Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1264 - Chạy rồi! (2)



Chương 1264 - Chạy rồi! (2)




Đáng kinh ngạc nhất là cái này.
- Nhìn là biết không đánh lại được, nên không đánh nữa!
Cái gì, cái gì, cái gì.
Đây là cái gì vậy?
Cứ như vậy, Vân Phiến công tử trong tình trạng đám người Trương Đại Chủ sứ hoàn toàn không nhận ra, một mạch tiến vào top năm.
Thậm chí không cần phải xuất hiện trên võ đài!
Nếu không có ma quỷ, thì mới là gặp ma.
Trương Đại Chủ sứ lập tức đi hỏi Linh Quan đại nhân, chuyện gì xảy ra vậy, rốt cuộc là chuyện gì?.
Cũng là do ngươi sắp xếp, bên Vân Phiến công tử, cứ như là mây xanh thẳng tiến.
Sao đến lượt Thang Cát, còn phải tự nghĩ cách.
Đối xử khác nhau phải không, không nể mặt bổn Chủ sứ phải không.
Bổn Tông chủ sắp nổi điên rồi đây.
Thực sự nổi điên rồi.
Đợi lát nữa nổi điên với ngươi, ngươi đừng khóc đấy.
Linh Quan đại nhân thì dường như đã sớm biết Trương Đại Chủ sứ sẽ đến gây rắc rối.
Đợi đến khi Trương Đại Chủ sứ vừa đến, Linh Quan đại nhân lập tức bắt đầu mắng.
Thằng nhãi nào mượn danh nghĩa của hắn để lừa đối thủ trong trận chiến trên võ đài.
Tên nhóc Vân Phiến chết tiệt kia, mục đích không trong sáng, cố tình tiếp cận hắn, vị Chủ sứ lương thiện này.
Còn gì nữa? Vân Phiến đã biết sự việc bại lộ nên hắn liền chạy đi đâu không biết, nhưng không sao, Trương chủ sứ, ta nhất định sẽ giúp ngươi bắt được hắn.
Nói một đằng một nẻo như vậy, đổi người khác nói không chừng đã bị lừa rồi.
Diễn xuất của Linh Quan đại nhân quả thực rất ra gì và này nọ.
Chỉ tiếc là Trương đại chủ sứ lại là người từng lăn lộn trong ổ ma đầu.
Ngươi chơi trò này với ta, chẳng phải là đang xúc phạm trí tuệ của Trương đại chủ sứ hay sao?
Ngay cả rắm cũng không cần phải đánh, Trương đại chủ sứ cũng biết ngươi định đánh rắm gì rồi.
Không nói nhảm nữa, Trương đại chủ sứ trực tiếp diễn cho ngươi xem một màn diễn xuất còn khoa trương hơn.
Vân Phiến tên này thế mà lại trà trộn được vào làm thần sứ, còn có thiên lý nào không?
Chính là do Linh Quan ngươi bày trò quỷ, ta không quan tâm, ngươi không bồi thường cho ta thì chuyện này sẽ không xong.
Bản chủ sứ sắp nổi cơn tam bành rồi đây.
Nhìn khó coi quá.
Hai vị chủ sứ giằng co mất hai ba canh giờ, Trương đại chủ sứ mới hài lòng rời đi.
Cuối cùng cũng lại moi được không ít đồ.
Lần trước đi Vọng Thần điện, hắn đã moi được không ít đồ của Kiếm Ngô đại nhân và Khí Quân đại nhân. Hạt giống của Thương di cũng bị hắn lấy mất một mẻ.
Chỉ riêng Linh Quan đại nhân là hắn còn chưa vơ vét được.
Lần này cuối cùng cũng moi được một khoản kha khá.
Còn về Vân Phiến ‘bỏ trốn‘
Thực ra Trương đại chủ sứ cũng không để tâm lắm.
Cho dù hắn có làm thần sứ thì thế nào?
Có thể lật trời được không?
Tìm cơ hội xử lý hắn sau cũng được.
Huống hồ, sự đã đến nước này, bắt hắn cũng thật sự quá mất công.
Lần sau hãy nói tiếp.
Trương đại chủ sứ thậm chí còn lười cử người đi truy sát hắn.
Tin rằng sau này còn nhiều cơ hội gặp lại.
Lần này coi như ngươi lén lút làm trò quỷ ngay dưới mí mắt của bản chủ sứ, được rồi.
Hừ, lần sau sẽ không có chuyện tốt như vậy nữa đâu.
Trương đại chủ sứ gọi Thang Cát và Lão trọc đến, bảo họ sau này gặp Vân Phiến thì cứ chỉnh cho hắn đến chết.
Kết quả lời còn chưa dứt, bên cạnh có tên Kiếp Tam đang lén nghe thì lại thấy hứng thú.
- Cái gì? Thật không ngờ lại có người thoát khỏi tay Trương lão bát ngươi sao? Có chút thú vị đấy!
Trương đại chủ sứ từ tốn nói:
- Đừng nói ta như thể ta hung hiểm lắm vậy. Ta lại không phải là kẻ tàn bạo độc ác gì.
- Ngươi quá khiêm tốn rồi, Trương huynh. Hay là thế này, ta giúp ngươi truy đuổi Vân Phiến đi. Ta bắt hắn về, ngươi giúp ta điều tra thêm về Kiếp Nhất bên kia, được không?
Kiếp Tam cười nói.
Trương đại chủ sứ bất lực định từ chối.
Nhưng Kiếp Tam vội vàng giơ tay nói:
- Cứ quyết định như vậy đi, ta sẽ lên đường ngay bây giờ. Đảm bảo sẽ đưa hắn về cho ngươi đàng hoàng. Trương huynh, trông cậy vào ngươi hết rồi!
Nói xong, Kiếp Tam thực sự bỏ đi, không cho Trương đại chủ sứ bất kỳ cơ hội từ chối nào.
Trương đại chủ sứ lắc đầu nói:
- Ta thấy hắn sắp phát điên rồi. Ra ngoài hít thở không khí cũng tốt.
- Tông chủ, thế nào, có cần theo dõi hắn không?
- Theo dõi đi. Lão già này cũng rất quỷ quyệt. Ta không phải sợ hắn bắt Vân Phiến công tử, chủ yếu là sợ lão già này gây chuyện cho ta. Nói với bên dưới, nếu gặp lão tiểu tử này, đừng bận tâm đến hắn là được.
- Vâng, thưa tông chủ, ta đã hiểu rồi!
Lão trọc theo sau rời đi.
Trương đại chủ sử lại lấy danh sách ra liếc mắt nhìn.
Không ngoài dự đoán, lần khảo hạch này, người đứng đầu chắc chắn là Ngô Thành.
Gã này chỉ đích danh muốn có Tâm Nguyệt chi lực, cũng không biết hắn nghĩ thế nào.
Trương đại chủ sử đột nhiên nhớ ra.
Lần trước Ngô Thành muốn có Mão Nhật chi lực, nói là rất hợp với hắn.
Lần này lại liều mạng muốn lấy Tâm Nguyệt chi lực, không để thứ gì khác vào mắt.
Chết tiệt, thằng nhóc này không phải là ‘có vấn đề” chứ?.
Chính là không muốn làm đàn ông đúng không.
Chậc chậc chậc, nếu hắn có vấn đề, vậy thì Khí Quân sẽ không….
Không dám nghĩ, không dám nghĩ.
Vẫn là người ta chơi đẹp a.



Bạn cần đăng nhập để bình luận