Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 246. Không thể không tin (2)



Chương 246. Không thể không tin (2)





Trương Mạc mặc dù không rõ Dương Sở nhìn thấy cái gì, nhưng hắn vẫn lập tức quay đầu, đồng thời lùi liền mấy bước, đứng ở sau lưng Diệu Ly cùng Trần Tiểu Tiểu.

- Chư vị, đây là muốn đi sao?

Một nhân ảnh đón gió mà đến, phiêu nhiên mà tới.

Dưới bóng đêm, Nguyệt Ma chắp hai tay sau lưng, chân đạp hư không, một vòng trăng sáng ở sau lưng, cong như huyết câu.

Con ngươi của chư vị ở đây lập tức rụt lại một hồi, Nguyệt Ma tốt thật nhanh.

Bàn chân rơi xuống đất, những người khác bốn phía liền nhao nhao tránh ra, lưu lại đầy đủ đất trống cho Nguyệt Ma.

Ánh mắt quét qua, Nguyệt Ma nhìn cũng chưa từng nhìn Diệu Ly cùng Trần Tiểu Tiểu.

Hai vị này, có lẽ ở thời điểm bình thường, Nguyệt Ma còn cần chuyên môn chú ý.

Nhưng bây giờ, đến thời khắc mấu chốt này, trong mắt Nguyệt Ma chỉ có một người.

Chính là, Trương đại ma đầu.

- Trương tông chủ, là lão phu chiêu đãi không chu đáo sao?

Trên mặt Nguyệt Ma mang theo nụ cười, trong mắt sát ý dậy sóng, khiến cho trái tim nhỏ của Trương Mạc đều phanh phanh nhảy dựng.

- Nguyệt Ma đại nhân bỏ công chiêu đãi, ăn ngon uống sảng khoái, lại là đem tặng bảo vật phúc địa, Trương mỗ hai ngày qua vẫn rất khoái hoạt.

Khóe miệng Trương Mạc cũng kéo ra một nụ cười khó coi, trả lời.

- Thế Trương tông chủ cần gì phải sốt ruột rời đi đây?

Nguyệt Ma tiến lên một bước. Bàn chân rơi xuống đất, hình như có tiếng rít của vong hồn lóe lên.

Chư vị ma tu bốn phía lại lần nữa nhao nhao lui về phía sau.

Trương Mạc cũng tranh thủ thời gian chắn tốt lỗ tai của mình.
Nhìn Nguyệt Ma không chịu từ bỏ ý đồ, Trương Mạc trả lời:

- Thật sự là có việc gấp. Ta ở trên có lão mẫu tám mươi tuổi khó sinh, dưới có nam đồng năm sáu tuổi gào khóc đòi ăn, trong nhà nước sôi lửa bỏng đều không thể không gấp gáp, lão trâu vàng trong đất còn đang đòi gặp mặt cho ăn, nói không chừng ngày nào liền bỏ trốn. Nguyệt Ma đại nhân ngài giơ cao đánh khẽ, để ta về trước đi.

Nguyệt Ma bình tĩnh nhìn Trương Mạc nói:

- A, lão mẫu tám mươi khó sinh. Ta kém chút liền tin, Trương tông chủ nếu nói thảm thêm một chút thì tốt rồi, ta có thể cho Tử Hoàng cô nương tới đây, giúp ngươi đưa tin lên báo một lần. Để thế nhân đều biết Trương tông chủ cũng là người khổ nạn.

Trương Mạc nhìn thấy nói là nói không động Nguyệt Ma, vậy hắn chỉ có thể lựa chọn nằm thẳng.

- Nguyệt Ma đại nhân, tối nay đến đây, không phải là thật muốn triệt để trở mặt đó chứ. Xin hỏi lời nói trên bữa tiệc hai ngày trước, có một câu là thật?

Nguyệt Ma cao giọng trả lời:

- Đương nhiên câu câu là thật. Trương tông chủ, không nên bị một chút việc nhỏ mà ảnh hưởng phán đoán. Hùng tông chủ cũng tốt, Lục Quỷ Vương cũng được, bọn họ đều có nguyên nhân. Nhưng ta cũng có thể cam đoan với ngươi, ngày mai còn có thể nhìn thấy bọn hắn sinh long hoạt hổ, lão phu không có làm gì bọn hắn. Ngày mai còn cần bọn hắn cùng một chỗ ma thệ đây.

- Tông chủ của ta không sao?

Lúc này, quân sư Huyết Hùng phái Bạch Diện vọt ra, còn muốn hỏi thăm cái gì.

Trương Mạc mắt thấy không đúng, vội vàng cho Dương Sở một ánh mắt.

Dương Sở đi lên liền ra một cước trước tiên đạp Bạch Diện một cái, sau đó lão Cẩu đi ra cùng một chỗ, đỡ hắn lên, để hắn đừng lại ra ngoài làm trò.

Trên mặt mang theo ý cười lúng túng, Trương Mạc nói:

- Nguyệt Ma đại nhân, ngươi nói như vậy, ta rất khó tin ngươi. Nếu không ngươi trước hết để cho Hùng tông chủ, còn có Lục Quỷ Vương cùng một chỗ tới tâm sự. Mọi người gặp mặt, hiểu lầm sẽ tự nhiên sẽ giải trừ.

Nguyệt Ma chậm rãi nói:

- Ngày mai, ta nói, là ngày mai. Các ngươi tin hay không, đó chính là chuyện của các ngươi. Mấy vị, lão phu hết lời ngon ngọt, chuyện tốt đã làm tận cùng, đừng để lão phu lại giết hết các ngươi.

Trương Mạc trong lúc nhất thời không biết nên làm quyết định thế nào.

Diệu Ly, Trần Tiểu Tiểu cũng không nói một lời.

Các nàng mười ngàn cái không nguyện ý tin tưởng Nguyệt Ma, nhưng cũng biết cục diện bây giờ thật không tốt để động thủ.

Lực uy hiếp của Bá Nguyên cảnh, vẫn là quá mức đáng sợ.

- Thế nào, Trương tông chủ, nghĩ được chưa? Lại tin lão phu một lần, hay là hiện tại liền động thủ?

Nguyệt Ma lộ ra kiên nhẫn có chút không đủ.

Diệu Ly cùng Trần Tiểu Tiểu có chút khom người, đều làm xong chuẩn bị liều mạng. Theo bọn hắn nghĩ, Trương đại ma đầu cũng không có khả năng đơn giản như vậy đã bị dao động.

Nên đánh vẫn phải đánh.

Nhưng sau một khắc, Trương Mạc lại cười nói:

- Ai nha, Nguyệt Ma đại nhân lời này nói như thế nào. Ta đương nhiên tin tưởng ngươi. Ngày mai gặp, yên tâm, ngày mai nhất định gặp.

Chỉ một thoáng, Diệu Ly ngây ngẩn cả người, Trần Tiểu Tiểu càng bỗng nhiên quay đầu.

Nguyệt Ma lúc đầu cũng cũng bắt đầu tụ khí, lúc này nghe xong lời Trương Mạc nói.

Lập tức nhẹ giọng cười nói:

- Tốt, quả nhiên Trương tông chủ vẫn là người thức thời. Chúng ta ngày mai gặp ở vách núi.

Nguyệt Ma lại lần nữa người nhẹ nhàng mà lên, đạp không mà đi.

Trương Mạc nhẹ nhàng khua tay nói:

- Nguyệt Ma đại nhân đi tốt!

Mãi cho đến Nguyệt Ma triệt để rời đi, Trương Mạc mới mới thở phào nhẹ nhõm.

Đánh? Lấy cái gì đánh?

Chính diện đối mặt hẳn phải chết không nghi ngờ.

Trước lắc lư cái đã, tiếp đó, lại suy nghĩ một chút, làm như thế nào đào mệnh.


Hết chương 246.



Bạn cần đăng nhập để bình luận