Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 837. Tai họa (2)



Chương 837. Tai họa (2)




- Xem ra không phải hạ thuốc thật rồi. Thôi được, Thang Cát, ngươi giết hắn cũng không có lợi gì, chi bằng lấy thứ khác đi.
Trương Mạc tiếp tục ăn con cá trước mặt.
Thang Cát nghiến răng nói:
- Ngươi đền bù thế nào? Ngươi nói đền bù thế nào?
Chưởng quầy toàn thân run rẩy nói:
- Đại nhân, nếu không sau này ngài ăn gì, ta sẽ miễn phí cho ngài tất cả, dùng những thứ tốt nhất. Ta chỉ có thể làm được đến thế!
- Giao dịch thành công!
Thang Cát lập tức gật đầu đứng dậy, lại ngồi xuống, trên mặt vô cùng bình tĩnh.
Trương Mạc đều kinh ngạc nói:
- Ngươi phục hồi nhanh thật!
Thang Cát cười nói:
- Chỉ mất mặt một chút thôi mà, có là gì đâu, không sao!
Trương Mạc vỗ tay nói:
- Ngươi rất có phong thái của bản tông chủ năm xưa, không tệ, không tệ. Chỉ là ngươi có thể mặc quần vào trước được không!
Một hồi náo loạn kết thúc, Trương Mạc yêu cầu đổi toàn bộ các món ăn, hơn nữa phải là tất cả các món chưởng quỹ phải ăn trước mặt hắn một lần mới được.
Đợi đồ ăn, Trương Mạc lại liếc mắt nhìn Thất Tinh lão giả bên dưới nói:
- Người đó cũng là người quen của ta, gọi hắn lên đây luôn. ”
Thang Cát ở bên cạnh nói:
- Tông chủ, ngài đây lại nhìn trúng rượu ngon của người ta rồi phải không.
Trương Mạc nói:
- Hắn ta tự nói, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm hắn ta lấy thêm mà. Đây không phải là bất cứ lúc nào sao? Sao thế, ta còn có thể bác bỏ mặt mũi của hắn sao? Bản tông chủ không phải là người như vậy!
Thang Cát liên tục gật đầu, tỏ ý tông chủ ngài nói đúng.
Bên dưới, trong lòng Vận Mệnh có hàng vạn câu chửi thề, đang định trực tiếp bỏ đi thì bị gã sai vặt chặn lại.
– Đại nhân, thần sứ đại nhân mời ngài lên trên.
Nghe vậy, phản ứng đầu tiên của Vận Mệnh là –‘ó phải bị phát hiện rồi không”. Nhưng suy nghĩ kỹ lại, thì không có khả năng đó.
Nàng dùng pháp môn thay đổi khí vận, trừ khi đối phương cũng là người có kỳ mệnh bẩm sinh, lại tu luyện kỳ thuật vận khí cao siêu, nếu không thì không thể bị phát hiện.
Những người nàng biết trên thế gian tu luyện pháp môn vận khí, không quá đếm trên đầu ngón tay, vị Mão Nhật thần sứ này nghĩ thế nào cũng không thể là người đó.
An định lại tinh thần, Vận Mệnh gật đầu, cũng đi lên.
Nàng thực sự rất muốn xem thử rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Rõ ràng tai họa đã bắt đầu, tại sao đối phương lại như không hề bị tổn thương gì?
Có chỗ nào đó xảy ra vấn đề không?
Đi lên tầng ba, Vận Mệnh nhìn Trương Mạc với vẻ mặt tươi cười nói:
- Gặp qua thần sứ đại nhân!
Trương Mạc vẫy tay nói:
- Lại đây, lão Thất Tinh, cùng ăn chút gì đi. Có mang rượu theo không?
Vận Mệnh lập tức an tâm, hóa ra là muốn uống rượu ngon nên mới gọi nàng. Ha ha, uống chết ngươi đi!
- Có, đại nhân muốn, tất nhiên là có!
Vận Mệnh lại lấy ra một vò rượu nhỏ từ trong nhẫn, bước tới.
Thang Cát ở bên cạnh cũng nói:
- Xin lỗi nhé. Vừa rồi hơi bị không thể khống chế thân mình một chút.
Nói xong cũng gắp cho Vận Mệnh một miếng thịt, chính là món tiểu giao long xào mới lên.
Trong lòng Vận Mệnh thầm cười khẩy, không thể khống chế thân mình cái gì chứ, rõ ràng là bị tai họa hấp dẫn, nên mới nâng cao tất cả những tai ương có thể xảy ra. Chỉ là tại sao Mão Nhật thần sứ trúng tai họa mà lại chẳng sao cả?
Không nên như vậy mới đúng chứ?
Đang nghĩ thì Trương Mạc đã bảo người mở vò rượu, rót đầy một chén cho mọi người.
- Gặp nhau một chén xóa hết ân oán. Một chuyện nhỏ, đừng để bụng.
Trương Mạc tự mình uống cạn một chén, lập tức cảm thấy cay cổ, sau đó toàn thân phấn chấn, cảm giác ấm áp không thôi.
- Ồ, lại là rượu ngon!
Vận Mệnh nói:
- Rượu mạnh thượng hạng, đại nhân cứ từ từ thưởng thức.
Nói xong, Vận Mệnh nhìn chằm chằm Trương Mạc.
Loại rượu này nhìn thì có vẻ không có vấn đề gì, nhưng thực tế lại có một chút tác động yếu ớt đến nguyên khí. Trong trường hợp bình thường, uống bao nhiêu cũng không sao.
Nhưng một khi gặp tai họa, loại rượu này có thể gây ra khả năng nhỏ khiến nguyên khí hỗn loạn, nhập ma.
Để đối phó với Mão Nhật thần sứ này, Vận Mệnh đã cố gắng nâng tai họa lên mức cao nhất có thể, đã gần đến giới hạn lực lượng của nàng.
Trong tình huống như vậy, theo tính toán của chính Vận Mệnh, đối phương có hơn một nửa khả năng sẽ xảy ra chuyện.
Thôi nào, nhanh xảy ra chuyện đi chứ!
Nguyên khí hỗn loạn, nhập ma.
Bản thân tự phóng xuất ra ngọn lửa, tự thiêu chết chính mình!
Vận Mệnh như thể đã nhìn thấy cảnh thảm thương tiếp theo sẽ xảy ra trên người của Trương Mạc.
Trong lòng mang theo tiếng gào thét, khóe miệng khẽ nhếch lên nụ cười.
Trương Mạc lại tự rót cho mình một bát nữa, cốc không đủ lớn, vẫn là bát uống mới đã.
Uống cạn một hơi, Trương Mạc nói:
- Sảng khoái! Ừm?
Đột nhiên, Trương Mạc ôm bụng mình.
Ánh mắt Vận Mệnh sáng ngời, tĩnh lặng chờ mọi chuyện xảy ra.
Đến rồi, đến rồi. Chết đi, chết đi!
Phụt!
Trương Mạc ngoáy mông đánh rắm một tiếng thật to.
Sau đó hơi ngượng ngùng cười nói:
- Đánh rắm kêu to, không thối a. Hết chương 837.



Bạn cần đăng nhập để bình luận