Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1049. Vẫn còn có thể cứu được! (1)



Chương 1049. Vẫn còn có thể cứu được! (1)




Một ngày không đọc sách, không ai nhận ra.
Một tuần không đọc sách, văn hóa bắt đầu thua thiệt.
Một tháng không đọc sách, gặp chuyện thốt ra lời tục tĩu.
Một năm không đọc sách, não không bằng heo.
—— Trích từ Chương 1783, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

- Vâng, lão cha!
Tiểu Hoàng cười gật đầu, rồi lại vẫy tay.
Các yêu thú khác đều nhận lệnh, đi hành động.
……
Bên này, Tiểu Hoàng tạm thời thoát khỏi trạng thái khống chế Ngũ Giới Tôn Giả.
Thu hồi tinh thạch, Tiểu Hoàng vội gọi thuộc hạ đến nói:
- Gia hỏa Thang Cát kia đâu? Quá trình cải tạo hắn thế nào rồi?
Yêu thụ thuộc hạ điên cuồng vung cành, cố gắng dùng ‘ngôn ngữ ký hiệu’ để nói cho Tiểu Hoàng biết tình hình của Thang Cát.
Tiểu Hoàng nhìn một lúc, thế mà lại hiểu được.
- Cải tạo sắp xong rồi phải không. Vậy đi thôi, đi xem thế nào!
Bộ xương cũng cười nói:
- Thật sự nên xem, ta quả thật cũng rất mong chờ.
- Đi thôi!
Tiểu Hoàng nhanh chân đi về hướng điện Trường Sinh.
Một lát sau, vào trong điện Trường Sinh rộng lớn, trước tiên liếc mắt đã thấy dòng nước năm màu lơ lửng giữa không trung.
- Người đâu? Người đâu rồi?
Tiểu Hoàng nhìn trái nhìn phải, ngơ ngác không thấy bóng dáng của Thang Cát ở đâu.
Chẳng phải đã cải tạo xong rồi sao?
Xong rồi chẳng phải nên ngâm vào nước sao?
Yêu thụ đi vào sau vội chỉ tay vào dòng nước, nhưng vẫn không thấy bóng dáng Thang Cát.
Không còn cách nào khác, yêu thụ đành tự mình ra tay, lập tức kéo Thang Cát ra ngoài từ dòng nước năm màu.
Rắc, loảng xoảng.
Tiểu Hoàng lập tức nhìn thấy một bộ xương khô bị yêu thụ kéo xuống đất.
Thật sạch sẽ, không còn một chút thịt nào.
- Xong rồi, cải tạo thất bại rồi!
Tiểu Hoàng hét lên một tiếng, rồi bắt đầu ôm chặt thân cây của mình.
Bộ xương trên người cũng nói:
- Xem ra cải tạo con người vẫn không được. Thật vậy, chỉ có yêu thú có thân hình cường tráng như vậy mới có thể chịu được cải tạo. Tu sĩ loài người vẫn còn yếu.

Tiểu Hoàng nhặt Hư Vô thần lệnh của Trương Mạc trên mặt đất cất đi, quay người định đi.
Chuyện này làm hỏng bét, lão cha lại phải nổi giận rồi.
Đang cúi đầu chán nản, đột nhiên, yêu thụ thuộc hạ phía sau thực sự kéo hắn lại.
Ý là trước đừng có rời đi!
Ý gì đây?
Đã thành bộ xương khô rồi, còn làm được gì nữa?
Hắn còn có thể đứng... Chết tiệt, đứng lên rồi!
Xương cốt rung chuyển, lắp ráp lại hoàn chỉnh, đứng thẳng người dậy.
Tiếp đó, trong hốc mắt lóe lên những tia sáng vàng, rồi bộ xương tên Thang Cát bắt đầu gào lên.
- Mẹ kiếp, đồ khốn nạn……
(Chửi quá khó nghe, xin phép lược bỏ một vạn chữ)
Chửi một hồi lâu, Tiểu Hoàng mới phản ứng lại.
Không chết, không chết là được rồi!
...

- Mắng chửi xong chưa, mắng xong thì lại đây, đi hai bước, nếu không chết thì đi hai bước!
Tiểu Hoàng hướng về phía Thang Cát vẫy vậy tay ra lệnh.
Thang Cát chỉ vào hắn lớn tiếng nói:
- Ngươi đứng im đó cho ta, xem ta có đến đập chết ngươi không!
Nói xong liền tiến về phía trước.
Bộ xương bước đi loạng choạng, trông như sắp đổ sụp bất cứ lúc nào.
Tiểu Hoàng nhìn thấy ‘động tĩnh” này của hắn, lập tức cảm thấy thất vọng.
Còn tưởng rằng cải tạo ra được năng lực lợi hại đến mức nào, kết quả đi lại còn giống như vừa mới đi ra từ thanh lâu vậy.
Ngươi như vậy cũng không được!
Bộ xương trên người Tiểu Hoàng cũng vô cùng thất vọng nói:
- Xem ra vẫn thất bại rồi. Thân xác không được tăng cường, chỉ bảo vệ được tính mạng của hắn mà thôi.
- Thân xác? Còn thân xác nào nữa? Chẳng phải chỉ còn lại xương thôi sao? Có một con chó lao đến, hôm nay hắn cũng xong đời.
- Ha ha ha, có lý.
Tiểu Hoàng và bộ xương trò chuyện.
Lời chế nhạo trong lời nói khiến Thang Cát càng thêm tức giận.
- Ngươi đợi đấy cho ta!
Thang Cát tăng tốc độ, lập tức tay chân đung đưa lợi hại hơn, giống như cánh bướm đập cánh.
Vừa đi được mấy bước, chỉ nghe thấy một tiếng ‘rắc”, bộ xương lại nằm rải rác đầy đất.
Tiểu Hoàng đã không muốn nhìn nữa.
Chỉ có thứ này, còn tăng cường nữa, đây là tan chảy rồi.
- Ngươi vẫn nên nghỉ ngơi một chút đi. Sắp tới lão cha sẽ đến rồi!
Quay người rời đi, Tiểu Hoàng còn lẩm bẩm trong miệng:
- Cho dù có thể chiến đấu cũng được. Dùng một đống xương đánh nhau cũng không tệ. Đáng tiếc, chạy cũng không chạy nổi. Ta thấy Trường Sinh Điện vẫn nên phá bỏ trước đi, thu dọn những thứ tốt lại, tránh đến lúc đó bị người của Thần Cung vô tình nhìn thấy.
- Tùy ngươi!
Bộ xương trên người Tiểu Hoàng bình tĩnh nói.
Đã cải tạo con người thất bại, vậy thì giữ lại Trường Sinh Điện hay không cũng không còn quan trọng nữa, phá thì phá đi thôi.
Nhìn bọn người Tiểu Hoàng đi xa, bộ xương của Thang Cát lại một lần nữa lắp ráp lại.
Hắn rất muốn khóc, nhưng không có nước mắt.
Xương khóc đi khóc đi đừng ngại ngùng, và hãy khóc nước mắt ướt đẫm chứa chan trong lòng…
Trong lòng đầy những tiếng chửi thề.
Một lần nữa đứng dậy, Thang Cát cũng tuyệt vọng tràn đầy.
Với trạng thái thê thảm hiện tại của hắn, xem ra sau này phải nói lời tạm biệt với thế giới của những người bình thường rồi.
Thần Cung cũng không thể giữ hắn lại, dù sao thì bộ dạng hiện tại của hắn, thật sự quá giống ma tu. Hết chương 1049.



Bạn cần đăng nhập để bình luận