Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 797. Đã trở lại! (1)



Chương 797. Đã trở lại! (1)




Hôm nay đọc được một câu chuyện thần thoại.
Mã Lương vẽ một chiếc bánh biến thành mặt trời, Khoa Phụ đuổi theo.
Khoa Phụ chết, biến thành hai ngọn núi, Ngu Công đến đào.
Ngu Công đổ đá xuống biển, rồi nước dâng lên.
Đại hồng thủy nhấn chìm Mã Lương.
Câu chuyện này cho chúng ta biết, không vẽ bánh thì sẽ không chết!
—Trích từ Chương 4116, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Sắc mặt Lão phân lập tức thay đổi, không nói một lời, chỉ chờ đại Trương tông chủ nói tiếp. Trương Mạc nói:
- Tu luyện độc công, tự cho mình có thể luyện hóa được độc đan đúng không, cũng không sợ trúng độc. Trước tiên lừa một ít đồ ăn, sau đó nghĩ cách bắt chúng ta, lập công với cái gì mà Cửu đại nhân đúng không! Ánh mắt của ngươi, bản tông chủ nhìn một cái là biết ngay, toàn là lỗ thủng, không đúng, là sơ hở!
- Có đúng không?
Đầu trâu trợn tròn mắt.
Còn Lão phân thì liên tục lắc đầu nói:
- Tông chủ, ta không phải, ta không có, ngài đừng nói bậy.
- Phải không? Thật sự không có sao?
Trương Mạc nói.
Lão phân nói:
- Thật sự không có, tông chủ, ngài phải có bằng chứng chứ!
Trương Mạc khinh thường nói:
- Ngươi là một ma tu, lại nói chuyện bằng chứng với ta? Ngươi đang đùa ta sao?
Lão phân nói:
- Không có bằng chứng thì chính là vu khống, tông chủ!
- Vu khống?
Nụ cười trên mặt Trương Mạc càng tươi, gật đầu nói:
- Được, ta sẽ cho ngươi thấy, ta có vu khống ngươi hay không!
Trương Mạc từ từ mở to mắt, trong lòng gầm lên một tiếng.
- Sát ý bạo động!
Trong nháy mắt, Lão phân trước mặt, cùng với đám ma tu dưới trướng của hắn từng người một đều bắt đầu thay đổi. Ánh mắt đỏ ngầu, kinh hãi nhìn bàn tay của mình.
- Tay của ta, mẹ ơi, tay của ta!
- Chết đi! Đồ khốn!
- Ngươi còn muốn làm thủ lĩnh của chúng ta, giao thức ăn của ngươi ra đây!
- Ta sẽ ăn thịt ngươi!
- Giết!
Lão phân là người đầu tiên lao về phía trước, đồng thời đánh ra một tiếng rắm thật to, toàn là khói tím. Ôi trời, chết tiệt. Thật là một cuộc tấn công bằng khí độc!
Trương Mạc che miệng mũi, liên tục lùi lại.
Đám người Thang Cát trực tiếp phát ra ánh sáng vàng rồi lao lên.
- Này, vậy mà còn dám xì hơi vào mặt bổn tông chủ, đánh hắn đi, đánh hắn thật mạnh vào!
Trương Mạc hét lớn, đồng thời nhìn về phía Đầu trâu.
Trong nháy mắt, sắc mặt của Đầu trâu cũng trở nên vô cùng khó coi.
Những lời thuyết phục của hắn, giờ đây chỉ còn là một trò hề.
Trương Mạc nhìn hắn nói:
- Lòng nghĩa khí này, có phải là rất không đáng tin?
Đầu trâu nghiến răng nói:
- Tông chủ, ta hiểu rồi!
Nói xong cũng xông vào,Trương Mạc thì ngơ ngác, ta chỉ tùy tiện cảm thán một câu thôi mà. Hắn lại hiểu cái gì thế?

Chốc lát sau, xác chết nằm la liệt.
Lão phân thì bị Đầu trâu đánh chết.
Phải nói rằng, Đầu trâu khi ăn no thì thực lực sẽ rất mạnh. Biến thẳng thành một con trâu lớn đứng thẳng, lao lên là một đợt tấn công man rợ, lực lượng của con trâu, cộng thêm sừng trâu đâm vào mông.
Ôi mẹ ơi, vị trí đâm thật là chính xác, thật là tuyệt vời.
Lão phân suýt nữa thật sự bị đâm thủng.
Trận chiến diễn ra rất nhanh, đám người Lão phân rõ ràng không ngờ rằng Trương Mạc chỉ nhìn thoáng qua đã có thể nhìn thấu họ.
Có lẽ họ còn đang nghĩ đến việc lừa Trương Mạc vào, sau đó dùng số đông giết chết Trương Mạc. Kết quả là đám ma tu dưới quyền hiện vẫn đang ăn ở ngoài cổng thành.
Động tĩnh bên này, không ai phát hiện ra, ngược lại còn giúp Trương Mạc rất nhiều. Trương Mạc nhìn Đầu trâu kéo cái xác của lão phân đến trước mặt mình, chỉ lắc đầu nhẹ, tiện tay ném viên hồn thạch đó ra, Giả Hồn thi, bản tông chủ có thể không nhận ra sao?
Ngươi nói ngươi ngoan ngoãn theo bản tông chủ thì không tốt à?
Tại sao phải tự tìm đường chết?
Không biết, không tìm đường chết thì sẽ không chết sao?
- Xử lý đi. Đừng để người ngoài nhìn thấy!
Trương Mạc phất tay nói.
- Vâng, tông chủ!

Đầu trâu vội vàng kéo xác lão phân đến trung tâm trận pháp giữa đại điện.
Sau đó truyền ma nguyên vào bên trong, trận pháp sáng lên, trong khoảnh khắc tiếp theo, giữa trận pháp xuất hiện một bệ đá cao.
Không biết Đầu trâu đã làm cái gì, ánh sáng lại lóe lên.
Khoảnh khắc tiếp theo, xác chết nhanh chóng tan chảy ngay trước mắt, sau đó biến mất. Không lâu sau liền hoàn toàn biến mất không có chút dấu vết.
Làm xong mọi việc, Đầu trâu lại đóng trận pháp, sau đó cầm một viên huyết tinh đưa cho Trương Mạc.
- Tông chủ, đã xử lý xong!
Trương Mạc nhận lấy huyết tinh.
- Ồ, thứ này đến từ đây sao?
- Chết rồi vẫn còn sinh mệnh lực à?
Trương Mạc hỏi.
Đầu trâu nói:
- Chưa tiêu tan hết thì vẫn còn. Nhưng tất nhiên sinh mệnh lực của người sống vẫn nhiều hơn, huyết tinh luyện ra cũng tốt hơn một chút.
Trương Mạc gật đầu hiểu ý.
Thang Cát tiến lên hỏi:
- Tông chủ, những ma tu bên ngoài thì sao?

Trương Mạc lấy ra một đống đan dược độc nói:
- Dễ thôi, cứ nói là đưa thêm thức ăn cho chúng, trộn hết độc đan vào bên trong, nhớ đừng để chúng phát hiện ra.

Hết chương 797.



Bạn cần đăng nhập để bình luận