Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 314. Đi hay không? (1)



Chương 314. Đi hay không? (1)




Ta là Đại ma đầu, tiêu dao không ưu sầu.
Giết người không chớp mắt, ăn thịt người không bỏ mỡ.
Ai dám chọc ta, đầu treo thành lâu.
Thiên hạ đều nổi danh, chỉ có ta là Trương ma đầu!
Ừm, hay lắm!.
Ngày mai bảo Hỗn Nguyên báo đăng cho ta.
Dọa chết Hồn tông và Nguyên môn.
— Trích từ Chương 716, 《 Nhật ký của ta 》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Toàn thân Viên Thịt run rẩy, nhìn thế này thì sắp có chuyện lớn rồi.
Cùng lúc đó, không chỉ sáu quận Giang Nam nhìn thấy cột sáng này.
Kinh đô, Nguyên Môn!
Gần như ngay lập tức, năm vị trưởng lão Nguyên Môn đều cảm thấy trời đất có dị biến, liền bay lên trời, nhìn về phía xa.
- Ai xuất quan vậy? Khí thế mạnh mẽ đến vậy.
- Không, không phải xuất quan, là bảo vật xuất thế!
- Cũng không giống, ồ, hẳn là phủ đệ của cao nhân xuất thế!
Đại trưởng lão Mục Thiên, nhị trưởng lão Kim Mộc Bạch, tam trưởng lão Giang Lưu Chi đều có những suy nghĩ khác nhau.
Nhưng cuối cùng, sau khi ba người cẩn thận cảm ứng linh nguyên chi khí của trời đất, đều đồng ý với lời của tam trưởng lão:
- Đúng vậy, là phủ đệ của cao nhân xuất thế.
Tam trưởng lão lại bấm ngón tay tính toán, nói:
- Linh quang xông thẳng trời, tụ nguyên ngàn năm. Có gió từ phương Nam thổi tới, thần vật không thể phân biệt được. Địa điểm ở sáu quận Giang Nam, mười tám, mười chín phần là phủ đệ của Hư cảnh!
- Lấy cổ đồ ra!
Đại trưởng lão hét lớn.
Bên dưới, Vân Phiến công tử vội vàng đi tìm, không lâu sau, liền ném cổ quyển ra, đại trưởng lão giơ tay đón lấy.
Mở cổ quyển ra, bản đồ hoàn toàn khác với hiện tại, nhưng rất nhanh, tam trưởng lão đã tìm ra địa điểm.
- Nơi này, Ninh huyện, núi lửa Lạc Thần, tám trăm năm trước có lời đồn, yêu ma Từ Xung Đạo bế tử quan ở đây, sau đó lại không còn một tiếng động nào nữa.
- Thật sự là phủ đệ của Ma Đạo sao?
- Như vậy chẳng phải rất có khả năng lưu lại thần bảo Hư cảnh sao!
Ba vị trưởng lão nhìn nhau, lúc này trong lòng ba người chỉ có một ý nghĩ.
- Phải đi, nhất định phải đi!
Hồn Tông.
Trên hắc liên, bốn bóng dáng trưởng lão đồng thời xuất hiện.
Rõ ràng tông chủ Hồn Tông đã bế quan không ra, chỉ còn lại bốn vị trưởng lão trao đổi.
Một lát sau, ba vị trưởng lão khẽ gật đầu, sau đó hóa thành hắc yên tiêu tán.
Vị trưởng lão cuối cùng thì từ từ hiện ra.
Một thân hắc lân yêu mị, chỉ bao bọc những bộ phận quan trọng,.
Khăn choàng tóc đen, khuôn mặt xinh đẹp, đủ sức quyến rũ mọi sinh vật.
Bốn tay hai cánh, hơi hơi duỗi ra.
Đôi mắt hồ ly quyến rũ, còn có một đôi chân dài yêu kiều.
Nàng nằm biếng nhác trên hắc liên, chính là một trong những trưởng lão Hồn Tông.
Đọa Tâm Ma, Tà Tâm.
- Người đâu, bổn tôn muốn tới sáu quận Giang Nam, đem tư liệu về tên Trương đại ma đầu tới đây cho bổn tôn.

Ngày hôm sau, Thanh quận, quận thành.
Trương đại tông chủ châm một điếu lá Hắc Phong, rít sâu một hơi.
Có câu: Hút thuốc sau khi làm việc, mệt chết cả thần tiên.
Nếu không phải trước đó bổn tông chủ đã ăn một viên đan dược cường hóa thân thể.
Hôm qua có lẽ đã toi mạng.
Quá tàn nhẫn, ngươi nói lão Lý này bị làm sao, nhất quyết muốn nâng cao thực lực cho Sở Nhiễm.
Bây giờ thì tốt rồi, Sở Nhiễm được nâng cao thực lực, sức chiến đấu trở nên mạnh mẽ hơn.
Bổn tông chủ suýt thì mất cả mạng.
Đêm qua đó là cái gì?
Bổn tông chủ đúng là ngựa gỗ, bị nữ khách không biết phép tắc tùy ý giày xéo.
Không nói nữa, quên đi tình yêu!
Có thể sống sót, Trương Mạc đã rất may mắn.
Vất vả cả đêm, Sở Nhiễm cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Lại khôi phục vẻ mặt đờ đẫn bất động, nhưng Trương Mạc vẫn luôn cảm thấy Sở Nhiễm có gì đó rất khác so với trước đây.
Ánh mắt của cô ấy tuy đờ đẫn, nhưng dường như đã khôi phục lại một chút cảm xúc của con người, trên mặt có một chút biểu cảm cười gian tà.
Tuyệt đối không phải bổn tông chủ nhìn nhầm, cô ấy chắc chắn có vấn đề gì đó.
Cố chịu đựng cơn đau toàn thân, Trương Mạc thay quần áo, sau đó bắt đầu gọi.
- Có người không, mau vào đây!
Dám người Lão Lý đã đợi bên ngoài từ lâu, lần lượt đi vào, không nói nhảm, người đã chuẩn bị sẵn sàng.
Nhanh chóng, một nhóm ma tu liền cuốn Sở Nhiễm cùng với chăn, mang đi, khóa chặt vào trong quan tài.
Lão Lý, Dương Sở, còn có Trần Tiểu Tiểu nhanh chóng quỳ một gối trước mặt Trương Mạc.
- Tông chủ thần công cái thế, vạn ma thần phục!
- Tông chủ thánh công vô địch, thiên hạ vô song.
- Tông chủ kim thương bất đảo, uy mãnh vô cùng!
Đợi đã, vừa rồi trong lời nịnh hót có vẻ như có một từ không nên có!
Trương Mạc lập tức trừng mắt nhìn lão Lý toàn thân đầy thương tích.
Lão Lý vội vàng sửa miệng:
- Tông chủ cực kỳ...... Cực kỳ, cái kia cực kỳ lợi hại!
Trương Mạc cũng lười để ý đến hắn, chỉ chỉ vào Sở Nhiễm đang được khiêng ra ngoài:
- Nhìn cho kỹ vào, lần sau nếu thả ra nữa, bổn tông chủ sẽ treo các ngươi lên phố.
Trần Tiểu Tiểu tranh thủ nói:
- Tông chủ đã không muốn gặp cô ta, vậy thì để cô ta đi cùng ta đi.
- Cô có thể chế ngự được không?.
Trương Mạc hỏi.
Trần Tiểu Tiểu đáp:
- Ta có pháp thuật khống chế thi quỷ chuyên dụng, bán quỷ cũng phải thần phục. Tông chủ, cô ta theo ta, đảm bảo sẽ có lợi hơn ở trong tông môn. Hết chương 314.



Bạn cần đăng nhập để bình luận