Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1251 - Cho mượn địa bàn (1)



Chương 1251 - Cho mượn địa bàn (1)




Có câu nói thế này: Tục ngữ nói rất hay.
Người vì tiền mà chết.
Cũng vì ăn mà vong.
Ọe!
- Trích từ Chương 1633,《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Kiếp Tam ở bên cạnh gật đầu nói:
- Xem ra ngươi đã nắm được chìa khóa chiến thắng rồi, còn người cuối cùng thì sao.
Thang Cát lật đến trang cuối cùng, xem rất lâu, cau mày nói:
- Người cuối cùng này thì khá bình thường, không có điểm yếu gì. Tông chủ, vậy phải làm sao đây?
Trương đại chủ sứ nghe vậy thì ồ lên một tiếng, nói:
- Ngươi thấy thế nào thì làm thế ấy.
Thang Cát vẻ mặt khó hiểu, lão Tam bên cạnh nói:
- Vẫn chưa hiểu à, chính là không có điểm yếu để ngươi tạo ra điểm yếu. Thật ngu ngốc!
Lần này Thang Cát bị mắng là ngu ngốc, nhưng lại không hề tức giận.
Vỗ đùi nói:
- Đúng vậy, có lý, ta sẽ đi tìm Lão trọc, hiện tại dưới tay hắn có rất nhiều người có thể dùng. Thủ đoạn cũng rất bẩn.
Cung kính đưa sách cho Trương đại chủ sứ.
Trương đại chủ sứ liếc nhìn hắn nói:
- Đưa cho ta làm gì.
Thang Cát cười nói:
- Tông chủ, đây không phải là chờ ngài hạ lệnh sao, tìm người khuyên bọn họ rút lui thôi.
Trương đại chủ sứ chậm rãi nói:
- Còn cần tìm người sao. Bản thân ngươi đi không phải là được rồi sao.
- Ta?
Trong mắt Thang Cát mang theo vài phần kinh ngạc.
Kiếp Tam cũng ở bên nói:
- Đúng vậy a, đương nhiên là ngươi. Chuyện của chính ngươi, ngươi tự tay giải quyết. Thang Cát huynh, ngươi nhìn, muốn trở thành đại nhân vật, ngươi còn thiếu thiếu một tâm thái mấu chốt. Nó gọi là, săn giết chi tâm! Điểm ấy ngươi nên học ở chỗ tông chủ nhà ngươi một ít, tông chủ nhà ngươi làm việc, cho tới bây giờ đều là không sợ đắc tội người, thậm chí càng đắc tội đến chết, giết người càng không nói chơi. Dù sao trèo lên trên, cần phải có người lót ở dưới. Hoặc là ngươi, hoặc là đối thủ của ngươi."
Thang Cát nuốt một ngụm nước bọt, cuối cùng hắn cũng biết mình kém ở điểm nào rồi.
Cúi người hành lễ, sau đó cầm lấy sổ sách lui ra.
Trương Đại chủ sứ quay đầu nhìn về phía Kiếp Tam nói:
- Ngươi hiểu biết khá nhiều nhỉ. Xem ra Kiếp Điện làm việc, cũng giống phong cách của ngươi, thích nắm thóp người khác để mở đầu.
Kiếp Tam cười khoát tay nói:
- Tiểu thủ đoạn, không đáng nhắc tới, đối phó với mấy vai nhỏ, tiểu thủ đoạn tự nhiên là đủ rồi.
Trương Đại chủ sứ nói:
- Vậy đối phó với ta thì sao, Kiếp Điện sẽ tìm ra thóp nào của ta đây?
Cướp Tam nói:
- Yên tâm đi, Trương huynh, cho dù có tìm ra thật thì cũng không dám dùng, bởi vì đều sợ ngươi cố ý bán ra sơ hở đó.

Ba ngày sau.
Vòng tuyển chọn thần sứ thứ ba vẫn chưa bắt đầu.
Trương đại chủ sứ lại nhận được một lá thư từ Vô cực minh.
Tu sĩ Vô cực minh đưa thư xong thì bỏ chạy.
Khiến Trương đại chủ sứ tưởng rằng lá thư này chắc chắn có vấn đề gì đó.
Hoặc là mang theo lời nguyền, hoặc là bên trong có trộn phân.
Vì vậy, Trương đại chủ sứ cực kỳ thận trọng đã gọi Thang Cát đến bảo hắn mở bức thư ra.
Dù sao với bộ dạng hiện tại của Thang Cát, e rằng cho dù là nguyền rủa cũng không có tác dụng gì với hắn.
Làm sao, tổng không thể nguyền rủa hắn bị loãng xương chứ.
Thang Cát mở thư ra xem, sau khi xác định không có vấn đề gì, liền đưa cho Trương Đại chủ sứ.
Trương đại chủ sứ vừa đọc một câu, thì lập tức nhíu mày.
- Kính gửi Trương chủ sứ kính mến ………
Giọng điệu nịnh nọt này, nét chữ này, người gửi thư lại là Tả Thu.
Trương đại chủ sứ còn tưởng mình nhìn nhầm.
Tả Thu tên này bây giờ lại khách sáo như vậy ư?
Hắn không cắt bỏ ‘nơi vô dụng” rồi chứ.
Đọc tiếp, Trương đại chủ sứ mới biết, dưới những lời khách sáo này ẩn chứa một ý định ‘táo bạo” đến mức nào.
- Cái gì, cái gì, cái gì? Vậy mà muốn mượn địa bàn của ta.
Trương đại chủ sứ tức giận ngay tại chỗ.
Tả Thu chết tiệt, dám nhắm vào địa bàn vừa mới chiếm được của hắn.
Đây là muốn trở mặt với bổn tông chủ phải không?
Không biết địa bàn mà bổn tông chủ nuốt vào giống như mỡ, tuyệt đối không thể nhả ra.
- Thang Cát, gọi đám người lão Trọc tới đây, chúng ta họp một chút.
Vừa hét lên, Thang Cát lập tức đi gọi mọi người.
Không lâu sau, lão trọc chạy đến, phía sau còn có một người không mời mà đến là Kiếp Tam.
Gần đây, Kiếp Tam cũng coi như quen thuộc ở đây.
Nhờ vào mối quan hệ không tệ với Trương đại chủ sứ, hắn dám chạy đến bất cứ đâu. Bây giờ ngay cả khi Trương đại chủ sứ có chuyện gì, hắn cũng muốn tham gia.
Thể hiện rõ một ‘kẻ thích gây chuyện”.
Nhưng lần này Trương đại chủ sứ cũng lười đuổi hắn đi.
Đến cũng được, thêm một người đưa ra chủ ý.
Không nói nhảm, Trương đại chủ sứ trực tiếp ném thư cho lão trọc:
- Xem đi, Vô cực minh muốn chơi trò khôn ngoan với ta, muốn địa bàn của ta, còn nói là mượn, Tả Thu hắn ta mặt dày, lời nói dối trá như vậy, cũng dám nói ra.
Sau khi xem nhanh, Lão trọc cũng kinh ngạc kêu lên:
- Tông chủ, không thể chịu đựng được nữa rồi. Trừng trị hắn!
Đến cả Thang Cát bên cạnh cũng gật đầu.



Bạn cần đăng nhập để bình luận