Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 392. Hai đại vô thượng (1)



Chương 392. Hai đại vô thượng (1)





Gần đây có lời đồn rằng ta là đại văn hào.

Ha ha ha!

Ta đã suy nghĩ cả đêm......

Rốt cuộc là ai đã để lộ tin tức.

Làm thế nào để hắn có thể để lộ nhiều tin tức hơn nữa?

—— Trích từ Chương 946, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.



Tượng lão ma run rẩy nói lại một lần nữa, nhưng ngay sau đó quỷ thủ của Dương Sở lại sáng lên một đôi mắt.

- Thật không?

Dương Sở cau mày nói:

- Quỷ thủ của ta nói với ta rằng, ngươi rất chột dạ. Đồ Quỷ, bản trưởng lão cho ngươi một cơ hội nữa để nói thật. Nếu không, bản trưởng lão tra ra, ta sẽ cho ngươi đích thân trải nghiệm hơn một trăm loại hoa dạng mà ngươi biết.

Đồ Quỷ lập tức quỳ xuống, nhanh chóng nói:

- Trưởng lão, không liên quan đến ta. Ta chỉ nhặt được một cái lệnh bài mà thôi, hắn trộm lệnh bài rồi bỏ chạy, ta vừa mới đuổi theo.

- Lệnh bài, lệnh bài gì? Vật liệu đâu? Nhặt ở đâu?

Dương Sở nhanh chóng hỏi.

Đồ Quỷ đáp:

- Nhặt được trên bàn tiệc. Bây giờ đang ở trong bụng ta. Tượng lão ma nói, đó là lệnh bài của Tông chủ.

- Thật không?

Dương Sở trừng mắt nhìn bụng hắn, lớn tiếng nói:

- Lệnh bài của Tông chủ? Hai người các ngươi to gan thật. Đi, lấy hậu môn của hắn ra, lấy lệnh bài ra.

Vài tên ma tu lập tức kéo Đồ Quỷ đi, Đồ Quỷ hoảng sợ nói:

- Ăn thuốc được không, ta sẽ đi vệ sinh ra thôi, đừng lấy thật nhé, á á á!

Bên này, Dương Sở nhìn về phía Tượng lão ma nói:

- Ngươi biết đây là lệnh bài của tông chủ, còn dám ăn trộm. Ngươi muốn làm gì?

Tượng lão ma không dám nói gì. Dương Sở dùng sức ấn đầu lão ta xuống nói:

- Ngươi tưởng không nói là ta không biết à. Hừ, Thực hồn!

Quỷ thủ sáng lên, Tượng lão ma lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.

Một lát sau, trước cửa tiệm rèn.

Dương Sở nhận lệnh bài, cẩn thận lau chùi một lượt rồi nghi hoặc nói:

- Sao lệnh bài của tông chủ lại chạy lung tung vậy nhỉ. Thôi, ta trả lại cho tông chủ vậy. Mém Đồ Quỷ về sơn môn, mấy năm nay đừng chạy lung tung nữa. Còn Tượng lão ma cùng mấy tên nằm vùng kia, hừ, Hồn tông đúng là không từ thủ đoạn mà. Hãy xem thủ đoạn của bản trưởng lão.

Nói rồi, Dương Sở lại dùng quỷ thủ bóp chặt lệnh bài.

Lúc này trong Hư Vô thần lệnh, Đạo ma đã hoàn toàn tự phong ấn mình.

Không chơi nữa, không chơi nữa!

Trải nghiệm này, thật sự quá tàn nhẫn.

Bản tôn thực sự không muốn chơi nữa. Trương đại ma đầu, ngươi thắng rồi, bản tôn tặng lệnh bài này cho ngươi luôn.

Bản tôn tự mình phong ấn mình, như vậy được chưa?

Đều cho ngươi hết!

Hu hu hu, Trương đại ma đầu, ta hận ngươi!

Theo hơi thở của Đạo ma hoàn toàn biến mất, bốn chữ ‘Tử cảnh tồn sinh’ trên lệnh bài bắt đầu phát sáng, tựa như đến lúc này, lệnh bài mới có được ánh sáng của thần bảo Hư cảnh.



Năm mới đã qua, tuyết đông vừa tạnh, Giang Nam vẫn như cũ.

Qua năm mới, sự sắp xếp mới của Thiên Ma Tông chính thức bắt đầu.

Trong đó trước tiên phải thông báo chuyện đêm giao thừa lại bắt được gian tế của Hồn Tông.

Thông qua việc moi ra được tuyến của Tượng lão ma này, thế mà lại đào được một mạch mười mấy ma tu nằm vùng trong nội bộ Thiên Ma Tông.

Người nào cũng là nhân vật có đầu có mặt, thực sự khiến người ta kinh ngạc.

Trước tiên là diễu phố đánh roi, sau đó trực tiếp luyện thành thi quỷ, không chút nương tay.

Đặc biệt là Dương Sở lại dùng Hỗn Nguyên Báo thông báo cho thiên hạ, đây là thủ đoạn nhất tiễn song điêu, một đêm trừ gian của Trương Tông chủ.

Ma tu của Thiên Ma Tông càng thêm kinh hãi!

Tông chủ chính là tông chủ, lúc ăn tiệc mà còn bắt gian tế. Ai mà nghĩ ra được?

Quả nhiên là hiền lành gì đó, đều là ngụy trang của Tông chủ, mục đích hàng năm đều phải lập uy với mọi người.

Sợ rồi, sợ rồi!

Bất kể là người mới đến hay người cũ, đều bị một tay của Tông chủ làm cho chấn động.

Đúng vậy, ở trong Thiên Ma Tông, làm việc đàng hoàng mới là ổn thỏa nhất, đừng có những suy nghĩ vớ vẩn khác.

Cả sự việc kết thúc, có lẽ chỉ có tông chủ Trương Đại Tông là người duy nhất ngơ ngác.

Nhìn tờ báo của Hỗn Nguyên nói về thủ đoạn bắt gian tế thần sầu quỷ khốc.

Trương Mạc chỉ cảm thấy đầu óc mình đầy những nghi vấn.

Ôi chao, da đầu hơi ngứa, cảm giác như sắp mọc não.

Lúc nào mình đi trừ gian vậy? Có thật là mình làm không?

Còn lệnh bài lúc nào tự chạy đi vậy, lúc mình tỉnh dậy thì nó đã nằm yên trên bàn rồi?

Còn tự nhiên mở ra nữa chứ!

Chẳng lẽ mình uống say quá, còn có thói quen mộng du?

Không ổn rồi!

Trong tông môn có không ít biến thái!

Thôi bỏ đi, xem ra rượu là thứ nên uống ít thôi.

Chuyện nhỏ để sang một bên, tiếp theo là việc sắp xếp nhân sự trấn thủ lục quận vô cùng quan trọng.

Về điểm này, ngay từ khi Hùng Vô Địch, Diệu Ly bọn họ quét sạch các quận khác ở Giang Nam, Trương Mạc đã họp nhỏ với bọn người Lão Lý, Lão Cẩu, Dương Sở.

Hết chương 392.



Bạn cần đăng nhập để bình luận