Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 944. Phải đi! (1)



Chương 944. Phải đi! (1)




Hôm nay có người hỏi bổn tông chủ muốn gì.
Ha ha, bổn tông chủ muốn tình yêu nồng cháy, cuộc đời huy hoàng, tiền bạc vô số, tu vi đỉnh phong, sự tích vĩ đại, còn có nhan sắc vô song thiên hạ.
Nói xong, ông chủ cẩn thận đáp lại ta:
- Tông chủ đại nhân, tiệm nhỏ chỉ có đậu nành và quẩy thôi, được không ạ.
Sao được chứ, nhất định phải thêm chút đồ muối nữa mới được!
—— Trích từ Chương 1323, 《Nhật ký của ta》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Kiếm Ngô đại nhân nói:
- Ngươi không phải vẫn đang hỏi xem Trương Lão Bát có xem Thái Cực Đồ hay không sao. Động não suy nghĩ kỹ xem, nếu Trương Lão Bát không đáng tin cậy, tại sao Thượng chủ lại nhất quyết để hắn vào Vọng Thần Điện cùng chúng ta chứ?
Một câu nói, Khí Quân lập tức hiểu ra.
- Như vậy thì rất tốt, chỉ cần Trương Lão Bát là người của chúng ta. Ngạo mạn một chút, ngang ngược một chút, ta thấy không có vấn đề gì. Hắn thậm chí còn có thể ngạo mạn hơn nữa!
Kiếm Ngô đại nhân cười nói:
- Vậy hắn ngạo mạn trước mặt ngươi được không?
Khí Quân nói:
- Được chứ, nhưng trước hết, ngươi phải hỏi hắn xem hắn có chịu đòn được hay không đã?
Hai người nói xong đều nhìn nhau cười dài một tiếng.
Cuối cùng, Trương Lão Bát cũng thoát khỏi đám tu sĩ Thần Cung, đến trước mặt Khí Quân và Kiếm Ngô đại nhân.
Sau một lúc lâu tiếp xúc, Trương Mạc đã không còn mấy kính sợ đối với những vị chủ sứ này.
Kiếm Ngô đại nhân thì không cần phải nói, hai người đã ở chung nhiều ngày, Trương Mạc đã sớm nhìn thấu vẻ ngoài điềm đạm nhưng thực chất là trong lòng vô cùng buồn tẻ của hắn.
Còn về Khí Quân đại nhân, chỉ có thể dùng một câu để miêu tả.
Đó là, khi bình thường, vẫn khá bình thường.
- Gặp hai vị chủ sứ đại nhân! Chúc chủ sứ đại nhân, vạn……
Trương Mạc nói được nửa chừng thì bị Kiếm Ngô đại nhân cắt ngang.
- Được rồi, đừng nói lời khách sáo nữa. Gọi ngươi đến đây, không cho ngươi lười biếng, ngươi còn không biết trong lòng đang chửi rủa chúng ta thế nào.
Khí Quân đại nhân nói tiếp:
- Ngươi đã biết tình hình rồi chứ.
Trương Mạc nghe vậy gật đầu nói:
- Vọng Thần Điện đã mở một khe hở rồi. Ôi chao, chuyện này căn bản không cần gọi ta. Các ngươi tự đi là được rồi. Ta không giỏi điều tra, hay là ta ở ngoài trông chừng cho các ngươi vậy. Ta đảm bảo sẽ ăn uống no say… không phải, là canh giữ cẩn thận!
Miệng lỡ lời, suýt nữa thì nói sự thật.
Nhưng ngay cả những lời này cũng đủ khiến Khí Quân trợn tròn mắt, đầy vẻ kinh hãi.
- Ngươi biết được từ khi nào? Đây là bí mật? Tâm Nguyệt nói cho ngươi biết sao? Không đúng, Tâm Nguyệt cũng không nên biết chuyện khe hở mới phải.
Trương Mạc lập tức biết mình đã lỡ lời, vội cười ha ha nói:
- Đoán thôi, chỉ là đoán thôi, không cần để ý đến những chi tiết này.
Nhưng Khí Quân như đột nhiên hiểu ra điều gì, nhìn chằm chằm vào mắt Trương Mạc nói:
- Mão Nhật thần sứ Trương Lão Bát, ngươi thật to gan, ngươi dám lén phái người theo dõi chúng ta?


Giám sát ư?
Không, tuyệt đối không có!
Trương Mạc liên tục xua tay, nhưng rõ ràng là Khí Quân và Kiếm Ngô đại nhân trước mặt đều không mấy tin tưởng.
Trong biểu cảm của hai người, có chút cảm giác ‘mặc dù ngươi làm quá đáng, nhưng suy nghĩ ngươi vốn là cái loại này, nên chúng ta cũng có thể thông cảm”.
Quả nhiên Khí Quân cũng không muốn thực sự nói chuyện này với Trương Mạc nữa.
Cuối cùng chỉ vào mũi hắn mà nói:
- Trương Lão Bát, ngươi đừng quá đáng. Sau này cho dù ngươi có làm chủ sứ, cũng không được cưỡi lên cổ chúng ta! Không thể được, biết chưa?
Trương Mạc tỏ vẻ hơi ngạc nhiên.
Khí Quân đại nhân đây là đang đe dọa hắn sao?
Sao lại cảm thấy lời đe dọa này có chút mềm yếu thế nhỉ!
Có chút cảm giác ‘vừa muốn từ chối vừa muốn đón nhận”.
Giống như một số kẻ háo sắc, khi trêu ghẹo thường nói ‘Đừng”!
Rốt cuộc là ngươi muốn ta cưỡi hay không cưỡi đây.
Thật khiến người ta trăm ‘xé” không được ‘cưỡi” ngươi a.
Kiếm Ngô đại nhân bên cạnh đều dùng ánh mắt khác thường nhìn Khí Quân mấy lần, miệng há rồi lại há, hình như muốn nói vài câu, nhưng cuối cùng cũng không nói nên lời gì ra khỏi miệng.
Thôi, vẫn nói chuyện chính đi.
- Mão Nhật thần sứ, vì ngươi đã biết rõ rồi, ta sẽ không giải thích nhiều nữa. Ngươi tự mình đến xem đi!
Kiếm Ngô đại nhân dẫn Trương Mạc đi đến dưới Thiên phủ chi nhãn.
Ngẩng đầu nhìn lên, Thiên phủ chi nhãn bây giờ quả thực lớn hơn nhiều so với lúc mới đến.
Dùng một phép so sánh không thích hợp để nói, thì chính là ‘nhìn sắp kéo ra ngoài rồi”.
- Khe hở đâu?
Trương Mạc hỏi.
Kiếm Ngô đại nhân và Khí Quân nhìn nhau.
Ngay lập tức Kiếm Ngô đại nhân vung tay, ngay bên dưới Thiên phủ chi nhãn xuất hiện thêm một khe hở.
Không lớn, cũng không dài, ánh sáng lộ ra bên trong không giống với Thiên phủ chi nhãn, mang theo cảm giác xám xịt, như thể sắp thông đến một thế giới có thời tiết như quần đùi đã rụng lông vậy. Hết chương 944.



Bạn cần đăng nhập để bình luận