đi bán.

Nói đùa, Lão Lý ngay cả quần lót của bổn tông chủ tử đều có thể làm vật tráng dương đểbán, chẳng lẽ đường đường là bảo vật mà Nguyệt Ma đại nhân cất giữ lại không được?

Đừng quá coi thường trình độ gian thương của Lão Lý, nếu như gian thương cũng có cảnh giới phân chia. Lão Lý kia tuyệt đối là việc nhân đức không nhường ai ‘Bá gian’ cảnh.

Nguyệt Ma mới ngây người chỉ trong chốc lát, Trương Mạc đã lấy đi ba bốn kiện, thật sự là cũng không còn cách nào bình tĩnh.

Mẹ ruột của ta!

Gặp qua không biết xấu hổ, chưa thấy qua không biết xấu hổ như vậy.

Lần đầu có ma tu dám ở trong bảo khố của hắn nói mấy chữ ‘Cho heo ăn’.

Đúng sao? Đúng sao?

Chính ngươi nghe một chút, ngươi nói chính là tiếng người sao?

Bước lên phía trước mấy bước, Nguyệt Ma ngăn lại Trương Mạc:

- Xem ra những vật lão phu cất giữ đúng là có chút khó lọt vào mắt của Trương tông chủ. Ha ha, ta thấy chuyện đến nơi đây thôi. Đi, đi, đi, chúng ta ra ngoài chuyển sang nơi khác thưởng thức, chuyển sang nơi khác! Chư vị mời!

Không nói lời gì, Nguyệt Ma ‘Nhiệt tình’ níu lại Trương Mạc liền đi ra ngoài, sợ trễ một bước, lại bị Trương Mạc mò đi hai kiện.

Mấy vị khác, nhìn thấy Trương Mạc biểu diễn, kết quả mình cái gì cũng không nhìn, liền bị Nguyệt Ma cùng mời ra ngoài.

Sau khi một đám người đi ra khỏi cửa, mới cảm giác mình có chút thua thiệt.

Mẹ nó, Trương đại ma đầu kia, chí ít mò bốn, năm kiện đồ tốt.

Bọn hắn ngược lại tốt rồi, một kiện cũng không có.

Quả nhiên là da mặt không dày, trình độ không đủ.

Trương đại ma đầu đáng chết, như thế đều có thể gài bẫy chúng ta.

Thật là ác đồ đầy xảo trá!

Tranh thủ thời gian đóng lại cửa lớn tàng bảo khố, Nguyệt Ma mới an tâm mấy phần.

Hắn xem như triệt để hiểu rõ, trước mặt loại người như Trương ma đầu này, liền không thể giả bộ hào phóng, người này thật không biết xấu hổ.

Ho nhẹ hai tiếng, Nguyệt Ma tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác:

- Đi thôi, chư vị. Ta còn có chút cất giữ đặc thù, mọi người cùng nhau nhìn.

Chống quải trượng bằng gỗ, Nguyệt Ma đi ở phía trước dẫn đường.

Trương Mạc thì nhếch nhếch miệng, trong lòng thầm mắng một tiếng, con bà ngươi!

- Tông chủ, các ngươi làm sao nhanh như vậy đã đi ra?

Dương Sở tranh thủ thời gian đi vào bên người Trương Mạc, nghi ngờ hỏi.

Trương Mạc bình tĩnh nói:

- Cầm mấy thứ đồ, sau đó liền bị lôi ra ngoài thôi.

Dương Sở nghe vậy mở to hai mắt nhìn.

Mấy thứ đồ?

Nguyệt Ma cất giữ?

Đây chẳng phải là phát tài.

Trương Mạc tiếp tục nói:

- Ta đoán mình cũng không dùng được, chờ về đến liền phân cho các ngươi, à, cứ như vậy!

Nói xong, Trương Mạc vỗ vỗ bả vai Dương Sở.

Đừng nói là Dương Sở, lão Cẩu phía sau Dương Sở lập tức đều sắp chảy ra nước miếng.

- Đa tạ tông chủ!

Dương Sở nói bốn chữ này, tuyệt đối là phát ra từ trong lòng.
Cách đó không xa, thủ hạ Diệu Ly, thủ hạ Hùng Vô Địch, cũng trên cơ bản đều nghe được đối thoại của đám người Trương Mạc.

Chỉ một thoáng, ma tu Tử Sam môn cũng tốt, ma tu Huyết Hùng tông cũng được, không khỏi lộ ra thần sắc vạn phần ước ao.

Bọn hắn vừa mới nghe được cái gì?

Trương đại ma đầu, cư nhiên hào sảng hứa hẹn đem bảo vật lấy được cứ như vậy cho thuộc hạ như thế?

Dù cho là Trương đại ma đầu mình không dùng được, cũng có chút hào phóng quá mức.

Đến cùng là tông chủ nhà người khác.

Nói không ghen ghét là giả, đoán chừng có không ít ma tu trong hai đại tông môn này, con mắt đều muốn tái rồi.

Diệu Ly hung hăng quét mắt nhìn thuộc hạ của mình một chút, Hùng Vô Địch đi theo hừ nhẹ hai tiếng, cái này mới khiến bọn thủ hạ tranh thủ thời gian thu hồi sự thất thố của mình.

Thật sự là người so với người làm người ta tức chết, Trương đại ma đầu đáng chết, kiểu này cũng có thể ‘Tổn thương’ đến uy tín của bọn hắn.

Đơn giản!

Thật, âm hiểm ác độc!

Mấy người tiếp tục đuổi theo bước chân của Nguyệt Ma, một lát sau, một địa phương cùng loại như đấu thú trường, đập vào mi mắt.

Giống như là chuyên môn đào ra một cái cái hố to lớn ở hậu sơn, bên trong dùng đá đen lấp đầy, sau đó dựng thẳng lên tường vây cao tới mấy trượng.

Hết chương 229.



Bạn cần đăng nhập để bình luận