Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1164 - Trư Thiên chủ sứ? (1)



Chương 1164 - Trư Thiên chủ sứ? (1)




Da mặt chính là bộ phận kỳ diệu nhất trên cơ thể con người.
Ở một số người, nó có thể lớn có thể nhỏ, có thể dày có thể mỏng, có thể nhiều có thể ít.
Bản tông chủ thì khác.
Bản tông chủ không có da mặt!
—— Trích từ Chương 2496, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Trương Mạc thở dài, liên tục lắc đầu.
Thương Đạo Cực sắc mặt kỳ lạ, ngũ quan gần như nhăn nhó lại thành một cục.
- Bảo ngươi động tác nhẹ nhàng một chút, làm gì vậy, muốn bị đánh à!
Trương Mạc lại tát cho Tiểu Long Quân một cái.
Không thành thật, bảo ngươi bóp chân, ngươi muốn bóp nát chân ta.
Bình thường sao không thấy, Tiểu Long ngươi lại siêng năng như vậy.
Chắc hôm nay ngươi đã ăn đủ no rồi!
Tất nhiên, Thương Đạo Cực không tin một chữ nào trong lời miêu tả của Trương Mạc.
Trương lão bát ngươi cứ tiếp tục lừa đi, những gì ngươi nói, ai tin kẻ đó là đồ ngốc.
Nhưng Thương Đạo Cực cũng lười vạch trần Trương Mạc, chậm rãi nói:
- Sau đó thì sao?
Trương Mạc nói:
- Sau đó thì ta bị đánh lén rồi. Nàng ta cướp không ít đồ của ta. May mà ta trốn nhanh, nếu không thì trinh tiết cũng chưa chắc giữ được. Ngươi cũng biết đấy, rất nhiều nữ tử thèm khát ta. Long Quân cũng không ngoại lệ, vừa gặp mặt đã động chân động tay. May mà ta thà chết chứ không chịu khuất phục, thế mới thoát được một kiếp nạn. Đáng tiếc là quả bị nang ta cướp mất, ừm, đại khái là như vậy!
Thương Đạo Cực mặt không biểu cảm.
Im lặng một hồi mới nói:
- Được rồi, câu chuyện này của ngươi hãy để dành đăng báo đi. Ngươi có thể nói cho ta biết, bây giờ Long Quân thế nào rồi không?
Trương Mạc lắc đầu nói:
- Không biết. Nhiều người nói nàng ta đã chết, ta thấy chắc là không, có lẽ đang âm thầm ở đâu đó, chờ ta lộ ra sơ hở, rồi lại đến lấy trinh tiết của ta. Thượng chủ không giết nàng ta, điểm này chắc chắn có thể khẳng định. Nhưng ngươi yên tâm, quả ta đưa cho nàng ta là hàng lỗi. Ăn vào sẽ bị tiêu chảy, giảm tu vi, còn vô sinh nữa. Quan trọng nhất là, ăn vào có thể nổ tung.
Ha ha ha ha!
Trương Mạc liên tục nói nhảm, cố tình nói thật đáng sợ, khiến Thương Đạo Cực không nôn nóng hỏi hắn lấy.
Nhưng Trương Mạc không ngờ, lời nói của hắn vừa dứt, Tiểu Long Quân đang bóp chân cho hắn lại khựng lại.
Cái gì?
Trương lão bát, quả mà ngươi đưa cho ta, thế mà lại là hàng lỗi?
Tốt lắm, Trương lão bát!
Ngươi quả nhiên đã ra tay với ta.
Ta sẽ giết ngươi mười tỷ lần, mười tỷ lần!

Bị lỗi?
Cái thứ này còn có thể trồng ra được loại bị lỗi sao?
Thương Đạo Cực cũng là lần đầu tiên nghe thấy tình huống này.
Nhưng chuyện vô lý như vậy, từ miệng Trương Lão Bát nói, lại có vẻ đáng tin đến vậy.
Đặc biệt là sau câu chuyện vô lý đến mức mẹ nó phải đi thu xác, vô lý chết tiệt của Trương Lão Bát, tình huống này, lại bất ngờ khiến người ta cảm thấy ‘hợp lý’.
Thương Đạo Cực suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Ý của ngươi là, Long Quân đến giờ vẫn chưa xuất hiện, rất có thể là vì đã ăn quả của ngươi, nên nàng đã xảy ra chuyện?
Thương Đạo Cực đoán rất ‘hợp lý’, nhưng lại khiến nụ cười trên mặt Trương Mạc cứng đờ.
Chết tiệt.
Ta chỉ nói bừa thôi mà, sao lại nói bừa thành vấn đề thế này.
- Không phải không phải, không liên quan gì đến ta cả.
Nhanh chóng phủi sạch quan hệ.
Dù sao thì nếu Long Quân chết thì cũng chẳng sao.
Nếu nàng ta còn sống, chẳng phải bản tông chủ sẽ phải gánh tội lớn sao.
Thương Đạo Cực thấy Trương Lão Bát phủ nhận như vậy.
Trong lòng yên tâm.
Ổn rồi, Trương Lão Bát phủ nhận tức là thừa nhận.
Nghe lời hắn nói ngược lại là được.
Thương Đạo Cực cười tươi như hoa, liếc nhìn Trương Mạc một cái đầy ẩn ý.
Trương Mạc lập tức cảm thấy có gì đó không ổn.
Khoan đã, Thương Di, phải chăng ngươi nghĩ nhiều rồi. Thật sự không liên quan đến ta mà!
Ôi trời, khoác lác khoác lác thành ra vấn đề rồi!
Có câu là cứt có thể ăn bừa, lời không thể nói bừa.
Trương Mạc còn muốn cứu vãn một chút, vội vàng nói:
- Chuyện này đừng truyền ra ngoài, sẽ không tốt cho danh tiếng của ta.
Thương Đạo Cực nghe vậy suýt nữa bật cười thành tiếng.
Trương Lão Bát ngươi còn có danh tiếng để nói sao?
Câu chuyện cười này kể không tệ!
- Biết rồi, biết rồi, ta chắc chắn sẽ không nói ngoài.
Thương Đạo Cực vừa cười vừa nói.
Nhưng biểu cảm của nàng lọt vào mắt Trương Mạc, nhìn thế nào cũng thấy giống như ‘Lão Lý’.
- Trương chủ sứ, ngươi không thể cho ta loại bị lỗi được. Ta muốn loại tốt, còn nữa ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi trồng như thế nào không?
Thương Đạo Cực còn muốn hỏi cho ra lẽ.
Nhưng Trương Mạc dù có muốn nói cho nàng biết, e rằng cũng không nói rõ được, bởi vì kỹ năng này là do Ma Thần ban tặng.
Ngươi bảo hắn giải thích thế nào, làm như thế này rồi làm như thế kia, vậy là xong, ngươi hiểu chưa?
Nếu nói như vậy, Thương Đạo Cực ước tính còn phải đè hắn ra một lần nữa.
Một hồi im lặng, Trương Mạc không nói một lời.



Bạn cần đăng nhập để bình luận