Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 441. Minh hôn (2)



Chương 441. Minh hôn (2)





Thánh nữ cũng suýt bị Trương Mạc làm cho ngượng chín mặt, lão Cẩu bên cạnh vội vàng kéo áo Trương Mạc nói:

- Tông chủ, người ta họ kép!

Trương Mạc tỏ vẻ bừng tỉnh, vội vàng nói:

- Xin lỗi nhé, kiến thức của ta quá sâu rộng, đôi khi không dễ để nói. Họ kép đúng không, nghe có vẻ giàu có nhỉ!

Lão Cẩu không biết nói gì nữa, quay đầu đi thẳng.

Dương Sở ho mấy tiếng, cố nhịn cười.

Sắc mặt Nạp Lan Nhược gần như tối sầm lại, nàng rất muốn úp luôn đĩa thức ăn trên bàn vào mặt tên Trương đại ma đầu, nói một tiếng:

- Giàu chết cha ngươi!

Nếu không phải đánh không lại Trương đại ma đầu, nàng đã cởi giày ra đánh rồi, giẫm chết tên Trương ma đầu này.

Thánh nữ đã không nghe nổi nữa, vội vàng nói chen vào, nếu không thì lát nữa sẽ càng lộ rõ liên minh này chẳng có chút văn hóa nào.

- Họ Nạp Lan, Trương tông chủ, sau này gọi nàng là Tiểu Nhược là được!

Thánh nữ cố nở nụ cười tươi.

Trương Mạc nhìn Nạp Lan Nhược, đánh giá từ trên xuống dưới mấy lần, cười nói:

- Tiểu Nhược, ừm, tên hay, đúng là nhỏ thật.

Nạp Lan Nhược lập tức véo chặt lấy đùi mình.

Chết tiệt, Trương đại ma đầu chết tiệt, ngươi nói ta chỗ nào nhỏ hả!

Ngươi dám vu khống bản tiểu thư như vậy, chết tiệt, thật đáng chết!

Thấy Nạp Lan Nhược bên cạnh sắp không nhịn được nữa, Thánh nữ vội nói:

- Trương tông chủ, vì sự ổn định của liên minh chúng ta. Cũng để tăng cường thêm mối quan hệ giữa chúng ta. Ta có một lời thỉnh cầu vô cùng tình cờ, mong Trương tông chủ đáp ứng.

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Trương Mạc lập tức tắt ngúm:

- Mượn tiền thì không được. Bản tông chủ không bao giờ mượn tiền. Ồ, quan hệ của chúng bây giờ ta khá tốt mà. Hôm nay ngươi mời ta ăn cơm, ngày mai ta sẽ ăn cơm do ngươi mời, ngày kia, chúng ta cùng nhau ăn cơm, ngươi trả tiền. Mối quan hệ này còn không tốt sao?

Thánh nữ thật muốn lật bàn ngay bây giờ, Trương đại ma đầu, ngươi là loại tham ăn gì vậy, chỉ biết suy nghĩ chuyện người khác mời ăn cơm.

Nhịn, cố nhịn!

Nụ cười trên khóe miệng Thánh nữ hơi run rẩy:

- Tất nhiên không phải mượn tiền. Là thế này, ta muốn gả Tiểu Nhược cho ngài, được không?

Nói xong, sắc mặt của các vị tông chủ chính đạo phía sau đều hơi thay đổi.

Lão Cẩu, Dương Sở cũng cau mày theo.

Họ cũng ngửi thấy mùi âm mưu.

- Gả cho ta ư?

Trương Mạc hơi sửng sốt. Nhìn vẻ mặt không phải đùa của Thánh nữ, lại nhìn sang Nạp Lan Nhược đang giả vờ e thẹn bên cạnh, không hiểu mà gãi đầu.

- Ờ, không ổn lắm nhỉ?

Trương Mạc hơi ngơ ngác.

Thánh nữ cười nói:

- Có gì không ổn chứ. Để liên minh của chúng ta có thể trường tồn, cũng để thiên hạ có thêm lòng tin vào liên minh. Liên hôn đương nhiên là cách tốt nhất. Ta nghe nói những năm qua Trương tông chủ vẫn luôn giữ mình trong sạch, chưa từng cưới vợ, cũng chưa từng có nữ nhân. Sư muội của ta này, cũng luôn đau khổ vì không có người xuất chúng để kết hôn. Hôm nay trời ban duyên lành, mỹ nhân xứng với anh hùng, chẳng phải rất tuyệt sao. Ta thấy hôm nay cứ định luôn đi, tối nay sẽ thành hôn.

- Vội vàng thế sao?

Trương Mạc quay đầu nhìn bọn người Dương Sở. Vào lúc này, không phải nên đưa ra chủ ý cho bản tông chủ sao?

Nhưng lúc này Dương Sở và lão Cẩu đều không nói gì.

Bởi vì đối phương quả thực là một mỹ nhân hiếm có, cho dù là mỹ nhân kế thì đối phương cũng đã hạ vốn rồi. Tông chủ, ngài cứ tự quyết định đi.

Một trong mười mỹ nhân hàng đầu, ai mà biết được ngài có nguyện ý lấy thân thử kế hay không chứ.

- Ha ha, duyên trời định, nhanh hay chậm cũng không có gì khác biệt. Tiểu Nhược, ngươi có đồng ý không?

Thánh nữ hỏi Nạp Lan Nhược.

Lúc này, Nạp Lan Nhược có vẻ hơi ngượng ngùng, lại có chút vui mừng, nói:

- Nếu là Trương tông chủ, vậy thì không vấn đề gì. Mọi chuyện đều do sư tỷ quyết định.

Trương Mạc hơi há miệng, đây là muốn ăn chắc vị tông chủ như ta rồi.

Chết tiệt, biết đâu nàng còn muốn ăn cả cái này nữa chứ.

Sao lại liên minh, còn lôi cả bản tông chủ ra ngoài nữa.

Đây là muốn liên minh bằng thân xác à.

Bình tĩnh, bình tĩnh, bản tông chủ không phải là người có thể bị sắc đẹp đánh bại.

Trương Mạc lại nhìn Nạp Lan Nhược vài lần, khuôn mặt này quả thật không tệ, hình như cũng không phải là không thể thử một lần, không phải, hẳn là nên thử một lần …

Ôi trời, đây là chuyện gì thế này.

Thấy Trương Mạc không nói gì, Thánh nữ nhẹ nhàng vẫy tay.

Ngay lập tức, đệ tử Nguyên Môn phía sau lấy ra sổ hôn thú, cung kính đặt trước mặt Trương Mạc.

Hai bản hôn thú, một bản minh ước.

Nạp Lan Nhược chậm rãi ký tên mình.

Bên này, mọi người lại nhìn về phía Trương Mạc.

Còn Trương Mạc thì ngơ ngác cầm bút lên.

Chỉ cần ký vào đây là có thể có được mỹ nhân rồi sao?

Đơn giản quá rồi còn gì.

Sau này sẽ có người ấm giường cho bản tông chủ sao? Bản tông chủ có thể để cho nàng sinh mười tám đứa con trai sao?

Hình như cũng không tệ.

Có nên ký không? Có thật sự nên ký không?

Trương Mạc ngẩng đầu nhìn Nạp Lan Nhược.

Gương mặt hoàn mỹ của đối phương không ngừng quanh quẩn trong lòng hắn.

Trương Mạc nuốt một ngụm nước bọt, bản tông chủ là kẻ háo sắc sao?.

Câu trả lời, tất nhiên là ………… chắc chắn rồi!


Hết chương 441.



Bạn cần đăng nhập để bình luận